Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 564
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:53:08
Lượt xem: 73
Lúc này bụng của cô lại trống rỗng, Kha Mỹ Linh lấy từ trong túi ra một hộp mật ba dao, ngồi trên xe của Tần Nguyên Cửu, vừa ăn vừa cười nói: "Anh Cửu, anh thấy thế nào? Có phải em giỏi lắm đúng không?”
Tần Nguyên Cửu cười khẽ, cô bé này ở trước mặt người ngoài còn dè dặt, nhưng ở trước mặt mình lại không giấu được vẻ đắc ý: "Thật sự nằm ngoài dự đoán của anh, có lẽ em vào đại học làm giáo viên cũng không tệ."
Kha Mỹ Linh liên tục lắc đầu: "Không được, em đã học nhiều năm như vậy rồi. Học xong đại học hai năm, sau đó lại học lên cao học, đến cuối cùng tốt nghiệp vẫn phải ở lại trường học sao?
Anh không biết nỗi sợ của học sinh dở khi bị kỳ thi chi phối đâu, cho dù sau này em làm giáo viên thì cũng vậy thôi!"
Kha Mỹ Linh không biết những người khác thế nào, nhưng cô ở mạt thế mười năm, vẫn thường xuyên mơ về kỳ thi đại học, lúc nào cũng băn khoăn và lo lắng. Cô không muốn cả đời mình bị nỗi sợ hãi này chi phối.
"Được, không làm thì không làm." Tần Nguyên Cửu cười nói: "Em có nghĩ đến tương lai bao giờ chưa? Ví dụ như sau khi tốt nghiệp, em muốn làm gì?"
"Không có, còn bốn năm năm nữa, sao phải lo lắng trước như vậy?" Kha Mỹ Linh dứt khoát lắc đầu: "Nghĩ đến những chuyện này, không bằng nghĩ hôm nay về nhà ăn gì còn hơn."
Tần Nguyên Cửu lắc đầu bất lực: "Cho dù sau này em làm gì, có kế hoạch hay không, chỉ cần em vui vẻ là được. Em còn nhớ mình nợ anh một yêu cầu không?"
Kha Mỹ Linh tò mò thò đầu về trước: "Sao vậy, bây giờ anh muốn đòi nợ em sao? Đòi cái gì anh cứ nói, mấy chuyện g.i.ế.c người cướp của em không làm đâu.”
Tần Nguyên Cửu vừa rồi đạp xe rất chậm, lý do là vì Kha Mỹ Linh không thể trúng gió trong khi ăn.
Bây giờ anh em nhà họ Kha đã dẫn người đến trước mặt, sau đó biến mất không còn bóng dáng.
4 màn đêm.
Kha Mỹ Linh còn đang ngậm ba miếng mật ba d.a.o trong miệng, lập tức nhảy xuống xe: "Anh… anh muốn đòi gì ở đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-564.html.]
Anh Cửu, anh đã hứa với em là không ép buộc em mà…
Không phải chúng ta đã thỏa thuận hai năm rồi sao?"
Tần Nguyên Cửu không nói lời nào, bước từng bước một đến gần cô.
Kha Mỹ Linh căng thẳng nuốt nước bọt, cười bối rối lùi lại phía sau, cuối cùng bị anh dồn vào gốc cây.
Tần Nguyên Cửu nghiêng người nói: "Hửm? Rốt cuộc trong đầu em đang suy nghĩ gì vậy? Thì ra em rất mong chờ điều này?
Vốn dĩ anh không định làm gì đâu, nhưng nhờ em nhắc nên chậc chậc… Đêm khuya trăng thanh gió mát như vậy, rất thích hợp để xảy ra gì đó, hơn nữa chúng ta cũng là vợ chồng được tổ chức công nhận..."
Nói xong, anh thực sự đặt một tay quanh chiếc eo thon của cô rồi hôn lên môi cô.
Nụ hôn của Tần Nguyên Cửu như có ma lực, khiến Kha Mỹ Linh cảm nhận rõ ràng mình đang được trân trọng và yêu thương, khiến cô khó mà phản kháng được.
"Đồ ngốc." Lúc Tần Nguyên Cửu sắp mất tự chủ, cuối cùng anh vẫn dừng lại, tựa nửa trọng lượng của mình lên người cô: "Yêu cầu của anh không phải cái này."
Kha Mỹ Linh sửng sốt, tức giận nói: "Vậy vừa rồi anh mới làm cái gì?"
"Chẳng lẽ đó không phải là lời mời gọi nhiệt tình của em sao? Phụ nữ mà, lúc nào cũng mạnh miệng. Miệng thì nói không muốn, nhưng trên thực tế lại công khai ra ám hiệu cho anh. Sao anh có thể từ chối cho được?" Tần Nguyên Cửu nhẹ giọng người. Trước khi cô nổi giận, anh phải nghiêm túc thay đổi chủ đề.
"Yêu cầu của anh rất đơn giản, đó là…" Anh nhẹ nhàng vén sợi tóc rơi trên má lên tai cô, mong chờ và khao khát nói: "Chúng ta có thể nắm tay nhau đi suốt cuộc đời, cho dù mưa gió thăng trầm cũng không buông tay nhau được không?"
Kha Mỹ Linh kinh ngạc nhìn anh.
Thực ra theo cô nghĩ, câu này đáng lẽ phải do cô nói ra. Dù sao thì cô đến thế giới này là do hệ thống dẫn dắt, mà nhân vật chủ chốt chính là anh!