Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 547
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:48:05
Lượt xem: 85
Nói xong, anh ấy bổ sung một câu theo thói quen: “Đây là điều tôi muốn nói, lát nữa mọi người sẽ đi viết thông báo, mọi người còn có gì muốn bổ sung không?”
Những thành viên khác lắc đầu, Kha Mỹ Linh giơ tay nói: “Tôi cảm thấy chúng ta có thể làm một bản thảo, sau đó đọc trên đài phát thanh để càng nhiều người có thể hiểu tường tận về hoạt động này hơn.”
Mọi người sửng sốt, một nữ sinh không nhịn được nói: “Suy nghĩ của bạn học Kha rất tốt, nhưng mỗi ngày nội dung phát sóng của đài phát thanh đều được cố định, thời gian sắp xếp cũng kín rồi, rất ít khi nhận thông báo kiểu này.
Hơn nữa thành viên trong tổ ta không tốt lắm, không tiếp xúc nhiều với đài phát thanh trường.”
Hạ Hải Phượng cười nói: “Bạn học Kha là người của đài phát thanh trường đó.”
Một câu nói khiến mọi người sửng sốt, sau đó họ nhìn về phía Kha Mỹ Linh đầy ghen tỵ và sùng bái, đột nhiên họ nhớ ra: “Ôi trời, sao tôi lại quên mất, buổi trưa bạn học Kha đã nói trên đài rồi mà, có điều lúc đó tôi gội đầu, nhiều tạp âm quá, nghe không rõ tên nhưng giọng nói kia quá tiêu chuẩn!”
Những người khác cũng sôi nổi bàn tán, sau đó mọi người đều tha thiết nhìn Kha Mỹ Linh.
“Bạn học Kha, mặc dù cô làm trong đài phát thanh nhưng dù sao thì cô cũng mới gia nhập, có thể giúp Hiệp hội Ngoại ngữ chúng ta xen chút tin tức vào không?” Tổ trưởng chần chừ hỏi.
“Tôi không dám chắc trăm phần trăm, chỉ có thể thử xem thôi.” Kha Mỹ Linh cười nói: “Tôi cảm thấy tổ chức góc ngoại ngữ, tham gia hùng biện ngoại ngữ đều là chuyện tốt, nên quảng bá rộng rãi.”
Họp hành xong, mọi người bắt tay vào viết thông báo.
Chữ Kha Mỹ Linh rất đẹp, nhất là chữ nghệ thuật, cô viết cực kỳ bắt mắt.
Cô chú ý tới bảng thông báo trước tòa nhà dạy học và tòa ký túc đã được dán đầy thông báo, ngoại trừ màu sắc giấy, kích cỡ giấy, nét chữ xấu đẹp khác nhau ra, trên cơ bản, vừa liếc mắt một cái thì có vẻ cái gì cũng chú ý thấy nhưng thực chất lại chẳng đọng lại được gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-547.html.]
“Tổ trưởng, có màu không?” Kha Mỹ Linh hỏi.
Bởi vì cô là thành viên của đài phát thanh, sự tin phục của mọi người dành cho cô rất cao, họ đều dừng động tác lại, hiếu kỳ nhìn qua.
Đối mặt với câu hỏi im lặng của mọi người, Kha Mỹ Linh cười nói: “Tôi cảm thấy vẽ rồi trang trí thông báo đẹp một chút, mọi người sẽ dễ bị thu hút hơn.”
Người của thời đại này đều quen theo nề nếp cũ, tất cả hành động và thói quen đều theo người đi trước, hơn nữa những thông báo rực rỡ thế này đều là của sinh viên mỹ thuật, rất ít sinh viên trong các học viện khác giỏi những thứ này.
Thông báo họ viết rất nghiêm túc, đơn giản là trần thuật lại sự việc là chính, họ sẽ không lãng phí quá nhiều suy nghĩ.
“Được, bạn học Kha còn cần gì nữa, tôi sẽ nghĩ cách giải quyết.” Tổ trưởng hỏi.
“Chỉ cần màu, giấy trắng cứng và dày một chút, nếu có chút giấy bóng màu vàng thì càng tốt, thêm cả d.a.o cắt nữa.”
Sau khi ghi nhớ, tổ trưởng đạp xe tới viện mỹ thuật, nửa tiếng sau anh ấy mới quay lại, thở hổn hển đưa đồ qua.
Kha Mỹ Linh đã dùng vở vẽ phác qua rồi.
Cô phát hiện ra Hiệp hội Ngoại ngữ này chỉ có cái tên, chưa có logo của riêng mình nên cô thuận tay phác ra hình đơn giản, chỉ là ba chữ cái ABC nghịch ngợm treo thêm hai cây bút lông bên trên, tạo thành một hình tam giác, có nghĩa là ngoại ngữ cũng chỉ là hai cây bút của Hạ Hoa mà thôi, từ đó tạo cho người ta ám thị tâm lý là ngoại ngữ không khó, cũng rất thích hợp với chủ đề góc ngoại ngữ.
Một đám người không nhịn được vây xung quanh Kha Mỹ Linh, giúp cô làm việc, có người cắt giấy bóng vàng ra thành từng mảnh vụn, lúc Kha Mỹ Linh viết chữ thì trộn chúng với hồ dán rồi rắc lên, có người tiến hành tô màu theo sự chỉ dẫn của cô.
Chữ mỹ thuật Kha Mỹ Linh viết rất đẹp, rất mượt mà, phối thêm màu sắc rực rỡ khiến nó như sống dậy, tạo cho người ta ảo giác về sự vui vẻ, náo nhiệt, thoải mái.