Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 447

Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:03:03
Lượt xem: 90

Không phải anh khoe khoang mình học đại học ở tỉnh sao?

Chúng tôi cũng chỉ lấy gậy ông đập lưng ông thôi!

Điều này thực sự đã giáng một đòn mạnh vào mặt Xa Vĩnh Căn, khiến thân phận và địa vị đáng tự hào nhất của anh ta bị chà đạp ở dưới đất.

Trong đám đông cũng có nhiều người ghét anh ta, thấp giọng bày tỏ những bất bình trong quá khứ: "Sinh viên đại học thì làm sao? Sinh viên đại học ở tỉnh mỗi năm nhiều như vậy, có bao nhiêu người giống như anh ta, hận không thể để cả thế giới biết về mình! Tôi còn tưởng anh ta bước ra từ trường đại học là ghê gớm lắm."

"Thì ra là như vậy, phải đó, tất cả chúng ta đều bị anh ta lừa. Làm sao một sinh viên từ trường đại học tốt lại có thể đến chỗ chúng ta?"

Xa Vĩnh Căn yêu mặt mũi nhất, lúc này làm sao có thể chịu nổi.

Anh ta cầm giấy bút trong tay, tức giận đến mức đầu tóc rối bù, căm ghét nhìn về đám người Kha Mỹ Linh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Người xưa có câu đừng khinh thường người trẻ không có gì trong tay, mười năm Hà Đông, mười năm Hà Tây. Các người cứ chờ đi, để xem ai mới là người cười cuối cùng."

Không ai để ý tới Kha Mỹ Linh hơi cử động đầu ngón tay, dán một lá bùa định vị vào người anh ta.

Với sự hỗ trợ của nhân viên, mọi người khôi phục lại trật tự, tiếp tục xếp hàng để nhờ đám người Quý Nghiên Phi viết thư giúp mình.

Vương Hải Đạo vẫn luôn đứng sau quầy lắng nghe toàn bộ quá trình, khẽ cau mày bước về phía trước.

Ông ấy đã nghe Quý Nghiên Phi và Quý Vũ Sâm kể, Kha Mỹ Linh đã giúp đỡ rất nhiều trong việc xoay chuyển tình hình hiện tại của nhà họ Quý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-447.html.]

n nhân của thầy chính là ân nhân của ông ấy.

Ông ấy mỉm cười mời hai người vào văn phòng nói chuyện, sau đó rót trà cho bọn họ: "Đồng chí Tiểu Kha, đồng chí Tần, những gì Xa Vĩnh Căn nói vừa rồi thực sự quá đáng, hai người phản bác cũng không có gì là sai.

Chỉ là Xa Vĩnh Căn này tuổi còn trẻ nhưng tâm địa lại xấu xa, cậu ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì tương lai của mình. Con người này cũng thích ôm hận, người ta thường nói thà đắc tội với quân tử còn hơn là đắc tội với tiểu nhân.

Tôi muốn nhắc nhở hai người nhất định phải thật cẩn thận, đừng để cậu ta thừa nước đục thả câu."

Tần Nguyên Cửu mỉm cười gật đầu: "Cảm ơn sở trưởng Vương đã nhắc nhở, chúng tôi sẽ chú ý nhiều hơn."

Kha Mỹ Linh nghiêng đầu, Xa Vĩnh Căn quả thực là một người như vậy. Để nịnh nọt cấp trên, anh ta đã làm ra những chuyện vô cùng quá đáng.

Anh ta đúng là một tên tiểu nhân, một khi có được quyền lực, việc đầu tiên anh ta làm chính là về nhà khoe khoang với người thân và bạn bè giống như một con gà trống vừa thắng trận, sau đó bắt đầu gây khó dễ với những người đã xúc phạm đến mình. Nhẹ thì đá đi bát cơm của người ta, nặng thì làm người ta thân bại danh liệt, c.h.ế.t trong nhục nhã!

Cô cũng đã nghĩ đến bản chất xấu xa của Xa Vĩnh Căn, vì có tính toán từ trước, nên cô mới dán bùa định vị cho anh ta.

Bùa định vị này không giống như GPS cung cấp vị trí theo thời gian thực, cho phép cô biết rõ quỹ đạo di chuyển của anh ta, nó chỉ được kích hoạt khi anh ta ở trong một phạm vi nhất định với cô và người thân của cô. Bởi vì bùa định vị tiêu hao theo số lần sử dụng, nên có thể sử dụng trong thời gian dài.

Trong tiểu thuyết, anh ta cũng không được coi là người lương thiện gì, hai tay thậm chí đã nhuốm rất nhiều máu. Nhưng người ta lại có mục tiêu rõ ràng, biết ôm chặt đùi nữ chính, lại còn một mực chung thủy với Kha Tư Ngữ, vậy nên độc giả đã quên mất sự xấu xa của anh ta một cách có chọn lọc, chỉ nhớ tới những lần anh ta phát cơm chó cùng với Kha Tư Ngữ...

Dù sao thì tiểu thuyết vẫn là tiểu thuyết, chỉ cần nhân vật đó có những đức tính khiến người ta cảm thấy đau lòng và được công nhận, bất kể anh ta có làm gì đi nữa, thì đều có lý do để tha thứ.

Loading...