Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 602
Cập nhật lúc: 2024-06-16 23:10:23
Lượt xem: 71
Để khuyến khích bọn họ tạo thu nhập cho nhà máy, cũng hy vọng họ có thể dạy mọi người cách kiếm tiền, quản đốc Trương còn viết giấy cam đoan.
Sau khi trở thành nhân viên chính thức, sẽ căn cứ theo nguyện vọng của họ chuyển sang các vị trí khác, dựa trên sự đóng góp vào doanh số bán hàng của nhà máy, thâm niên sẽ được tăng lên, có thể tranh giành chỗ ở trong nhà máy trước. Có thể nói là đãi ngộ phong phú khiến anh em nhà họ Kha và nhà họ Thang sáng mắt, đảm bảo sẽ làm việc chăm chỉ, tạo thu nhập cho nhà máy.
Tháng đầu tiên không đi làm, bọn họ không về nhà mà đều mua một món đồ đến nhà họ Kha cảm ơn.
Kha Mỹ Linh và Tần Nguyên Cửu nghe được sắp xếp của xưởng trưởng cho bọn họ, đều cười nói chúc mừng.
Mẹ Kha và bà cụ nấu một bữa thịnh soạn chiêu đãi bọn trẻ.
Trước khi rời đi, Tần Nguyên Cửu dặn dò bọn họ mấy câu: “Chỉ tiêu tuyển dụng ở mỗi nhà máy đều rất khan hiếm, nhà máy sản xuất máy móc cũng không ngoại lệ, thậm nhà máy máy móc cũng bắt đầu được cấp trên gợi ý tinh giản nhân sự do doanh số hàng năm không tốt.
Chúng ta không có căn cơ, dựa vào doanh số bán hàng mà có được vị trí nhân viên tạm thời. Đợi đến khi họ đã quen với phương pháp thu hút kinh doanh của mọi người, nói không chừng sẽ tìm mọi cách áp chế, cũng sẽ không chuyển chính thức.”
Nhóm người mặt đỏ bừng tức khắc sửng sốt, bọn họ giấy trắng mực đen còn có thể thay đổi sao?
Kha Mỹ Linh chăm chú lắng nghe, liên tục gật đầu: “Những người này đều rất tinh ranh, vì vậy mọi người đừng để bọn họ đào sạch sẽ.”
Nhắc tới việc này, cô đã nhìn thấy người thật, miệng nhỏ không ngừng nói rất nhiều biện pháp đảo ngược tình thế bất lợi trong bán hàng: “Mỗi tháng mọi người lại lấy ra một phương pháp là có thể hù dọa bọn họ.
Cứ để bọn họ ăn uống chừng nửa năm, đó chính là thời điểm mọi người nhậm chức.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-602.html.]
Những người đàn ông nhìn nhau, vô cùng cảm kích hai vợ chồng.
Quả nhiên từ mùa thu năm ngoái cho tới tận mùa xuân, trời không đổ một hạt mưa, đất đai xung quanh đều khô nứt nẻ, dù con người không ngừng dùng sức lao động, xe bò hay máy móc tưới tiêu cũng không chống lại được sức hút nước của ánh nắng chói chang.
Mặc dù người nhà họ Kha đã tạm thời gia nhập tầng lớp công nhân nhưng hơn nửa đời người đều cống hiến cho đất đai, nhìn bầu trời như được rửa sạch không còn một gợn mây, chốc chốc họ lại thở dài.
Chút hành, rau củ bà cụ trồng trong vườn cũng rũ hết đầu xuống, lá khô úa vàng.
Vật giá cũng vì hạn hán nghiêm trọng mà leo thang từng chút một, khi mọi người lo lắng, sợ cái đói lại lần nữa càn quét thì những đám mây lại ngày càng nặng nề, chậm rãi che phủ mặt trời chói chang, người ta thở phào nhẹ nhõm, chờ đợi cơn mưa đến muộn.
Nhưng ông trời ấp ủ cơn mưa này quá lâu, cuối cùng vào một buổi chiều cuối tháng năm, bầu trời như bị xé rách một lỗ hổng lớn, tiếng rào rào nuốt chửng tất cả âm thanh ồn và niềm vui của mọi người, màn mưa che đi tầm nhìn của mọi người.
Hai, ba giờ chiều, trong phòng học tối như năm, sáu giờ mùa đông, mọi người đã bật đèn lên rồi.
Tiếng giảng bài của giáo viên bị tiếng mưa át đi, mặc dù cửa sổ được khép chặt nhưng nước mưa vẫn theo khe cửa ngấm vào làm ướt nửa bức tường.
Giáo viên và sinh viên không còn lòng dạ học hành nữa, mọi người trực tiếp tự học.
Kha Mỹ Linh thở phào, khoảng thời gian này cô không ít lần chơi trội, đến cả bá tỉnh cũng được lên mấy lần, phần lớn đều là những điều tâm đắc và thành tích khi cô dẫn dắt các sinh viên học ngoại ngữ. Trong đó còn có một bài viết thảo luận về hạn hán và lũ lụt, trong bài viết cô còn đưa ra mấy biện pháp thiết thực có thể thi hành được.
Bài viết này được các lãnh đạo tỉnh xem trọng, dù sao thì mỗi một câu nói của cô đều chép ra từ trong sách có thẩm quyền, đó đều là phương án do kinh nghiệm, lý luận kết hợp mật thiết với nhau mà thành.