Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 313
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:51:04
Lượt xem: 106
Nếu trưởng thôn, vợ trưởng thôn và mấy nữ thanh niên trí thức ở sau nhà cũ của bọn họ đều biết chuyện này, vậy thì Lý Quyên Mai phải âm thầm trở về, không để người khác tìm ra chút nhược điểm nào.
Hơn nữa, nếu cứ vậy mà ném Tiểu Lục đến trước cửa đồn công an, chỉ cần khớp cằm về vị trí, chưa chắc anh ta sẽ không chó cùng rứt giậu mà cắn chặt Lý Quyên Mai, mọi chuyện vẫn sẽ phát triển theo hướng xấu.
Đến lúc đó, lời đồn đãi lại bay đầy trời, đừng nói đến việc thăng chức, sợ là Giám đốc bộ phận Lý còn bị cách chức nữa ấy chứ!
Đợi bọn họ bình tĩnh lại mới nghĩ tới vấn đề này.
“Chẳng lẽ chúng ta phải thả tên khốn này đi?” Sau khi tay chân Lý Quyên Mai khôi phục độ ấm, không run rẩy nữa, cô ấy liền hung hăng mà đ.ấ.m đá Lục Tử một trận. Giờ Lý Quyên Mai đã bình tĩnh lại, cô ấy không cam lòng mà hỏi.
Thế thì có khác gì thả hổ về rừng?
Huống chi chính Tiểu Lục cũng nói trong tay anh ta đã dính không ít mạng người, có lẽ chính vì vậy mà anh ta mới thỏa sức làm bậy, không hề sợ hãi!
Kha Mỹ Linh cười giễu cợt: “Sao có thể? Em học được ít bản lĩnh thôi miên từ sư phụ của em, để em thôi miên anh ta, bảo đảm anh ta không đề cập đến chuyện này dù chỉ một câu, ngoài ra thì sẽ khai ra tất cả những chuyện ác mà anh ta đã làm.
Anh ta và trưởng thôn thôn Tiền Trang thân thiết đến như vậy, em không tin hai vợ chồng nhà đó có thể không có chút sai phạm nào! Phàm là chuyện dính dáng đến bọn họ thì nhất định là chuyện nghiêm trọng, không bóc lịch ba, năm, mười năm thì không ra được!
Còn những nữ thanh niên trí thức kia cũng sẽ phải gieo nhân nào gặt quả nấy.”
Mẹ Kha, Kha Nguyên Đại và Lý Quyên Mai đều rất ngạc nhiên, trên đời này thực sự có thuật thôi miên ư?
Bọn họ nhìn Kha Mỹ Linh lấy một tờ giấy vàng ra, dán lên người Lục Tử, sau đó nói: “Lý Quyên Mai không phải người mà tên lưu manh nghèo khó, trộm cắp, sống ở nơi thâm sơn cùng cốc như mày có thể trêu vào, quên chuyện đêm nay đi, sau này cũng không được làm hại chị ấy nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-313.html.]
Lúc mày mở mắt ra, thấy các đồng chí trong đồn công an thì phải khai hết tất cả mọi chuyện ác mày từng làm, từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn, ngoại trừ chuyện hôm nay.”
Ba người đợi một hồi lâu cũng không thấy cô làm gì tiếp: “Đã xong rồi á?”
Kha Mỹ Linh đã bắt đầu ăn bánh quy, cô gật đầu: “Không thì sao ạ?
Chúng ta đi Tiền Trang một chuyến, không thể để người khác tóm được nhược điểm của chị Mai Tử!”
Sau đó, mấy người bọn họ âm thầm lặng lẽ mà vào thôn Tiền Trang.
Có bùa khẽ tiếng của Kha Mỹ Linh, bọn họ không quấy rầy đến bất kỳ một người hay một con vật nào, cứ vậy mà đến nhà của trưởng thôn.
Trong lòng hai vợ chồng trưởng thôn có tâm sự nên hai người họ lăn qua lăn lại mãi mà vẫn không ngủ được.
Vợ trưởng thôn còn không nhịn được mà xuống giường, ngó ra bên ngoài cửa sổ.
“Ngủ một lúc đi, không nhanh thế đâu. Lục Tử chắc chắn sẽ mang cô ta đi đến chỗ cách xa nơi này, xong việc rồi còn phải đợi trời tờ mờ sáng, có người đi múc nước mới dẫn cô ta trở về nữa.”
Chỉ cần bị người khác nhìn thấy, trừ phi Lý Quyên Mai có thể vững vàng trước mấy lời đồn đãi vớ vẩn, ác độc, và chuẩn bị tinh thần cho việc cha anh trong nhà bị liên lụy đến mức đánh mất tiền đồ tươi sáng.
Nếu không thì Lý Quyên Mai chỉ có thể bóp mũi chịu đựng, mặc cho Lục Tử và nhà ông ta muốn gì được nấy!
“Tuy là nói như vậy, nhưng mà tôi cứ thấy trong lòng bồn chồn không yên. Cha Lý Quyên Mai là giám đốc bộ phận ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị, có rất nhiều mối quan hệ, nhà ta có thể chống chịu được không?”
Trưởng thôn cũng ngồi dậy, đốt thuốc lá, hít mây nhả khói, ông ta cười âm hiểm: “Giờ là thời đại mới, không cho người nào đó dùng một tay che trời. Trên thị trấn có người giúp đỡ thì chúng ta đi đến tỉnh, đến lúc đó khổ chủ thành kẻ ác, không phải cũng khá tốt?”