Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 582

Cập nhật lúc: 2024-06-15 21:02:31
Lượt xem: 66

Kha Mỹ Linh ôm dạ minh châu trong lòng, thần thức bắt đầu truyền âm đến Vọng Đế Xuất đang bế quan trong không gian.

Thằng nhóc này nói bế quan là ở lì trong không gian hơn bảy mươi ngày.

Nó là thần thú thượng cổ, cô đưa nó một ít linh thú đan và pháp quyết, hoàn toàn không cần phải bế quan nửa hay một năm, nhiều nhất là ba đến năm mươi ngày đã có thể bước ra.

Nhưng nó lại không có động tĩnh gì, Kha Mỹ Linh trợn mắt, lấy ra một tách trà sữa phô mai đặc mà mình yêu thích, sau đó dùng quạt quạt thật mạnh.

Mùi thơm nồng nàn của trà sữa thoang thoảng trong không gian, chắc chắn một yêu thú có khứu giác nhạy bén sẽ ngửi được mùi này.

Đúng như dự đoán, thoáng chốc Vọng Đế Xuất đã xuất hiện mở to hai mắt, cầm trà sữa nhấp một ngụm với vẻ mặt đắc ý.

"Linh Bảo Nhi, cô thật tốt bụng, ta nằm mơ cũng thấy mình uống trà sữa, không ngờ cô lại đưa nó đến trước mặt ta."

"Mày nằm mơ à? Không phải mày đang bế quan sao?"

Cả người Vọng Đế Xuất cứng đờ, cười khà khà nói: "Ta là thần thú mà, phương pháp tu luyện rất đặc biệt, lúc ngủ cũng phải tu luyện. Ai báo cánh cửa lục giới đóng lại, không cung cấp đủ linh khí cho ta, khiến cơ thể ta tự động phòng vệ chìm vào giấc ngủ, bổ sung năng lượng cần thiết từng chút một để thăng cấp.

Là trà sữa đã đánh thức ta khỏi giấc ngủ sâu, nếu không ta không biết mình sẽ ngủ bao lâu nữa."

Kha Mỹ Linh bật cười.

"Uống xong rồi à?"

Vọng Đế Xuất l.i.ế.m cốc, gật đầu liên tục: "Uống xong rồi, có phải cô còn mười cốc nữa muốn đưa cho ta một lần không?"

"Trình độ toán học của mày không bằng đứa bé ba tuổi! Tại sao lại còn mười cốc?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-582.html.]

"Cốc này là cô tự mình đưa cho ta, không thể tính vào phần của ta được." Vọng Đế Xuất tự tin nói.

"Được được được, mày còn có hứng thú đổi trà sữa không? Lần này tao sẽ đổi cho mày một loại trà sữa hương vị khác." Kha Mỹ mỉm cười, đưa ra một ly trà sữa oreo mochi.

Vọng Đế Xuất chỉ hơi run mũi đã ngửi thấy vị ngọt đặc trưng của oreo. Mặc dù chưa từng nếm thử, nhưng nó biết miệng Kha Mỹ Linh tham lam đến mức nào. Những món ngon cô giới thiệu thực sự lay động tâm hồn!

"Được thôi!" Vọng Đế Xuất liên tục gật đầu: "Vẫn là mười cốc nhé, nhưng cô phải tặng ta một cốc uống thử. Một cốc này coi như phần thưởng của cô dành cho ta, thế nào?"

Kha Mỹ Linh đã không còn là cô của trước đây, hai tuần nay cô đã kiếm được rất nhiều điểm hòa bình ở trường, ít nhất có thể thực hiện bước đầu của việc tự do trà sữa, tất nhiên chúng vẫn không thể theo kịp khẩu phần ăn hiện tại của cô.

"Được, mười cốc tặng hai cốc!" Cô hào phóng gật đầu.

Vọng Đế Xuất sửng sốt nhìn dáng vẻ dứt khoát của cô, trong nháy mắt cảm thấy mình bị lỗ, không khỏi hừ một tiếng nói: "Đây… đây là giá lần trước..."

Kha Mỹ Linh nhướng mày: "Có voi đòi tiên phải không? Dù sao chúng ta cũng chưa ký khế ước sinh tử. Nếu không muốn làm, thì tìm chủ nhà khác đi. Đừng có giở trò với tao!

Bình thường mày cũng ăn không ít đồ vào bụng, mau móc ra hết cho tao."

Vọng Đế Xuất bị cô nói đến mức cảm thấy áy náy. Cũng đúng, thực ra tuy nói hai người đã ký khế ước, nhưng địa vị giữa hai bên là ngang nhau, mỗi bên đều có quyền đơn phương chấm dứt khế ước.

Nhưng khế ước thế này có thể bảo vệ nó khỏi bị kẻ xấu lập khế ước, rồi lại bắt nó làm chuyện xấu nữa!

Nhưng nó vẫn không nhịn được nói: "Ta… ta không thích uống trà sữa…"

"Mày thích rất nhiều thứ." Kha Mỹ Linh cười khẩy, vung tay một cái là đã có những món ăn vặt khiến người ta thèm thuồng như bánh ngọt, socola, kem, bánh su kem,...

Vọng Đế Xuất ghét bỏ móng vuốt cứng nhắc của mình, nó đã thực sự biến thành một con vật mập ú có đuôi, tai nhọn mũi dài. Chỉ là hai cánh tay mập mạp của nó vẫn chộp lấy một món, sau đó ăn rất nhiệt tình: "Hú hú, ngon quá. Linh Bảo Nhi, cô không phải người tốt, có đồ ăn ngon như vậy sao lại không cho ta biết?"

Loading...