Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 604

Cập nhật lúc: 2024-06-16 23:12:03
Lượt xem: 59

Toàn bộ tầng một của tòa nhà đều là nước, người nhà cô đều mang chăn màn quần áo và những thứ đồ quý giá lên tầng hai và tầng ba, dùng bàn ghế dựng lên lan can để tránh nước mưa tràn vào.

Không ít ngói trên mái nhà bị gió mạnh thổi lật bay, không biết mọi người trốn ở đâu rồi.

Kha Mỹ Linh không có sức đâu mà quan tâm những thứ đó, cô cho chim bay về phía nhà mình, cửa sổ cũng được đóng chặt như những nhà khác.

Cô dùng cách cũ, điều khiển chim bùa thông qua ống khói cũ ngụp nước vào trong, cuối cùng tìm thấy hai người già đang bất an vì lo lắng cho đám cháu ở tầng hai.

“Ông nội, bà nội ơi...” Bám trên Vân Bảo Nhi Vọng Đế Xuất hóa thân thành, Kha Mỹ Linh vỗ đôi cánh nhỏ, đậu lên lan can.

“Ôi, Vân Bảo Nhi à.” Bà cụ mắt ướt lệ giống như tìm được đối tượng kể lể: “Mày nói tao đúng là già rồi lú lẫn, rõ ràng biết hôm nay trời âm u, chắc chắn sẽ mưa mà còn đồng ý để hai vợ chồng thằng tư quay về nhà tổ.

Ở nhà không có tầng hai, tất cả đều là nhà một tầng, nóc nhà còn không chắc chắn, đi đâu mà tránh mưa đây?”

“Về nhà tổ, tại sao ạ?”

Bà cụ gạt lệ: “Bà thông gia ngã gãy chân, trưa nay gửi điện báo đến, chú thím mày nghĩ mấy tháng rồi chưa về nhà tổ nên sắp xếp công việc, xin nghỉ để quay về.

Trong nhà nhiều người như thế, tụi nó về cũng có làm được gì đâu, ít nhất cũng phải đợi mưa tạnh hẳn rồi mới tính chứ...”

Bà ấy tự trách không thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-604.html.]

Ông cụ vỗ vai bà ấy: “Con cháu có phúc phần của con cháu, bà đừng lo lắng nữa. Không phải lúc nào bà cũng nói Bảo Nhi nhà chúng ta là phúc bảo sao?

Hai vợ chồng thằng tư là cha mẹ con bé, chắc chắn sẽ gặp dữ hóa lành, có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”

Bà cụ miễn cưỡng gật đầu, nhìn cửa sổ bị mưa cọ rửa, không nhìn rõ thế giới bên ngoài, có điều từ tầng hai có thể nhìn thấy phòng khách đang không ngừng có nước dâng lên, bà ấy vẫn nắm chặt tay, hoảng loạn không thôi.

“Cũng không biết đám trẻ đang ở đâu rồi.”

“Bây giờ bọn nhỏ đều phải đi học, chắc chắn là ở trong phòng học rồi, không bị ướt đâu.” Ông cụ vẫn nói khẽ: “Cũng may hai người già chân cẳng chậm chạp chúng ta còn mang được lò, than với đồ ăn lên. Đợi nước rút xuống rồi, nấu chút nước đường đỏ với gừng cho bọn nhỏ trừ lạnh.”

Bà cụ ừm một tiếng: “Đúng thế, Bảo Nhi cứ lẩm bẩm nhắc tới bánh quẩy lâu rồi, còn có xương đùi sáng nay chúng ta mới mua nữa, vừa hay hầm canh uống...”

Hai người già một đống tuổi rồi, bên cạnh không có con cháu bầu bạn, Kha Mỹ Linh không dám để họ ở lại nơi này một mình, vì thế chim bùa tạm thời ở lại chơi đùa với họ, lại còn truyền lời của cô: “Linh Bảo Nhi nói, bây giờ cô ấy ở trong phòng học, có rất nhiều sinh viên và giáo viên ở cùng, vô cùng an toàn, ông bà nội không cần lo lắng đâu.”

An ủi hai người già xong, Kha Mỹ Linh lại sai một con chim phù khác, bởi vì cần phải đi tìm kiếm và cứu hộ cha mẹ Kha, vì thế cô dán không ít bùa chú lên chim bùa, hơn nữa cô còn trực tiếp thông qua không gian đưa nó tới chỗ chị dâu nhỏ.

Bởi vì thể hình của chim bùa rất nhỏ, chỉ to bằng con ruồi, đậu lên người chị dâu nhỏ, lí nhí nói: “Chị dâu nhỏ, em là Linh Bảo Nhi, cha mẹ em về nhà rồi, nghe nói là bà ngoại bị ngã gãy chân ạ?”

Mặc dù trong nhà đều là nhà một tầng, trong phòng ngập nước nhưng xung quanh nhiều núi cao, các thôn dân đã đẩy xe lên núi dựng lều tránh mưa rồi.

Nơi đây cũng giống thôn Lạc Phượng, đã đào mương nhưng nước mưa quá dồi dào, nước dâng lên bằng mắt thường cũng có thể trông thấy, chỉ có điều nó dâng chậm hơn thôi.

Cô ấy bước sang một bên, dùng ý thức giao lưu với Kha Mỹ Linh: “Em nghe ai nói thế? Sức khỏe của bà nội rất tốt, chỉ là hai ngày trước bị bong gân, nhưng không nghiêm trọng, sao lại truyền ra thành bị ngã gãy chân rồi?”

Loading...