Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 586
Cập nhật lúc: 2024-06-15 21:09:05
Lượt xem: 69
“Bọn họ có lai lịch rất lớn, nói không chừng sổ sách còn chưa giao ra, thì đã bị người ta nẫng tay trên. Còn cô, chậc chậc, cũng sẽ bị bán vào nơi thâm sơn cùng cốc, làm vợ của mấy anh em nhà nghèo không có tiền cưới vợ.
Thùng rỗng kêu to, ai mà chẳng làm được? Muốn tôi ra sức, thì cũng phải giúp tôi đánh bại ít nhất một nửa kẻ thù. Nếu không, cô sẽ không thể nào khống chế được tôi!
Đừng để tới lúc đó, trộm gà không được còn mất nắm cơm!” Tiểu Quỷ Vương khinh thường nói.
"Dục vọng của con người quá đáng sợ, nó có thể khiến các người mù quáng, quên mất phải tự lượng sức mình. Nó cũng có thể khiến các người bị ám ảnh bởi nó, từ đó quên mất ý định ban đầu của mình."
Tất cả những người nuôi quỷ đều tự mình bước xuống vực thẳm, không ai còn đường quay lại.
"Nếu không có năng lực, thì tốt nhất nên nhân lúc còn sớm, đừng bước chân vào vũng bùn này. Cô chỉ cần đặt bản thể của tôi ở một nơi không dễ phát hiện, những việc còn lại tôi sẽ tự mình giải quyết. Đương nhiên, để đáp lại việc cô đã cứu tôi khỏi trận pháp, tôi sẽ nói cho cô biết nơi họ giấu vàng bạc châu báu."
Kha Mỹ Linh không khỏi bật cười: "Sao tôi lại thấy cậu còn căng thẳng hơn tôi nữa? Cậu nói nhiều như vậy rốt cuộc là sợ tôi không để ý đến cậu, hay là lo tôi sẽ bị liên lụy rồi bị mang đi bán?
Bây giờ nếu như tôi bỏ cuộc, tìm cho cậu một chỗ ẩn nấp, cậu còn dám đối mặt với những kẻ đã g.i.ế.c cậu sao?"
Tiểu Quỷ Vương được tạo thành từ những linh hồn oán hận và căm thù, không thể so sánh với những ác quỷ bình thường, nhưng nó cũng có điểm yếu c.h.ế.t người của quỷ. Đó chính là nỗi sợ hãi khi gặp phải người sát hại mình, cũng giống như câu nói một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Cũng có nhiều quỷ hồn sẽ luôn lặp lại khoảnh khắc mình c.h.ế.t đi, đau khổ không thể thoát khỏi đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-586.html.]
Có rất ít quỷ hồn có thể trả thù thành công, đây cũng chính là lý do.
Huống chi, nó được tạo thành bởi hơn hai trăm linh hồn, nỗi sợ hãi đó đã định sẵn nó không thể làm được chuyện gì lớn.
Bị nói trúng tim đen, Tiểu Quỷ Vương sững người, nhưng vẫn cứng miệng nói: "Cô chỉ là một cô gái, cô biết cái gì mà nói?"
Bước ra khỏi phòng, mặc dù Tiểu Quỷ Vương vẫn chưa được luyện đến mức độ bất khả chiến bại, nhưng cũng không thể so với mấy con quỷ bình thường trên trần gian. Ngoài ra, nó bây giờ đã được bao phủ bởi một lớp lông vũ màu đen, không cần phải sợ ánh sáng. Nhìn ánh nắng chiều đỏ rực, nó không khỏi vỗ cánh bay lượn quanh ngôi nhà chứa đầy tội lỗi này, sau đó kêu lên mấy tiếng quác quác đầy lạnh lẽo và oán hận.
m thanh lạnh lẽo gần giống như kim loại, khiến người ta không khỏi cảm thấy ớn lạnh trong lòng, đặc biệt là những người có trái tim chứa đầy tội lỗi.
"Viện trưởng, sao tôi lại cảm thấy hoảng hốt thế này? Ông xem còn có quạ đang kêu..."
“Đã bao nhiêu tuổi rồi mà tư tưởng còn phong kiến như vậy?” Viện trưởng cười nhìn các tình nguyện viên và trẻ em vui đùa, hạ giọng nói với những người xung quanh.
Bọn trẻ ở cô nhi viện rất ồn ào, cư xử ác liệt, dù người tốt bụng đến đâu cũng có thể bị chúng gây sức ép đến tê cả da đầu, muốn bỏ chạy ngay lập tức.
Cũng giống như nhóm tình nguyện viên này, các thành viên cũ lập tức lựa chọn phụ giúp nấu nướng, dọn dẹp, nhổ cỏ, bổ củi.
Mà những người mới đến, ngoại trừ Kha Mỹ Linh và Tần Nguyên Cử bị phái đi giặt quần áo và chăn ga gối đệm, những người mới còn lại rất dễ dàng nhận được công việc dỗ dành và dạy dỗ bọn trẻ.
Tuy nhiên, đây mới là điều khó khăn nhất, bọn trẻ không ngốc, trái lại, với tư cách là một tổ chức được tổ chức công nhận, đại biểu tiêu biểu nhất cho lòng nhân ái, tốt bụng của mọi người, không thiếu các đơn vị khác nhau chi viện giúp đỡ, lúc tới bọn họ mang theo đủ thứ nhu yếu phẩm, văn phòng phẩm, lúc đi thì lấy những bông hoa dại do bọn trẻ hái về, thuận tiện chụp bức ảnh đăng lên báo.