Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 462

Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:07:34
Lượt xem: 95

Nói đúng ra thì làng Lạc Phượng vẫn chưa cho ra được công nhân nào.

Trước đây bọn họ nghe Tần Nguyên Cửu nói rằng đã tranh thủ được suất cho làng, nhưng khi có suất thì bọn họ vẫn kích động không kiềm chế được, đợi đến khi bọn họ phản ứng lại được thì không ít người đã nhanh chân nhanh tay, còn có người co giò chạy về nhà để thông báo cho mọi người.

Người thanh niên vẫn chưa đến nhà tổ Kha, nhưng bên ngoài sân nhà tổ Kha đã có cả một biển người, ngay cả trưởng làng và bí thư cũng vội vàng mặc áo đi giày tới.

“Sao vậy?” Người nhà họ Kha vừa về đến nhà nghỉ ngơi một lúc đã thấy bên ngoài toàn người là người.

Mọi người đều hét lên: “Tiểu Tần nhà cháu đâu? Đồng chí ở phòng tuyển dụng xưởng gạch đến tìm này!”

“Tiểu Tần nhà cháu có bản lĩnh thật đấy, làng Lạc Phượng chúng ta sắp khác rồi, lát nữa bảo cậu ta giúp chúng ta tranh thủ thêm vào suất tuyển người nữa…”

Kha Mỹ Linh nhỏ giọng nói với Tần Nguyên Cửu: “Mấy người anh họ của em đều đang giúp nung gạch, có phải bọn họ có thể chiếm được vài suất không?”

Cô rất bao che, không hề thấy ngại khi giúp đỡ người nhà.

Tần Nguyên Cửu mỉm cười xoa đầu cô: “Nung gạch rất vất vả, làm lâu còn chịu ảnh hưởng nhất định tới phổi. Có điều, đây là nơi rèn luyện con người, phải chịu thương chịu khó trước rồi mới có cơ hội phát triển.”

Kha Mỹ Linh gật đầu lia lịa: “Ý em chính là như vậy đó, đợi khi các anh tìm được việc khác, những vị trí còn trống có thể để người khác làm.”

Công việc hiện tại đều là một củ cải một cái hố, củ cải này đi thì có thể tuyển củ cải khác bù vào.

Bây giờ đúng là lúc vụ mùa nhàn rỗi, đến vụ thu hoạch mùa thu, người trong làng đều ở trạng thái thắt lưng buộc bụng.

Việc đổi đơn thuê máy kéo ở tỉnh lị thành chính thức phải tính toán dài lâu, hiện giờ xưởng gạch đã bắt đầu tuyển người, để các anh họ vào đó đào tạo cũng tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-462.html.]

Tần Nguyên Cửu mỉm cười nhỏ giọng với cô: “Yên tâm đi, phương pháp nung mà anh cung cấp cho xưởng gạch rất có giá trị, không chỉ có thể tối đa hóa việc sử dụng nguyên liệu, tiết kiệm chi phí mà còn giảm đáng kể tình trạng ô nhiễm gây ra cho cơ thể con người và không khí trong toàn bộ quá trình sản xuất gạch. Quan trọng hơn là, chất lượng gạch nung rất tốt.

Phương pháp này tạo ra lợi nhuận cực lớn, đương nhiên đơn hàng cũng nhiều lên, xưởng buộc phải tuyển nhiều công nhân hơn, vả lại còn là quy mô lớn.

Mặc dù lúc đó anh chỉ đòi số gạch đã nung còn thừa lại, nhưng cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền. Xưởng nợ anh một ân tình lớn, tất nhiên cũng sẽ đáp lại đủ số suất tuyển người coi như thành ý.”

Kha Mỹ Linh nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ.

Đối phó với vấn đề nan giải là một đối một, nhưng phe phản diện lại được miêu tả nhẹ nhàng là tấn công tập thể, ngầu lắm phải không?

Tần Nguyên Cửu mỉm cười ghé sát vào tai cô: “Anh biết em rất ngưỡng mộ anh, nhưng đừng có nhìn anh bằng ánh mắt này trước mặt người khác, nếu không anh sẽ ăn tươi nuốt sống em đấy.”

Tai Kha Mỹ Linh nóng bừng, ngứa ngáy, cô bỗng đỏ mặt, khụ khụ hai tiếng rồi tránh ra: “Em là người chứ có phải thịt heo đâu, ăn thế nào được?”

Tần Nguyên Cửu thích thú với màn giả ngốc của cô, nhẹ giọng nói: “Sau này em sẽ biết thôi, người cũng có thể bị ăn, nhất là phụ nữ.”

Mới nói được vài câu, anh thanh niên kia đã bị dân làng bao vây chen vào sân.

“Chào đồng chí Tần, tôi là Cao Nham Quân của phòng tuyển dụng xưởng gạch trấn Hóa Nguyên, anh gọi tôi Tiểu Cao là được.” Cao Nham Quân mỉm cười cúi đầu trước Tần Nguyên Cửu nói.

“Chào đồng chí Cao.” Tần Nguyên Cửu bước lên trước đỡ anh ta, mỉm cười bắt tay với anh ta, sau đó quay người gọi trưởng làng, bí thư vào trong nhà ngồi.

Lúc này mẹ Kha đã cùng chị dâu chuẩn bị trứng chần đường nâu và trà hoa nhài mật ong rừng.

Cùng với ông cụ Kha, ông Tiết và ba anh em nhà họ Kha tiếp khách.

Loading...