Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 421
Cập nhật lúc: 2024-06-15 19:50:21
Lượt xem: 83
Tề Bán Tiên khẽ thở dài, từ từ thả lỏng nắm đ.ấ.m đang siết chặt, cũng giơ tay lên bắt chước cô vẫy tay.
Nhưng lúc này Kha Mỹ Linh đã quay mặt đi, vừa gặm bánh đậu dính vừa nãy giấu đi chưa ăn hết, vừa thích thú xem bộ phim đen trắng.
Đúng lúc Quý Nghiên Phi quay đầu lại, vừa nhìn đã thấy Tề Bán Tiên với nước da trắng đến mức khiến phụ nữ cũng phải ghen tị giữa một đống đen sì.
Thấy có người vẫy tay mỉm cười với mình, cô ấy bỗng đỏ mặt, nhìn trái nhìn phải xem có nhìn thấy ai nữa không, cô ấy không nhịn được bẽn lẽn giơ tay ra vẫy vẫy.
Ánh mắt Tề Bán Tiên khẽ tối lại, làm như không có chuyện gì thu tay lại, tiếp tục mỉm cười gật đầu với cô ấy, sau đó đứng nguyên tại chỗ nói chuyện với dân làng rồi cùng xem phim.
Lúc này Quý Nghiên Phi đã không thể tiếp tục xem phim nữa, người cứ vặn vẹo bên nọ bên kia như thể có con bọ chét bò lên người.
Quý Nghiên Phí ghé sát vào tai cô vô duyên vô cớ nói: “Chị Bảo Bảo, em cảm thấy đường tình của em trắc trở quá…”
Kha Mỹ Linh dựng tai lên, quay đầu lại nhìn cô ấy từ trên xuống dưới, cười khúc khích hỏi: “Sao vậy, em có biến à?”
Quý Nghiên Phi liếc mắt nhìn Tề Bán Tiên, lắc đầu nguầy nguậy: “Em làm gì dám có biến.”
“Du Diệc Minh chỉ là một tên đàn ông mặt mũi trắng trẻo.” Kha Mỹ Linh cũng ghé sát vào tai cô ta thì thầm: “Anh ta tiếp cận em có mục đích cả, chứ không hề thực sự thích em. Tỏ ra thương cảm với người như vậy, không đáng!”
Tên đàn ông mặt mũi trắng trẻo…
“Đàn ông buộc phải đen mới được à? Em nghe nói anh rể chồng chị họ cũng trắng mà.” Quý Nghiên Phi bối rối hỏi: “Nhưng anh ta đối tốt với em, có bản lĩnh có trách nhiệm.
Chị Bảo Bảo, hình như em cũng khá, khá thích đàn ông mặt mũi trắng trẻo.”
Kha Mỹ Linh bị nghẹn, ho khan vài tiếng, lấy ra một bình nước bằng sắt màu xanh quân đội, mở nắp uống một ngụm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-421.html.]
Cô bắt chước lấy một ít trái cây tươi từ trung tâm thương mại trong hệ thống, rồi pha thành trà trái cây mật ong, chua ngọt vừa miệng, đầy đủ vitamin C!
“Em, em, chị phải nói thế nào với em đây, tên đàn ông mặt trắng trẻo là bởi vì mặt trắng sao?”
“Lẽ nào Du Diệc Minh không trắng?”
Kha Mỹ Linh đỡ trán: “Đàn ông mặt trắng là chỉ những tên không có bản lĩnh, phải dựa vào phụ nữ để leo lên.”
“Giống như em nói ấy, nếu như có người đàn ông đối tốt với em, có trách nhiệm thì anh ta xứng đáng để em nương tựa cả đời. Thôi bỏ đi, nói nhiều với em cũng không có tác dụng gì mấy.
Sau này em nhìn trúng tên nào thì dẫn tên đó về nhà, để người nhà giúp em đánh giá.”
Quý Nghiên Phi ừm một tiếng, ánh mắt không khống chế được nhìn về phía Tề Bán Tiên, tim đập thình thịch, sao trước đây cô ấy không phát hiện ra Tề Bán Tiên lại đẹp trai như vậy nhỉ, nước da trắng trẻo, tóc xoăn tự nhiên, ngũ quan rõ ràng hấp dẫn, nhất là má lúm đồng tiền, cười lên cực kì thu hút.
Quả nhiên trên thế giới này không thiếu đàn ông đẹp trai.
Kha Mỹ Linh liếc vài cái đã nhanh chóng nhìn ra vấn đề.
Con gái mà, ở kiếp trước theo đuổi thần tượng nhiều, thấy trai đẹp cái là không bước đi được.
Cô cũng là nhan khống, đây không hề đáng xấu hổ, chỉ là sau này kết hôn, phải gạt bỏ bộ lọc đối diện với những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống hiện thực, ai có thể chịu được sự khác biệt này chứ?
Mặc dù cô có mệnh cá chép, nhưng cô cũng không làm những chuyện xa vời thực tế.
Nói trắng ra thì mệnh cá chép chỉ là tăng xác suất những gì mình nghĩ lên một trăm phần trăm, giống như lái xe suốt dọc đường chỉ toàn đèn xanh, chỉ là may mắn mà thôi.
Kha Mỹ Linh không hề hiểu về Tề Bán Tiên, cũng không biết rốt cuộc anh ta có quan hệ gì với nhà họ Tề, vì vậy tạm thời không giúp em họ mình đưa những ái mộ kia thành hành động.