Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 215
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:09:54
Lượt xem: 166
Hết cách, bệnh lao phổi khiến bác sĩ trên kinh đô đều bó tay hết cách mà vị đồng chí nhỏ này còn chữa được, hơn nữa chỉ trong một buổi chiều, hiệu quả kinh người!
Từ sau khi làm giáo viên, rất ít khi bọn họ có cảm giác e dè trước mặt người khác thế này.
Dù sao thì Kha Mỹ Linh cũng có thời gian dốc lòng nghiên cứu y thuật, trong lòng cũng đưa ra phán đoán, đồng thời đối chiếu với báo cáo, thế mà thực sự giống nhau đến tám, chín phần.
Cô nhìn ông Tiết: “Cơ thể ông có không ít bệnh vặt, bình thường không đau chỗ này thì đau chỗ kia, sớm muộn gì chúng cũng cùng nhau bộc phát. Giống như nghỉ ngơi không theo quy luật, ăn uống không đều đặn, áp lực công việc lớn tạo thành thận yếu, huyết áp cao, viêm amidan, mất ngủ.”
“Ông còn hút thuốc trong thời gian dài, phổi cũng xuất hiện điều khác thường.”
“Nói tóm lại đây cũng không phải vấn đề gì lớn, bắt đầu từ bây giờ phải luyện tập thể dục nhiều, ăn uống thanh đạm, cấm hút thuốc, uống rượu, làm việc nghỉ ngơi theo quy luật, sau đó lại dùng thuốc để khống chế thì sẽ chậm rãi hóa giải hết.”
“Nhưng nếu ông còn xem thân thể như cỗ máy, không ngừng vận hành vượt trọng tải, tất cả những vấn đề nhỏ này đều sẽ phát tác, vậy thì vô cùng nghiêm trọng.”
“Ví dụ như chứng thận yếu của người cao tuổi sẽ bởi vì thở ra, hít vào khó khăn mà xuất hiện thêm bệnh hen suyễn, thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít, suy giảm trí nhớ, ù tai, điếc tai cũng là do thận yếu gây nên.”
“Hoặc ví dụ như cao huyết áp, cơ quan mệt mỏi sẽ gây ra nhiều biến chứng khác nhau...”
Mỗi một câu Kha Mỹ Linh nói, sắc mặt bà Triệu lại lo lắng thêm một phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-215.html.]
“Ông Tiết, ông nghe đi, thầy thuốc Tiểu Kha nói rồi đấy, không được hút thuốc, không được ăn thực phẩm có nhiều muối! Mỗi lần tôi nói ông ông đều không nghe, bây giờ đã nhớ chưa hả?” Đợi Kha Mỹ Linh nói xong, bà cụ không nhịn được nóng nảy hẳn lên.
“Thầy thuốc Tiểu Kha.” Ông Tiết nói thẳng: “Cháu cũng nói đều là bệnh vặt, không nghiêm trọng đến vậy đâu nhỉ?”
Kha Mỹ Linh nhíu mày: “Lấy chứng viêm amidan làm ví dụ nhé, tình trạng viêm của ông nghiêm trọng, amidan sẽ bắt đầu sưng to, lúc ngủ có thể xảy ra hiện tượng tạm thời ngừng hô hấp hoặc là ban ngày buồn ngủ, cũng sẽ dẫn tới không ít chứng bệnh liên quan đến mạch máu, thậm chí là đột tử!”
“Ông Tiết, cháu biết mặc dù ông đã năm mươi tuổi rồi, trong lòng vẫn đau đáu vì quốc gia, muốn cống hiến chút ít cho xây dựng đất nước nhưng ông chú ý đến cơ thể mình thì khó mà thực hiện được hoài bão.”
Ông Tiết không nhịn được tranh luận: “Ông, lúc ông nghiên cứu đến điểm mấu chốt, ngủ thêm một phút có thể sẽ bỏ lỡ số liệu quan trọng...”
Nhìn thấy bạn đời và Kha Mỹ Linh đều nhíu mày không đồng ý, ông ấy nhún vai: “Được rồi, không phải chuyện gì cũng phải để đích thân ông làm, sau này ông sẽ cố gắng buông bớt quyền lực cho học sinh của ông, bồi dưỡng thân thể, được chưa nào?”
“Có điều bà cũng không thể chỉ yêu cầu mỗi tôi như thế, bản thân bà cũng phải chú ý sức khỏe!” Ông Tiết nhìn bạn đời, sau đó căng thẳng nhìn Kha Mỹ Linh: “Đồng chí tiểu Kha, cơ thể đồng chí Triệu nhà tôi thế nào?”
Kha Mỹ Linh hơi mím môi: “Tình trạng sức khỏe của bà Triệu càng gay go hơn, thiếu canxi nghiêm trọng dẫn đến bị loãng xương, hơn nữa dạ dày bà có bệnh đang trong giai đoạn đầu, nếu không tích cực phối hợp điều trị mà cứ bận rộn công việc, vậy thì bà ấy, chỉ còn sống được một năm nữa.”
Tuổi thọ một năm nữa khiến hai người ngẩn ra tại chỗ.
“Đồng chí Tiểu Kha, bình thường bà nà tôi đi đường cũng dễ bị đau nhức xương cốt, cơm ăn không đúng giờ sẽ bị đau dạ dày, sao lại chỉ còn một năm để sống nữa?” Ông Tiết run tay, không dám tin.
Một lát sau, bà Triệu mới khàn giọng: “Đồng chí Tiểu Kha, nếu như tôi tích cực phối hợp điều trị thì còn có thể sống được bao lâu?”