Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 408
Cập nhật lúc: 2024-06-15 19:23:27
Lượt xem: 61
Vọng Đế Xuất oan ức rên rỉ hai tiếng, sau đó nhắm mắt lại, tựa vào tường không nói gì nữa.
Người đàn ông xả giận xong thì đi vào nhà ngủ, khiến những người trong ký túc xá lại lên tiếng chửi bới.
Khi người đi vào một lúc lâu, Vọng Đế Xuất vẫn còn nhắm mắt lại, thỉnh thoảng phát ra tiếng hức hức oan ức.
Kha Mỹ Linh nhướng mày, khẽ thở dài, thần thú cổ xưa sống như thế này cũng quá mất mặt rồi.
Vừa thở dài xong, cô đã nhìn thấy Vọng Đế Xuất đứng dậy, nhe răng gầm gừ về phía cô, như thể đang đe dọa sự xuất hiện của cô.
Trên mặt Kha Mỹ Linh âm thầm hiện lên sự đắc ý, xem ra dáng vẻ của Vọng Đế chẳng qua cũng chỉ có như vậy, bị một người phàm quát mắng đến mức không còn một chút uy nghiêm của thần thú cổ xưa.
Nghĩ thì cũng đúng, linh khí ở phàm trần vốn đã ít ỏi, cộng thêm quy tắc không thể làm trái của thiên đạo lục giới. Dù là yêu ma quỷ quái hay là tinh linh thần tiên, sức mạnh thần thông của họ đều sẽ bị áp chế.
Vọng Đế Xuất được cử đến trần gian để giám sát công việc của hoàng đế, chắc chắn trên người sẽ có nhiều hạn chế để phòng tránh nó gây rắc rối cho nhân gian. Hơn nữa, cánh cửa vào lục giới đã đóng lại, Vọng Đế Xuất hiện tại có rất ít pháp lực, e rằng đã bị người khác dùng làm công cụ hút may mắn.
Kha Mỹ Linh thích nhất là cười trên nỗi đau của người khác.
Kha Mỹ Linh im lặng cong môi cười, nhe răng với tao à, nhóc con, mày cũng chỉ có chút năng lực này…
Nhưng mới cười được vài giây, sắc mặt Kha Mỹ Linh đã lập tức thay đổi chóng mặt!
Súc vật nhỏ Vọng Đế Xuất thật đúng là không làm mai một ba chữ này, nó nhảy nhót chạy đến trước mặt cô, sau đó cong mông, nhấc chân sau lên y như chó…
Kha Mỹ Linh vội vàng nhảy sang vách tường khác, chỉ là dù chân con thú nhỏ này ngắn nhưng sức bật lại khá tốt, nó theo sát phía sau, kiên quyết nhấc chân sau về phía cô!
Một người một thú đuổi theo nhau lên tận trên núi.
Chờ Kha Mỹ Linh nhận ra thì bọn họ đã vào sâu trong núi rừng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-408.html.]
Con thú nhỏ đuổi theo không rời, nó bám riết không chịu tha làm Kha Mỹ Linh cảm giác như bản thân chính là khúc xương trước mồm nó, khiến nó có thể đuổi theo tới cùng trời cuối đất!
Kha Mỹ Linh chịu thua trước, cô bất lực thu hồi bùa ẩn thân.
Cô thấy con thú nhỏ kia nhe răng đắc ý nhìn mình, biểu cảm của nó giống y hệt dáng vẻ ban nãy của cô!
Thật là đáng giận.
“Được rồi, tao thua mày.” Kha Mỹ Linh thở dài nói.
Con ngươi của cô chuyển động, cô suy nghĩ rồi lấy một phần thịt kho tàu ra khỏi không gian.
Kha Mỹ Linh lập tức nhìn thấy con thú nhỏ biến thành con ch.ó con, nó thèm nhỏ dãi nhìn bát thịt trong tay cô, cái đuôi phía sau cũng không tự chủ mà vẫy vẫy.
Cô nhướng mày, cười khẽ hỏi: “Vọng Đế Xuất, thể diện thần thú của mày đâu rồi?”
Nhưng Vọng Đế Xuất cứ như không nghe thấy lời cô nói, nó còn giương móng, khẽ gầm gừ với Kha Mỹ Linh giống như đang nói: “Nếu cô không cho ta ăn thì ta sẽ nuốt chửng cô!”
Kha Mỹ Linh cũng không có ý định làm khó nó, cô đặt bát xuống dưới chân.
Vọng Đế Xuất chạy chậm đến rồi cắm đầu ăn, thi thoảng còn sung sướng rầm rì vài tiếng, dáng vẻ của nó giống hệt như lúc cô ăn đồ ăn ngon, là kiểu hạnh phúc đến từ linh hồn, làm người nhìn cũng không khỏi vui vẻ theo.
Hóa ra là người cùng chung lý tưởng!
Kha Mỹ Linh lại không nhịn được mà trêu nó, cô cười khẽ, hỏi: “Mày không sợ tao bỏ thuốc mê vào trong à?”
Vọng Đế Xuất chẳng thèm nhìn cô cái nào, dáng vẻ chắc chắn là cô không dám động tay động chân.
Cũng có thể là nó muốn là muốn làm ma no, cứ ăn cho đỡ thèm trước rồi tính sau!
Tuy Vọng Đế Xuất trông bé nhỏ nhưng sức ăn của nó lại rất lớn, chỉ một lát đã ăn sạch một bát thịt.