Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 179
Cập nhật lúc: 2024-06-14 23:26:40
Lượt xem: 155
Gió thu thổi rít vào mặt, Kha Mỹ Linh không nhịn được mà đứng lên dang hai tay đón gió, cô vui sướng hét lên!
“Đồng chí Tần, hôm nay anh vô cùng vô cùng đẹp trai, em rất thích!”
Khóe miệng Tần Nguyên Cửu càng cong hơn, anh lái xe máy mười vòng quanh thôn, mới dừng lại trước cửa nhà mới. Anh vẫn bế Kha Mỹ Linh sải bước vào cửa, họ đi qua chậu than, mãi đến phòng mới anh mới đặt cô xuống.
Những người đàn ông đi theo lại trêu chọc anh: “Nhìn xem chú rể quan tâm đến cô dâu chưa kìa, suốt cả đường đều không muốn buông tay…”
“Lát nữa anh sẽ bảo người mang đồ ăn cho em.” Tần Nguyên Cửu lấy mấy chiếc bánh ngọt trên bàn đưa cho cô trước, sau đó đưa cho cô một bình nước ấm pha mật ong.
Kha Mỹ Linh cắn miếng bánh ngọt, ôm lấy bình nước, liên tục gật đầu: "Anh nên nhanh chóng ra ngoài đi, nếu không thì không biết lát nữa họ sẽ nói gì."
“Em vẫn lo chuyện này?” Tần Nguyên Cửu cười hỏi.
"Anh không cảm thấy hai người chúng ta quen nhau chưa lâu, bị trêu chọc như thế này, rất, rất kì cục sao?"
Dù sao trong lòng Kha Mỹ Linh có chút lạ lạ.
Tần Nguyên Cửu rũ mắt xuống: “Hai chúng ta vốn đã là vợ chồng, có gì mà kì cục?”
"Sau này sẽ có rất nhiều cơ hội để mọi người trêu chọc chúng ta, em sẽ làm thế nào đây?"
“Ai da, chuyện sau này để sau này nói ha, anh mau ra ngoài đi!” Cô sốt ruột dùng khuỷu tay huých anh một cái, anh đứng cạnh giường, vừa vặn đến thắt lưng.
Tần Nguyên Cửu nhìn tiểu yêu tinh khó chịu, hận không thể nuốt chửng cô.
Sau này, khi hai người ở chung một mái nhà, cảm giác có thể ngắm mà không nuốt được, sợ rằng sẽ làm người ta dày vò nổi điên mất?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-179.html.]
Anh hung hãn nhìn cô rồi quay người bỏ đi.
Kha Mỹ Linh vừa ăn vừa đảo mắt xung quanh căn phòng mới.
Đây chính là một phòng gian phòng nhỏ bên trái phòng chính.
Cô chỉ nhìn thoáng qua đã thấy căn phòng nhỏ đã được cải tạo thành phòng thay đồ, hai bức tường đều có tủ quần áo, một bức tường là tủ trưng bày đồ cổ, mặt trên đó có chạm khắc gỗ, tranh đá, hàng tre trúc, vô cùng lịch sự tao nhã!
Trong cái phòng này, một bên là giường giáp mặt tường, một bên giường có sáu cái tủ lớn, bên còn lại cũng đặt một kệ nhỏ đựng đồ lặt vặt, nhưng bên trong mỗi cái lỗ bên dưới gầm giường đều có đặt những thúng mây nhuộm màu, giống như thu nạp văn hóa của đời sau. Bên cạnh còn có một chiếc bàn nhỏ và một bộ đệm.
Có một vài chiếc chăn đệm mới toanh với độ dày khác nhau được đặt cạnh giường, dùng vải bọc lại.
Hai cửa sổ phía trước và phía sau của ngôi nhà được mở ra, lúc này ánh sáng ban mai tràn vào cùng với những tia nắng vàng, chúng rải vàng cả căn phòng, khiến cho bộ chăn đệm lộng lẫy, chữ hỷ đỏ và những ngọn nến đang cháy trở nên dịu hơn.
Cửa sổ phía sau có những cành đào cành lê vươn dài ra, cửa sổ phía trước có cây lựu xinh đẹp, dưới gốc cây có một cái vại in hình hoa, trên bề mặt có nổi lên vài bông hoa súng!
Dưới cửa sổ có một bộ bàn ghế, bên hông có ngăn kéo, trong đó đựng đầy đồ ăn ngon.
Kha Mỹ Linh vừa tuần tra xong, mãn nguyện thay một chiếc áo khoác măng tô màu đỏ, bên trong là một chiếc áo len cổ lọ màu đen, mặc một chiếc quần ống suông màu đen, tóc thắt bím, bắt chéo lên vai.
Ngay khi cô mở cửa, một viên đạn pháo nhỏ b.ắ.n vào n.g.ự.c cô.
Kha Mỹ Linh cúi đầu, vui vẻ nói: "Bánh bao nhỏ, sao em lại tới đây?"
“Chị xinh quá.” Thằng bé ngốc kia ngơ ngác nói, chị vốn đã xinh đẹp như vậy, bây giờ lại đẹp đến mức lấn át cả nữ diễn viên trên tivi!"
“Thằng nhóc này, con phải gọi chị một tiếng thím Tần!” Lúc này hai vợ chồng Lư Chấn Sinh và Trịnh Thiến Thiến vừa cười vừa đi tới.