Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 488
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:24:23
Lượt xem: 76
Mọi người không nhịn được vỗ tay khen ngợi.
Trong mắt họ, mẹ Kha chỉ hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, bề ngoài xinh đẹp tuyệt trần, vóc dáng lồi lõm thích thú. Là một người đẹp hiếm có, dáng vẻ dịu dàng nhưng lại có kỹ thuật cắt tỉa rau như thế.
Cầm lấy d.a.o trên không trung, tay khác của bà cầm một cây củ cải hí hoáy vài cái thì bắt đầu cắt cắt, dùng tốc độ cực nhanh kéo ra tàn ảnh.
Khoan hãy bàn tới chuyện thức ăn bà làm có ngon không, chỉ động tác như thế này đã áp đảo khí thế của đối phương trước rồi.
Bình thường mẹ Kha đối mặt với nồi sắt to, là thói quen của dân quê, lực tay lớn, cộng thêm cả nhà tập huấn khắp mọi mặt trận. Bà xóc muỗng không hề thua kém với những đầu bếp cao lớn thô kệch chút nào, mà do bà là phụ nữ nên nhìn hiên ngang và ngầu hơn!
Thoáng chốc, những món ăn đã được sinh viên tình nguyện bưng xuống dưới lầu. Sau khi các bình luận viên thưởng thức nghiêm túc thì viết số điểm lên bảng.
Một buổi trưa, rốt cuộc cửa nhà ăn cũng mở ra. Có tình nguyện viên viết giấy đỏ của tuyển thủ dự thi dán lên tường, bắt đầu đọc tên.
Thành tích của mẹ Kha vượt xa những người khác, đúng là lấy được một chỗ trống không thể nghi ngờ. Hơn nữa trong ánh mắt hâm mộ ghen tị của mọi người, lên nhà ăn số ba trên lầu hai, trở thành đầu bếp đỉnh cao!
Ngay lúc này, không biết ai kêu lên: “Công bố phiếu điểm của tân sinh rồi!”
Thoáng chốc, mọi người kích động, rối rít rời khỏi chỗ này lao tới cao ốc tổng hợp.
Tần Nguyên Cửu lên xe chở Kha Mỹ Linh đi, giành đến cột thông báo trước mọi người.
Có điều lúc này đám sinh viên đã vây nước chảy không lọt trước cột thông báo. Mắt của hai người tốt, cũng có tinh thần lực nên không cần tới trước cũng có thể thấy phiếu điểm rõ ràng.
Vì các trường đại học trong tỉnh đều thi chung nên thành tích của các tân sinh đều ở trên phiếu điểm cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-488.html.]
Kha Mỹ Linh vô thức tra từ đầu danh sách. Theo suy nghĩ của cô, trùm phản diện trong tiểu thuyết ngoại trừ hành vi không đứng đắn ra, thì anh chính là sinh viên ưu tú nhất.
Quả nhiên, người đứng đầu trong danh sách chính là Tần Nguyên Cửu!
Cô không khỏi phát ra tiếng kêu khe khẽ, thậm chí còn hưng phấn hơn cả khi mình đứng đầu.
Cô kéo áo Tần Nguyên Cửu, mỉm cười nói nhỏ: "Anh Cửu, anh xếp hạng nhất đó!"
Tần Nguyên Cửu bình thản xoa đầu cô, nhanh chóng nhìn lướt qua bảng xếp hạng, rất nhanh đã tìm thấy kết quả của cô gái nhỏ: "Em cũng rất giỏi, xếp hạng bảy."
Kha Mỹ Linh nghiêng đầu, cười híp mắt: "Mặc dù em xếp hạng khá cao, nhưng em vẫn thấp hơn anh khoảng một trăm điểm..."
Trùm phản diện không phải là người bình thường, nếu không sao có thể đạt được điểm tuyệt đối như vậy? Ngay cả phần làm văn trong môn ngữ văn, anh vẫn có thể chinh phục giáo viên chấm điểm bằng tài năng văn chương xuất sắc của mình, khiến giáo viên không nỡ trừ anh dù chỉ là một điểm!
Kha Mỹ Linh cảm thấy may mắn vì đây là chồng của mình, nếu không tâm trạng luôn vui vẻ của cô sẽ không nhịn được mà ghen tị.
"Điều đó chứng tỏ em còn rất nhiều không gian để phát triển." Tần Nguyên Cửu nhướng mày nhìn cô, không biết có nên an ủi cô hay không.
Kha Mỹ Linh xua tay liên tục: "Không cần đâu, thật đó. Em thích nằm hơn, sử dụng nhiều não sẽ bị giảm tuổi thọ.
Từ giờ trở đi, đồng chí Tần chịu trách nhiệm nuôi sống gia đình, còn em chỉ cần chịu trách nhiệm xinh đẹp như hoa là được rồi!" Cô dõng dạc nói.
Lúc này, một người phụ nữ bật cười xen vào: "Đồng chí, cô sai rồi. Các nữ đồng chí đã kết hôn bây giờ có thể gánh nửa bầu trời, cô là sinh viên thời đại mới, sao tư tưởng lại lạc hậu như vậy? Không muốn phấn đấu làm việc đóng góp cho tổ chức của chúng ta, lại còn cổ hủ muốn trở thành một bà nội trợ.
Đồng chí thực sự đã lãng phí sự đào tạo của tổ chức cho mình, đồng thời cũng lãng phí cơ hội mà nhiều người phải đổ m.á.u mới đổi lấy được."