Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 495
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:26:38
Lượt xem: 95
Giáo sư Triệu cau mày nói: "Bạn học, giúp đỡ lẫn nhau là một đức tính tốt, tam quan của em cần được xây dựng lại trong hai năm tới."
"Giáo sư cũng nói là giúp đỡ lẫn nhau, nhưng thật xin lỗi, em không nghĩ rằng mình cần sự giúp đỡ của người khác, hơn nữa em thấy mình không có gì để giúp đỡ người khác. Em là người khá tùy tiện, mọi việc đều phải tùy duyên, nếu có giúp đỡ người khác thì cũng chỉ vì tâm trạng em đang tốt mà thôi."
Giáo sư Triệu nhìn cô thật sâu, sau đó quay người lại bắt đầu viết lên bảng đen: "Việc học ngoại ngữ chủ yếu dựa vào sự siêng năng và kiên trì của chúng ta. Từ hôm nay trở đi, các em phải dậy sớm đọc sách hai mươi phút mỗi ngày, thuộc lòng một bài khóa, hai mươi từ vựng, nộp năm trang luyện chữ, mỗi trang không dưới 100 chữ!
Ngoài ra, mỗi ngày còn có hai tiết ngoại ngữ, một tiết do giáo viên dạy, một tiết sẽ do các em thay phiên nhau dạy.
Cuối tuần này sẽ tổ chức tiệc chào mừng, lớp chúng ta cần một tiết mục cá nhân và một tiết mục tập thể, buổi chiều các em phải báo cáo tiết mục với tôi trước giờ tan học!"
Giáo sư Triệu bắt đầu vui vẻ giảng dạy trước sắc mặt thay đổi của các sinh viên.
Buổi trưa, Kha Mỹ Linh tức giận dậm chân xuống lầu, nhìn thấy Tần Nguyên Cửu đạp xe đợi đã lâu thì lập tức chạy tới, mím môi nói: "Anh Cửu, em có thể nghỉ học được không..."
"Xảy ra chuyện gì sao?" Sắc mặt Tần Nguyên Cửu thay đổi, ánh mắt sắc bén liếc qua một vòng sau lưng cô.
Ngoài nỗi ám ảnh về việc ăn uống sau ngày tận thế, cùng với việc chống cự khi anh nhe nanh múa vuốt, thì cô gái nhỏ nhà anh khá hòa đồng. Hơn nữa, ngày nào cô cũng lạc quan và vui vẻ, hiếm khi có cảm xúc mạnh mẽ như vậy.
"Còn có chuyện gì nữa? Ngày đầu tiên em đã gặp phải bà cô khó tính rồi! Sự nghiệp đại học của em đã được định sẵn là vô cùng đen tối!" Cô nghiêng người thì thầm.
Vừa nói xong, một giọng nói đầy ám ảnh từ phía sau truyền đến: "Sinh viên Công nghệ Thông tin này, xin hãy chú ý xung quanh. Đây là trường học, tôi không quan tâm quan hệ của hai em là gì, nhưng xin giữ khoảng cách hơn nửa mét!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-495.html.]
Kha Mỹ Linh hít một hơi thật sâu rồi quay người lại, cười giả tạo nói: "Cô Triệu, xe đạp của chúng em dài không đến nửa mét, cô bảo chúng em phải ngồi thế nào?"
"Đi bộ đi, em xem trong trường có được mấy sinh viên đi xe đạp? Cơ thể khỏe mạnh cũng là vốn học tập!" Giáo sư Triệu bình thản nói.
Ánh mắt Tần Nguyên Cửu lạnh lùng: "Thưa cô, theo em được biết, nội quy trong trường chúng ta không có quy định như vậy, chỉ nói sinh viên nam nữ phải tiếp xúc một cách thích hợp thôi. Bọn em chỉ đang làm theo lời của đồng chí Mao, yêu mà không vì mục đích kết hôn thì chỉ là giở trò lưu manh.
Em và đồng chí Kha đã được tổ chức công nhận là vợ chồng. Chúng em cũng không tiếp xúc cơ thể quá thân mật, nên cảm ơn cô đã quan tâm.
Ngoài ra, là một giáo viên, cô phải lấy bản thân mình làm gương, chứ không phải lúc nào cũng đi soi mói hành động của sinh viên."
"Ý em là gì?" Giáo sư Triệu giận dữ bước tới: "Em là sinh viên học viện nào? Có ai nói chuyện với giáo viên như em không?"
Các sinh viên đều quay đầu nhìn lại, muốn ở lại nhiều chuyện chút nữa, nhưng sợ bị giáo sư Triệu nhỏ nhen ghi hận, nên tất cả đều chậm rãi dời bước.
Tần Nguyên Cửu bình tĩnh nói: "Em thấy giáo sư Triệu hiểu rõ ý của câu này hơn em. Là một người đã ngoài năm mươi tuổi, cô có nhất thiết phải tham gia vào chuyện tình cảm của người trẻ không?
Lẽ nào còn có cái gì quan trọng hơn công việc và tương lai của cô sao?
Học sinh giỏi chính là con d.a.o sắc bén trong tay cô. Em chưa thấy một giáo viên giỏi nào lại thích đẩy những học sinh đứng đầu ra xa mình."
Giáo sư Triệu siết chặt nắm tay: "Tôi không hiểu em đang nói gì."