Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 331
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:57:36
Lượt xem: 114
Mọi người nghĩ cũng thấy đúng, rất nhiều người trực tiếp thông qua mấy câu giới thiệu của người làm mối rồi gặp mặt, sau đó kết hôn. Kha Nguyên Đại với Lý Quyên Mai ít nhiều gì cũng gặp nhau vài lần rồi.
Tần Nguyên Cửu bê một cốc trà sữa lên, chậm rãi nếm: “Mẹ, để thím nhà trưởng xã đến giúp chúng ta nói chuyện với nhà họ Lý sao?”
Mẹ Kha và chú tư Kha sửng sốt: “Vợ trưởng xã? Chúng ta có thể nhờ sao?”
Anh gật đầu: “Gần đây thôn Lạc Phượng làm chuyện lớn, ngày nào trưởng xã cũng hận không thể chạy tới vài lượt để chỉ huy, mời ông ấy với vợ làm người chủ trì với người mai mối, cả ba nhà đều có thể diện.”
Bà cụ Kha trực tiếp vỗ bàn: “Cứ làm theo Tiểu Cửu nói đi, làm mai mối và người chứng hôn cho hai người trẻ tuổi là chuyện tốt. Vợ chồng trưởng xã cũng có m.á.u mặt, nhà họ Lý có thể cảm nhận được thành ý của chúng ta, họ cũng không bị đồng nghiệp chê cười.”
Bà ấy đắn đo rồi lặng lẽ lấy hai củ nhân sâm trong hòm nhỏ của mình ra để làm sính lễ và quả cảm ơn bà mối, sau đó còn bỏ thêm hai mươi đồng nữa.
Không phải bà ấy thiên vị cho nhà thằng tư mà là nhà họ Kha nhận lợi từ Linh Bảo Nhi quá nhiều.
Đợi khi đóng cửa, mẹ Kha mới tỉ mỉ nói lại mọi chuyện một lần.
Tối qua Lý Quyên Mai suýt nữa gặp họa lớn, có điều nhờ bùa chú của Kha Mỹ Linh, cả đêm cô ấy ngủ ngon tới sáng, cho đến khi bị tiếng thét chói tai làm tỉnh giấc.
Ổ chăn ấm áp, giường chiếu quen thuộc, đầu óc Lý Quyên Mai còn hơi chậm chạp, suýt nữa quên mất tối qua xảy ra chuyện gì.
“Tú Cần, vừa sáng sớm ra, cô hét cái gì? Có để người ta ngủ không hả?”
Họ đều biết Lý Quyên Mai bị Lục Tử bắt đi, trong lòng vừa hưng phấn vừa sợ hãi, trằn trọc không ngủ được, vừa chợp mắt thôi đã bị người ta gào tỉnh rồi.
Họ bực bội hỏi.
Tú Cần bị cục mụn mọc trên mặt làm đau đến tỉnh lại, vừa chạm tay vào, cảm giác đau nhói khiến người ta rùng mình. Cô ta vội bò dậy, ánh sáng lờ mờ chiếu vào qua cửa sổ, từ trong gương, cô ta nhìn thấy trên đầu, trên mũi, dưới cằm mình có mấy nốt mụn.
Khuôn mặt bị gió lạnh thổi đến nứt nẻ ban đầu lại càng khiến cô ta thảm đến không nỡ nhìn thẳng, tiếng hét chói tai không khống chế được mà bật ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-331.html.]
“Tôi, mặt tôi mọc nhiều mụn quá.” Cô ta khóc rồi nói.
Lúc này mấy người còn đang nằm mới cảm thấy trên mặt khó chịu, không, nên nói là cả người chỗ nào cũng là lạ.
“Răng tôi đau quá, tai đau, đầu cũng thế...”
“Cổ họng tôi khó chịu, hình như viêm amidan rồi...”
“Tôi...” Một nữ thanh niên trí thức khác há miệng nhưng không dám nói ra, cô ta bị trĩ...
Lý Quyên Mai xoa mặt, cũng cảm thấy hơi sáng bóng, cô ấy cười lạnh, sau đó hổn hển nói: “Có thể không khó chịu sao? Ba hòn than của tôi đều bị đốt hết rồi, không khí hanh khô, không nóng mới là lạ. Mặt tôi còn đổ dầu đủ để xào rau đây!”
Mấy nữ thanh niên trí thức kia sửng sốt, tiếng hét bị kẹt lại trong cổ họng.
Họ nhìn nhau, thấy được sự khó tin trong mắt đối phương.
Tối qua họ nhắm chặt mắt, nghe thấy tiếng cô ấy giãy giụa, gào thét, bị vác ra khỏi viện như bao tải.
Bọn họ đều vờ như không biết, một là trong lòng họ vốn đã ganh ghét, hai là bọn họ đều một thân một mình dưới quê, lo chuyện bao đồng thì người chịu khổ tiếp theo chính là mình!
Nhưng điều này cũng không ngăn được họ lặng lẽ sung sướng dùng lò sưởi.
Ban đầu Lý Quyên Mai nhỏ mọn dùng cửa thông gió che một phần lớn lò sưởi nên chỉ có chút nhiệt độ hắt ra, đối từ tối cho đến sáng cũng chỉ hết một hòn than.
Bây giờ họ trực tiếp kéo cửa thông gió ra hơn một nửa, cảm nhận được nhiệt độ trong phòng nhanh chóng tăng lên, trong không khí ấm áp, họ điều chỉnh lại tâm trạng cho thoải mái rồi đi ngủ.
Tại sao bây giờ Lý Quyên Mai lại bình an vô sự nằm trong chăn?
Cô ấy về từ bao giờ, sao bọn họ không phát hiện ra.