Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 380
Cập nhật lúc: 2024-06-15 19:14:40
Lượt xem: 79
Kha Nguyên Đại cũng vội vàng tỏ thái độ: “Đồng chí Lý Quyên Mai, Kha Nguyên Đại anh nhất định sẽ đối xử với em thật tối, tuyệt không hai lòng!”
Bạn bè thân thích nhìn bọn họ tới tấp cảm ơn nhau, anh thề em thề với nhau, cảm thấy buồn cười nhưng cũng vô cùng hâm mộ.
“Đúng rồi, chúng tôi còn mời một vị nhiếp ảnh gia có tiếng trong giới đến đấy.” Tần Nguyên Cửu đúng lúc lên tiếng, cười nói: “Chúng ta nhân lúc thời tiết tốt chụp mấy tấm đi!”
Mọi người nghe xong hứng thú vô cùng, nhao nhao sửa sang lại quần áo của mình.
Tần Nguyên Cửu thường xuyên giúp đỡ cục công an phá án, không cần biết có phải ở trấn Hóa Nguyên hay không, chỉ cần trình báo đến tay cục trưởng Triệu thì chắc chắn ông ấy sẽ giúp.
Vào lần đầu anh giúp bọn họ, liền rất thoải mái hào phóng mà tỏ vẻ bản thân có thu phí phục vụ.
Cục trưởng Triệu tuy là một cựu chiến sĩ, nhưng ông ấy đã sớm nhìn thấu các đạo lý đối nhân xử thế trong mười mấy năm ngồi trên chức vụ này rồi, vì vậy ông ấy cảm thấy Tần Nguyên Cửu như vậy khá tốt.
Có rất ít người biết bản thân mình muốn gì khi còn đang ở độ tuổi đó.
Người có thể vĩ đại, nhưng khi nhu cầu về sinh lý lẫn tinh thần không được thỏa mãn thì lấy đâu ra động lực cũng như tiền đề để nắm được phần thắng?
Hơn nữa, từ trước đến nay cục công an luôn treo thưởng cho mỗi nhiệm vụ, điều này có nghĩa là gì?
Điều này đã thể hiện rõ ý của các lãnh đạo cấp trên, nếu muốn ngựa chạy thì phải cho nó ăn cỏ!
Tần Nguyên Cửu cũng không phải là người có lòng tham, anh chỉ là dựa theo quy định tiêu chuẩn kiếm lấy đoạt được mà thôi.
Đây giống như một cuộc giao dịch theo nhu cầu, nhưng các đồng chí ở cục công an lại nhờ vào khả năng phá án thần tốc của Tần Nguyên Cửu mà nhận được vinh dự cũng như đủ lời khen ngợi. Bọn họ càng cảm thấy cảm kích với Tần Nguyên Cửu hơn, chắc chắn sẽ giúp đỡ anh hết mình trong khả năng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-380.html.]
Cục công an có số định mức cuộn phim, ít khi dùng tới nên trên cơ bản đều được chia ra cho mọi người trong cục dùng.
Tần Nguyên Cửu còn chưa nhắc tới, cục trưởng Triệu đã giúp mời một vị nhiếp ảnh gia có tiếng đến để chụp ảnh cho nhà họ Kha và nhà họ Lý.
Kha Mỹ Linh nghe xong liền sáng mắt lên.
Đối với một cô chiêu như cô kiếp trước mà nói, gần như mỗi ngày cô chỉ ăn rồi ngủ, mua quần áo, chơi bời,... và đăng ảnh lên mạng xã hội!
Vừa làm tóc xong, cô vỗ vỗ dung nhan xinh đẹp của mình, sau đó lập tức chạy đến một du thuyền xa hoa để chụp ảnh; ngày mai liền tham gia một vũ tiệc trao giải, làm khách quý của buổi lễ, ngày kia lại đến trường đua ngựa, bãi đua xe, lễ đấu giá, chỗ nào cô cũng chụp ảnh.
Cô vẫn luôn cảm thấy tự hào về sắc đẹp tuyệt mỹ của bản thân, chụp ảnh cứ như vậy mà trở thành thói quen ăn sâu vào trong người cô!
Kha Mỹ Linh không nhịn được cúi đầu, mình đúng là ngốc quá mà, cái gì hệ thống cũng có, sao cô không biết lấy chút đồ điện tử ra mà dùng nhỉ?
Cũng do hiện tại cô nhắm mắt là nghĩ ngay đến đồ ăn, vì vậy đã quên đi sự mỹ diệu mà đồ điện tử mang đến.
Tuy đồ điện tử có thể khiến người ta sa đọa, nhưng nếu ngẫu nhiên thả lỏng chút thì cũng có thể.
Vừa nhìn giá cả của một hãng máy ảnh lâu đời, Kha Mỹ Linh đã thấy sợ, chỉ có thể lui một bước, thôi thì mua một cái máy giá rẻ dùng tạm vậy, đợi bao giờ trả xong tiền phòng bệnh thì lúc đấy tính tiếp.
Mọi người mang hết ghế ra sân, hàng thứ nhất là mấy đứa nhỏ ngồi bệt xuống đất, hàng thứ hai là thanh niên, hàng thứ ba thì ngồi xổm, hàng thứ tư ngồi trên ghế, hàng thứ năm ngồi trên bàn, hàng thứ sáu đứng.
Đội hình khổng lồ trên dưới một trăm người tươi cười xán lạn dừng lại trong khoảnh khắc này!
Chụp xong hai tấm thì đến nhà họ Kha ra chụp ảnh gia đình, người nhà họ Lý và nhà họ Kha ra chụp chung, kế tiếp lại là nhóm vợ chồng son chụp ảnh…