Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 543
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:46:46
Lượt xem: 99
Anh ấy không cười lại có chút lạnh lùng, khiến người ta rung động hơn.
Trên đường về, Lý Quyên Mai kéo cánh tay Kha Mỹ Linh, thì thầm: “Linh Bảo Nhi, em cảm thấy hai đứa nó có thành đôi không?”
Kha Mỹ Linh cười gật đầu: “Em thấy chị Vũ Đồng hơi d.a.o động rồi, còn anh hai em, ý kiến của anh ấy không quan trọng.”
“Sao thế được?” Lý Quyên Mai kinh ngạc hỏi: “Lỡ như anh hai em thích cô gái khác rồi, hoặc là có tiêu chuẩn chọn người yêu rồi thì sao?”
“Anh ấy á...” Kha Mỹ Linh không nhịn được trợn ngược mắt lên: “Ngoại trừ ăn với vật vờ sau lưng anh ba, anh bốn và anh năm ra, có thể nói nếu như em không giúp anh ấy đăng ký vào câu lạc bộ, chắc chắn cả ngày anh ấy sẽ lông bông với bạn học, lãng phí cả cuộc sống đại học đầy tươi đẹp này.
Anh hai em đầu óc chậm chạp nhưng có tinh thần trách nhiệm nhất. So với để anh ấy tự tìm đối tượng ở nơi nào đó rồi tìm hiểu, sau đó lại bị người ta đùa giỡn xoay vòng vòng, chi bằng chúng ta tìm cho anh ấy cô gái tốt.
Chị dâu, chị cảm thấy chị Vũ Đồng thế nào?”
Lý Quyên Mai cười nói: “Đúng là Vũ Đồng rất tốt, con bé xinh đẹp, công việc ổn định, tính cách dịu dàng nhưng không nhu nhược, nếu như có thể làm chị em dâu với cô ấy, chắc chắn bọn chị có thể ở chung.
Nghe em nói vậy cũng thấy đúng, thực ra người già thường nói môn đăng hộ đối chính là để chọn lọc điều kiện bên ngoài trước, xác định phù hợp rồi, mới tiến hành bước tiếp theo. Chỉ cần nhân phẩm không có vấn đề, tất cả đều dễ nói.”
Kha Mỹ Linh vội gật đầu: “Chính là đạo lý này.”
Về đến nhà, Kha Mỹ Linh tắm rửa xong, nhìn thấy Tần Nguyên Cửu đang nằm trên giường đọc sách, cô có hơi bị ám ảnh tâm lý.
“Đứng ngây ra đấy làm gì? Ngày mai còn có tiết nữa, không ngủ sớm, em có tinh thần lên lớp học sao?” Tần Nguyên Cửu ngước mắt lên, thản nhiên nói.
Kha Mỹ Linh chần chừ: “Anh, không phải anh nói anh đang m.á.u huyết dồi dào sao? Hay là anh nằm dưới đất đi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-543.html.]
Mặc dù cô thích một năm bốn mùa đều có gối hình người để ôm nhưng mà cô sợ tối nào cũng nằm mơ, cô sẽ bị tâm thần phân liệt mất.
Mặt Tần Nguyên Cửu đen lại: “Vu Nhi, em ác lắm, trời này em bảo chồng em nằm dưới đất sao?
Anh thà nhịn đến hỏng cũng muốn ôm vợ ngủ, em cấm được à?”
Kha Mỹ Linh hầm hừ: “Được thôi, là anh nói đó, không được động tay động chân với em.”
Nói xong cô bò lên giường, tự nhiên dùng tay, chân khóa chặt lấy người kia.
Người Tần Nguyên Cửu cứng lại, trong nháy mắt anh đã hối hận vì quyết định vừa rồi. Với anh mà nói, chuyện là một sự dằn vặt đau khổ không thể nghi ngờ!
May mà một đêm không mộng mị, Kha Mỹ Linh híp mắt kiểm tra điểm hòa bình, quả nhiên ôm trùm phản diện ngủ, sau khi tỉnh lại, điểm hòa bình sẽ đạt giá trị cực hạn, một ngày mới bắt đầu với tâm trạng vui vẻ.
Không có sự khống chế của viện trưởng và cô Triệu, cả viện ngoại ngữ đều được bao trùm bởi không khí vui vẻ, thoải mái.
Học xong, buổi trưa Kha Mỹ Linh hớt hải ăn cơm rồi tới toà nhà văn phòng, đài phát thanh của trường được đặt ở tầng bảy.
Cô ngẩng đầu nhìn lên, run giọng hỏi người bên cạnh: “Anh Cửu, ở đây có thang máy không?”
Tần Nguyên Cửu cười nhạo: “Em tưởng nơi này từng là khách sạn của thực dân sao? Em mọc hai chân để làm gì, không phải chỉ có bảy tầng thôi à.”
Thể lực của Kha Mỹ Linh đã được nâng cao, có thể hoàn thành nhiệm vụ chạy buổi sáng một cách nhẹ nhàng, cũng có thể leo lên đỉnh núi mấy nghìn mét mà không thở dốc, nhưng vấn đề là cô còn giữ ký ức kiếp trước, nỗi sợ hãi khi bị chi phối bởi thể lực tiêu hao còn tồn tại.
“Xin chào bạn học Kha, tôi là Tạ Thái Lăng, sau này chúng ta sẽ làm việc cùng nhau.” Một nữ sinh tết tóc hai bên, mặc chiếc áo rượu đỏ và màu đen đan xen với họa tiết ngàn chim cười rồi đưa tay ra.