Kha Mỹ Linh mím môi, thu nắm đ.ấ.m , cô nghĩ cũng .
Trùm phản diện thiếu thốn tình cảm, đối với mà , sự tức giận của bản đau cũng chẳng ngứa.
Ngược cô thiếu mất giá trị hòa bình của mấy ngày nay , oa, đồ ăn ngon của cô, mỹ phẩm của cô...
Lỗ, lỗ to !
Trước đây cô nghĩ thông chứ?
Thấy dáng vẻ sầu não của Kha Mỹ Linh, con ngươi Tần Nguyên Cửu nhiễm ý , gương mặt u ám cuối cùng cũng sáng lên.
“Anh hẹp hòi như nào đó, về chút đồ ăn ngon, chuyện chúng lật sang trang mới, thế nào hả?”
Kha Mỹ Linh đảo mắt, cô đảm nhận việc chăm sóc rau xanh ở sân , nhân lúc khi bản học, đưa cho nhà bồi bổ thể.
“Được.” Cô sảng khoái đồng ý, đúng lúc cô tiếp tục nhiệm vụ hằng ngày.
Đợi khi bọn họ về đến nhà, bà cụ hung hung hăng đuổi hết đám thôn dân hóng hớt chuyện của bầy cháu , đóng cửa , còn đóng cả cửa sổ của sảnh chính.
Cả nhà vội vàng mở bao mà đồng loạt đôi vợ chồng mới cưới Kha Mỹ Linh và Tần Nguyên Cửu.
Kha Mỹ Linh chỉ thì thầm tai ông bà, hề giấu giếm chuyện mơ và chuyện cùng Tần Nguyên Cửu .
Không ngờ tới chuyện xảy trong mộng là thật, thế là tình cảnh hiện giờ đây.
Bà cụ nhịn chắp tay , nhắm mắt thành tâm niệm một câu Bồ Tát phù hộ, đó mở mắt , sảnh chính, xua tay: “Thôi , mấy đứa cũng đừng hỏi nữa, chuyện ngoài.”
“Nhờ phúc của Bảo Nhi, nhà họ Kha chúng phúc lớn !”
Bà đầu nhà thằng cả với nhà thằng ba con : “Hai đứa bay cũng đừng ghen tỵ với nhà thằng tư, bọn nó phất lên còn thể quên kéo theo mấy đứa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-126.html.]
“Nếu như để trong lòng hai đứa oán giận gì, thì hai đứa cũng như nhà thằng hai, cầm tiền biến !”
“Muốn cái gì thì dựa hai tay mà giành lấy, gì đạo lý chằm chằm đồ của khác thèm thuồng.”
Lão cả với lão ba nhà họ Kha cũng vội vàng tỏ thái độ.
“Mẹ, cái gì , nhà em tư phúc lớn như thế, bọn con mừng còn chẳng kịp! Sao ghen tỵ chứ?”
Đến cả vợ hai cũng sôi nổi đáp .
“Mẹ, quan hệ giữa mấy nhà chúng con , sẽ vì chuyện mà cách lòng. xem xem, đó bọn con chung sống thế nào thì cũng thôi.”
“Mấy em cứ yên tâm học , trong nhà chúng chăm lo , thiếu cái gì thì nhờ chuyển lời về.”
Không chỉ con cháu hai nhà mà cả con dâu cũng lượt tỏ thái độ.
Thái độ của tất cả đều chân thành, khiến cho trong nhà lão tư cảm động thôi: “Mấy đứa đến huyện thành học hành, quên nguồn cội!”
“Nhà họ Kha chúng là một thể, một thì xem là , cùng mới là !”
Bỏ qua đám Đại, Hạ, Hoa, Vạn Tuế còn đang ngây ngốc, thấy đám con cháu khiêm nhường, ông bà cụ nhà họ Kha vô cùng tán thưởng, trái tim cả nhà lão nhị chọc tức đến nguội lạnh cũng nhanh chóng ấm lên.
Kha Mỹ Linh cũng tủm tỉm, xoa đầu cháu trai, nhét cho mỗi đứa một chiếc kẹo sữa thỏ trắng to: “Đến huyện thành , cô sẽ thường xuyên nhờ mang tư liệu bài tập về cho mấy đứa. Mấy đứa lười biếng, lời cô lúc vẫn tính, thi sẽ thưởng.”
Đám trẻ thi gật đầu, sự sùng bái đối với cô bảy như dòng sông trào dâng bất tận.
Thấy kết nối cảm xúc cũng kha kha , bà cụ mới kích động chỉ huy đám cháu mở bao .
Cái bao to, còn nặng, một vốn chẳng vác nổi.
Hai to khỏe dồn sức nhấc , mà bọn họ đạo lý của cải để lộ ngoài, vì để thôn dân , rõ ràng là dùng hết sức bình sinh nhưng vẫn vẻ nhẹ nhõm.
Tất cả đều đầy mong đợi, đến khi cái bao mở , bọn họ nhịn mà hít sâu , reo lên thành tiếng!