Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 128
Cập nhật lúc: 2024-06-14 22:56:41
Lượt xem: 246
Theo lá bùa được vẽ nhiều lên, cô cũng khống chế linh lực càng chính xác hơn, chỉ cần khống chế linh lực vững hơn thì mức tổn thất về linh lực mới được hạ xuống càng nhiều, mà uy lực của bùa cũng tăng lên theo cấp số nhân!
Trong ruộng đã được bố trí ba tấm Quy Tức phù có thể vận chuyển trong hai tháng, cô có thể dùng nước linh tuyền tùy thích.
Trong sảnh chính bày đầy bàn, phòng bếp cũng được xếp bàn như thế.
Người lớn, trẻ nhỏ ăn uống thỏa thê, ăn cơm xong, đợi sau khi buông bát đũa xuống, ông cu hơi chếnh choáng rồi, ông kéo mấy người trưởng thôn lại không cho đi.
“Linh Bảo Nhi, mau mang mẫu đăng ký ra đây, tối nay bảy đứa phải điền xong rồi đưa cho trưởng thôn.
Kha Mỹ Linh cười gật đầu rồi đi vào trong sảnh chính lấy mẫu đơn.
Vừa mới lật ra, tay cô đã khựng lại, nhớ đến Hoàng Phương Bân đã từng trơ tráo đến nhà trưởng thôn với tư cách con rể, cùng với Kha Vân Nguyệt – người cô vốn dĩ không muốn đối phó, chưa từng nhìn thấy thế giới bên ngoài, bị người đàn ông kia lừa xung phong ra trận, trong lòng cô dấy lên cảnh giác.
Kha Mỹ Linh mở giao diện giao dịch ra, bên trong không chỉ bán đồ, còn cung cấp nhiều dạng phục vụ, chỉ có thứ cô không nghĩ tới chứ không có thứ nó không làm được, nhưng tương đương với đó là giá cả rất cao!
Cô lựa chọn tính năng sao chép cao cấp, bất kể là chất liệu giấy, độ cũ, mới, còn có dấu ấn dầu bên trên đều không có gì khác biệt, càng không cần nói đến chi tiết nét chữ, ít nhất, ở tận thế mà cô từng trải qua cũng khó mà do thám ra được.
Vì thế, tiêu đống tiền đó cũng không oan.
Bảy trăm điểm giá trị hòa bình tinh tinh một tiếng, trái tim Kha Mỹ Linh nhỏ máu, số điểm được hệ thống sảng khoái lấy về.
Kha Mỹ Linh để bản gốc trong không gian, cô lấy bản mô phỏng cao cấp ra, cười rồi đưa mỗi người một phần, còn có bảy cây bút máy bình thường mới tinh nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-128.html.]
Nắm lấy cây bút máy trơn tròn có cảm xúc, năm chàng trai kia mới có cảm giác chân thật.
“Em gái, từ từ hẵng hút mực trước, để anh lấy nước sôi nhúng đầu bút đã.” Anh năm đột nhiên rú lên, cướp lấy cây bút máy từ trong tay Kha Mỹ Linh.
Anh cả cũng kích động, thì thầm phổ cập khoa học: “Bút máy lúc vừa lấy ra khỏi công xưởng, đầu bút được bọc một lớp sáp nến, dùng nước nóng ngâm thì tốt hơn.”
Quan trọng hơn nữa, đây là cảm giác nghi thức.
Lúc bọn họ còn đi học, cùng lắm mỗi người chỉ có một cái bút máy mới.
Ngâm bút máy xong, dùng nước rửa sạch mực dính bên ngoài, sau khi lau sạch sẽ, lấy mực, bọn họ như học sinh tiểu học khoanh tay lại, bày chiếc bàn đã được lau đi lau lại nhiều lần ra rồi phủ lên mấy tờ báo cũ được người nhà cất kỹ.
Giống y như đám ngốc, xếp thành một hàng, nhìn Kha Mỹ Linh kéo áo Tần Nguyên Cửu, gian nan quay đầu, lặng lẽ cười ra nước mắt.
Đồng thời cô cũng cảm nhận được sâu sắc rằng đối với việc học đại học này, các anh trai của cô có bao nhiêu chân thành và sùng bái, phải nói là đối với mỗi một thanh niên của thời đại này mà nói, đây đều là một cây cầu đá để họ có thể thực hiện được hoài bão của mình!
Mẫu đơn cần điền rất nhiều thứ, bao gồm thông tin cá nhân, thành viên trong gia đình, thậm chí còn có một vài tin tức về công xã. Mọi người đều lấy giấy nháp đám cháu cống hiến ra, từng nét một viết trước, đợi đến khi cân nhắc đủ rồi mới nghiêm túc chép vào trong mẫu đơn.
Tên trường đại học báo danh trên mẫu đơn để một khoảng trống, Kha Mỹ Linh với năm anh trai hoang mang nhìn ông cụ.
Ông cụ quay đầu nhìn trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn:
“Khánh Hỷ, Đông Phong, cậu thường xuyên tới công xã. Mỗi năm công xã đều có danh ngạch đề cử sinh viên công nông binh, cậu nói những gì mình biết để cho đám trẻ này tham khảo một chút.”
Trưởng thôn với bí thư chi bộ thôn nhìn nhau rồi cười khổ: “Chú à, chúng cháu chỉ là chân chạy vặt, mỗi năm công xã chúng ta chỉ đề cử ba người, có thể chứng thực được một, hai danh ngạch đã là tốt lắm rồi. Hơn nữa đều là đại học nông nghiệp, nghe nói trường học tốt trong huyện thành giới thiệu, chúng cháu cũng không hiểu rõ lắm.”