Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 324
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:54:58
Lượt xem: 93
Nhìn dáng vẻ đáng ăn đòn của anh, Kha Mỹ Linh hoàn toàn không nhận ra được anh thích cô ở chỗ nào. Nếu không phải đêm nào anh cũng giống như đang gặm xương, luôn kiên quyết tắm rửa cho cô, thì cô cũng đâu bị nuông chiều mà trở thành một người khó ưa như vậy.
“Rốt cuộc trong đồng hồ bỏ túi của anh để hình ai vậy?” Cô hung hăng hỏi: “Nếu như hôm nay anh không giải thích rõ ràng, em… em sẽ không cho anh lên giường đâu!”
Ứng Yến cười nhạo nói: “Giống như em phản kháng thành công mỗi đêm đó hả.”
Mặt Kha Mỹ Linh đỏ bừng: "Vậy… vậy em sẽ làm người gỗ, để anh gặm một cái xác khô!"
Anh nhướng mày, ồ một tiếng: “Nếu như em chịu được, anh cũng sẽ sẵn lòng.”
Mặt cô đỏ lên vì tức giận, hết cách, ai bảo cô không có ý chí làm chi. Nếu không, sao cô có thể bị đại lão thao túng nhiều năm như vậy?
Lúc đầu cô phản kháng rất kiên cường, nhưng cuối cùng chẳng phải cô đã khuất phục theo bản năng sao?
"Dù… dù sao thì anh cũng phải nói cho em biết, bức ảnh đó là anh chụp với ai!"
Dù sao Kha Mỹ Linh cũng là cô chủ của một gia đình giàu có, cũng đã nghiên cứu qua tâm lý con người, ít nhất vào lúc này, cô có thể nhìn thấy rõ tia sáng lóe lên trong mắt Ứng Yến chứa đựng nỗi khổ tâm và sự hoài niệm.
Đúng lúc này, Kha Mỹ Linh nghe thấy tiếng tim mình như vỡ vụn.
Cô không khỏi chế giễu bản thân, phải rồi, giữa những gia đình giàu có, đặc biệt là giữa hai nhà vẫn luôn mâu thuẫn với nhau như nhà họ Ứng và nhà họ Kha, sao bọn họ có thể trở nên tốt đẹp chỉ vì mối tình nực cười và vì ngày tận thế sắp đến?
Làm sao một người như đại lão lại có thể động lòng bởi một người phụ nữ ương ngạnh chẳng có gì ngoài vẻ ngoài như cô?
Tất cả mọi thứ chỉ là ảo ảnh cô tự lừa dối mình mà thôi.
Trái tim vốn đã lộ ra khỏi chiếc mai rùa, lập tức rụt lại vì sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-324.html.]
Kha Mỹ Linh vẫn không bỏ cuộc, giả vờ không để ý hỏi: “Không phải là người trong lòng anh chứ?”
Lão đại bình tĩnh nhìn cô, anh không phủ nhận mà còn gật đầu: “Đúng vậy, cô ấy là người vợ duy nhất của anh trên đời này!"
Ha ha, bảo sao lại quan tâm đến vậy, rõ ràng là có vợ rồi, vậy mà còn lăng nhăng ở bên ngoài, đúng là cặn bã!
Nghĩ đến đây, Kha Mỹ Linh dần dần oán giận Ứng Yến lúc nhỏ.
Tại sao cô phải bỏ qua cả khu rừng chỉ vì đại lão chứ?
Cô giận dữ đối mặt với Ứng Yến lúc nhỏ, trách mắng đại lão tương lai: "Rõ ràng là anh đã có vợ, có người trong lòng, vậy mà lại giam cầm em, không để cho em rời đi.
Đúng là ngang ngược và ích kỷ, anh dựa vào cái gì mà hy sinh hạnh phúc của em chứ?
Anh có gia đình và người yêu của mình, tại sao em lại không thể có gia đình và người yêu của em?"
Cặp lông mi dài của Ứng Yến hiện lên vẻ u ám: "Ý của em là ngoài em ra, anh còn có người phụ nữ khác? Còn em không có một chút tình cảm nào với anh sao?"
Kha Mỹ Linh nặng nề gật đầu: "Đúng vậy, anh vô cùng yêu quý người phụ nữ đó, giữ cô ấy ở trong lòng ngày đêm, em muốn đụng vào cũng không đụng được!
Còn nữa, tại sao em phải có tình cảm với anh? Từ đầu đến cuối đều là anh cưỡng bức em mà. Hừ, sao lại đi ức h.i.ế.p một nữ phụ nữ không có sức phản kháng như em chứ?
Nếu như chúng ta đổi cho nhau, ha ha." Kha Mỹ Linh xoa nắm đấm: "Em nhất định sẽ trói anh vào giường, quất anh mười tám lần một ngày để trút hết hận thù trong lòng!"
Ứng Yến cau mày, tình huống như vậy hoàn toàn không thể xảy ra.
Bây giờ anh còn nhỏ, nhưng anh sẽ cố gắng hết sức để nhanh chóng thoát khỏi sự ảnh hưởng của người đó và nhà họ Đường, tự mình gầy dựng sự nghiệp, thậm chí là tạo ra một tập đoàn quốc tế với nguồn tài chính hùng mạnh hơn cả tập đoàn Đường Thị.