Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 340
Cập nhật lúc: 2024-06-15 19:01:08
Lượt xem: 90
Sau khi tiễn anh đi, Kha Mỹ Linh rửa mặt rồi đi vào phòng bếp.
Lúc này ông Tiết và bà Triệu cũng đã dậy, qua hơn nửa tháng điều trị sức khỏe, chân cẳng bọn họ đã nhanh nhẹn hơn, sự đau đớn do bệnh cũ gây ra cũng không còn nữa.
Bọn họ trẻ ra cả mười mấy tuổi, tinh thần cũng hồi phục lại như lúc 30 tuổi – lúc vung nắm tay muốn tham gia cách mạng để đền đáp tổ quốc.
Kha Mỹ Linh khẽ cười chào hỏi với bọn họ, mắt cô quét qua hai người một vòng, sao chép số liệu vào máy mô phỏng để kiểm tra kĩ càng hơn.
Sức khỏe của họ đã khỏe hơn khá nhiều, rất nhiều chứng bệnh nhỏ như lạnh người, khí hư, thiếu canxi, mạch m.á.u bị bẩn,… đều bị xóa bỏ hơn phân nửa qua thời gian điều trị này.
Dù là bệnh nghiêm trọng như ung thư dạ dày của bà Triệu thì bệnh cũng đã giảm đi rất nhiều.
Dù là thuốc tắm hay là dược thiện mà bọn họ ăn thì đều có một lượng linh khí rất nhỏ. Linh khí này tốt cho sức khỏe và cũng cực kỳ mạnh mẽ, nó có thể dọn sạch hết tất cả những thứ gây ảnh hưởng đến sức sống, ví dụ như ung thư dạ dày cũng đã bị linh khí làm cho nhỏ hơn phân nửa, thậm chí còn có dấu hiệu khô héo.
Kha Mỹ Linh nhướng mày, chưa biết chừng lại qua gần tháng nữa là ông Triệu còn không cần phẫu thuật, cũng không cần bùa chú cô vẽ là có thể khỏi hẳn.
Dù gì thì niêm mạc dạ dày cũng có khả năng tự sản sinh và chữa trị nhất định, sau khi hấp thu linh lực thì hiệu quả cũng tăng lên theo!
“Ông Tiết, bà Triệu, hai ông bà cứ đến nhà cũ tập luyện với bà cháu đi ạ, lát nữa cháu nấu cơm xong rồi cháu sẽ bê sang đấy, hai ông bà cũng nói với mẹ hộ cháu, thường ngày bọn họ làm việc quá vất vả, sau này ba bữa một ngày cháu đều lo hết!”
Quang minh chính đại mà điều trị sức khỏe cho người nhà, còn có thể thuận tiện luyện tập kỹ năng nấu nướng, làm ra nhiều đồ ăn ngon, Kha Mỹ Linh thấy rất vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-340.html.]
“Một mình cháu nấu đồ ăn cho cả nhà có vất lắm không? Hay là để ông ở lại giúp cháu cho?” Bà Triệu vén tay áo định vào bếp.
“Bà Triệu, không sao đâu ạ, người nhà nông đã quen với bếp củi, không phải là thêm mấy nắm gạo, mấy gáo nước thôi ư? Cháu có thể làm được. Nhưng hiện giờ hai ông bà vẫn đang là người bệnh, hai ông bà muốn giúp cháu, cháu thấy rất vui, nhưng hai ông bà nhất định không thể để bản thân mệt mỏi!”
Hai ông bà rất nghe theo lời của cô, họ liên tục gật đầu bảo đảm.
Mùa đông ở nông thôn hầu như chỉ có mấy loại rau dưa như khoai tây, củ cải, cải thảo để ăn, nếu không thì chính là mấy loại rau khô phơi vào mùa thu.
Diện tích không gian của Kha Mỹ Linh không lớn, nhưng có chênh lệch thời gian cực kỳ lớn với thế giới bên ngoài, hơn nữa còn chẳng phân biệt ngày đêm, vậy nên linh thực, cây trồng trong đó có chu kỳ sinh trưởng ngắn hơn bên ngoài gấp mười lần!
Một mẫu đất có hiệu quả tương đương với mười mẫu đất. Cô phân chia chỗ ruộng đất đó rất cẩn thận, một phần ba dùng để trồng linh thảo cần cho việc tu luyện, một phần ba trồng thảo dược sang quý ở thế giới bình thường, một phần sáu dùng để trồng Tử Linh Mễ, Linh Mạch, một phần sáu còn lại thì để làm đất trồng rau.
Cây ăn quả thì trồng quanh khu đất một vòng, vừa có thể bảo đảm khoảng cách giữa chúng lại vừa có thể tận dụng không gian một cách hợp lý.
Lại dựng thêm cái giá quanh nhà để trồng mấy loại rau quả leo giàn, đến cả tường của khu chăn nuôi tầng hai cũng được tận dụng.
Mỗi ngày cô đều có thói quen làm việc trước một phen, cô cứ như đang đếm tiền mà cất trái cây chính, rau dưa, lương thực, dược thảo, sữa bò, trứng gà,… vào kho.
Nhìn đồ đạc trong kho, cảm giác vui sướng và thỏa mãn đó có thể cổ vũ để cô tràn ngập nhiệt tình mà lao vào học tập và tu luyện.
Vì muốn tránh không để lúc lấy rau dưa ra trông quá đột ngột nên cô cũng phơi khô một phần rau dưa, vừa lúc hiện tại lấy ra dùng.