Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 532
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:43:12
Lượt xem: 71
Nếu như không nghe trùm phản diện nhắc tới chuyện này trước, chắc chắn cô sẽ không có đủ ý chí để chống lại sự mê hoặc này mà gật đầu đồng ý ngay, có thể không cần học mà đến thẳng thủ đô làm việc, một bước lên trời, sắp xếp này tốt biết mấy.
Nhưng mà trùm phản diện tiêm mũi dự phòng cho cô rồi.
Cô chỉ có thể ngoan ngoãn đứng cạnh Tần Nguyên Cửu, tất cả đều nghe theo ý kiến anh.
Mấy người kia thấy vẻ mặt thản nhiên, không hề kích động và vui mừng khi nghe thấy tin tức này của hai người thì đều không nhịn được hoài nghi liệu vừa rồi hiệu trưởng Kỷ có truyền đạt rõ ràng không, sau đó lại hoài nghi tiếp liệu có phải sắp xếp của mình không có sức quyến rũ hay không.
Không đúng lắm, người bình thường không thể có biểu hiện như thế.
“Hai bạn học này.” Cô gái mặc áo khoác ngắn màu gạo, trang điểm tinh tế đưa Kha Mỹ Linh một tờ danh thiếp rồi mỉm cười: “Tôi là Tống Nhạc Tuyền trong bộ kế hoạch của đài phát thanh thủ đô, lần này vinh hạnh được cùng đoàn tới khảo sát học tập trong các trường đại học trên toàn quốc, thực ra tôi cũng gánh trên lưng giao phó của các lãnh đạo, hy vọng có thể tìm được hạt giống tốt, mời tới đài phát thanh làm việc.
Đồng chí Kha có thiên phú ăn nói rất cao, nếu như có thể đến đài phát thanh thủ đô của chúng tôi, chắc chắn tiền đồ rộng mở!”
Những người khác cũng phản ứng lại, cùng là đơn vị của thủ đô nhưng không chắc sẽ tốt hơn tỉnh thành.
Trước đây họ từng nghe hiệu trưởng Kỷ nói, hai đồng chí này là sinh viên tốt đứng trong top mười của kỳ thi liên tỉnh, gần như tất cả đơn vị đều mở cửa vô điều kiện với hai người.
Người ta thà rằng làm con gà cũng không muốn thành phượng hoàng.
“Đồng chí Tần, đồng chí Kha, tôi là Văn Duy Quân trong đoàn văn công số một của ban tuyên giáo thủ đô. Hai đồng chí có điều kiện ngoại hình tốt, thành tích học tập ưu tú, đa tài đa nghệ, tôi đại diện cho đoàn văn công số một của thủ đô hoan nghênh hai người gia nhập!” Thanh niên đeo kính cười nói.
“Chúng tôi là đoàn văn công số một, hợp tác với bộ đội, thường xuyên tới quân doanh biểu diễn nên nếu như hai người đồng ý, ngoài huấn luyện biểu diễn ra hai người còn có thể tới trường quân đội đào tạo chuyên sâu. Để hai người cùng lúc làm việc và nâng cao năng lực, tương lai tốt đẹp!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-532.html.]
Hai đồng chí khác cũng không cam lòng bị bỏ lại phía sau nên đều lần lượt giới thiệu thân phận, một người thuộc văn phòng thủ đô, một người khác làm trong xưởng dệt thủ đô.
Bọn họ đều muốn mời hai vợ chồng Kha Mỹ Linh tới đơn vị.
Tần Nguyên Cửu thản nhiên cười: “Tôi và đồng chí Kha vô cùng cảm hơn lời mời nhiệt tình của các đồng chí, nhưng mà chúng tôi biết rõ năng lực của mình còn thiếu sót, cần phải kiên nhẫn học tập, từng chút nâng cao khả năng.
Đợi chúng tôi tốt nghiệp cao học xong, chắc chắn chúng tôi sẽ ưu tiên cân nhắc.”
Mấy đồng chí kia ngẩn ra, từ góc nhìn của họ, sinh viên đại học đã là bằng cấp rất cao rồi, không ngờ tới người ta còn muốn học cao học.
Nhưng học cao học xong không phải cũng phải đối mặt với công việc như vậy sao?
Họ nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự khinh bỉ và buồn cười.
Có lẽ đồng chí Kha và đồng chí Tần được nâng lên cao quá, không biết nắm bắt thời cơ, cũng không nhận thức rõ tình hình thực tế.
Đơn vị vần nhân tài chứ không phải mọt sách không biết thay đổi, chỉ giỏi học!
Nếu người ta đã chọn học nghiên cứu, mấy người thủ đô vẫn luôn cho rằng mình hơn người này cũng không dám khuyên thêm nữa.
“Nếu đã như vậy, chúng tôi chúc hai đồng chí có thể vào trường đại học mình ngưỡng mộ để học lên cao học.” Văn Duy Quân thản nhiên nói, sau đó anh ta quay đầu qua nhìn hiệu trưởng Kỷ rồi cười bảo:
“Vậy thì phải làm phiền hiệu trưởng Kỷ giúp chúng tôi đề cử thêm vài sinh viên ưu tú rồi. Mặc dù trong trường đại học có thể học kiến thức văn hóa hai năm nhưng tôi cảm thấy có thể bước vào làm việc trước hai năm, bồi dưỡng chuyên nghiệp và tích lũy kinh nghiệm sẽ càng quan trọng hơn.”