Ta Bán Cơm Hộp Ở Địa Phủ - Chương 238: Bình tĩnh nào, chớ kích động!

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:42:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết để ý đến ánh mắt đầy kinh ngạc của xung quanh, nàng từng bước tiến về phía bóng đen đang đất.

Lâm Tùy, khi hồn từ sự việc , vội vàng chạy đến bên cạnh Tần Vũ Niết. Nhìn thấy nàng định tiến gần bóng đen, Lâm Tùy theo phản xạ nắm lấy tay nàng, lo lắng :

"Bà chủ Tần, chớ qua đó! Nguy hiểm lắm!"

Lý Tử Hàm cũng thoát khỏi cơn sốc. Nghe thấy lời của Lâm Tùy, cô lập tức gật đầu lia lịa, giọng đầy hoảng hốt:

" ! Nhỡ giả vờ thì ? Hoặc... hoặc nhỡ bất ngờ phản công nữa thì ?!"

Tần Vũ Niết mỉm trấn an:

"Không . Ta chỉ qua đó xem xét thôi. Với , trong tay vẫn còn cả đống phù lục đây mà."

Lý Tử Hàm thấy vẻ tự tin của Tần Vũ Niết thì do dự. Nghĩ chiêu mà Bà chủ Tần tung , cô thầm nghĩ: [Người tài phép bất phàm đến thế, chắc !] Cuối cùng, cô ngậm ngùi im lặng, thêm nữa.

Lâm Tùy thì vẫn yên tâm. Dù cũng Tần Vũ Niết mạnh mẽ nhưng nghĩ đến tình huống bất ngờ , Lâm Tùy vẫn cảm thấy bất an. Sau một hồi cân nhắc, thở dài, buông tay Tần Vũ Niết nhưng vẫn cương quyết :

"Nếu , để cùng cô. Hai hành động vẫn vững vàng hơn một ."

Lâm Tùy lập tức tiến lên, một bước, che chắn cho Tần Vũ Niết như một tấm khiên vững vàng. Y cẩn thận quan sát bóng đen co rúm đất, nhận đó chỉ là một hồn thể thương, dường như còn đủ sức gây nguy hại. Bấy giờ, mới thoáng thả lỏng, lùi vài bước để nhường lối.

Tần Vũ Niết chầm chậm tiến gần bóng đen, lặng mặt đối phương một lát từ từ khẽ xuống. Ánh mắt nàng bình thản, giọng ôn hòa, tựa như đang dỗ dành:

"Giờ đây, ngươi thể rõ rốt cuộc xảy chuyện gì ?"

Lúc , lớp sương đen bao quanh hồn thể tiêu tán gần hết, để lộ gương mặt trắng bệch, cùng với mùi khét khó chịu thoảng nhẹ trong trung, hệt như hỏa thiêu qua một .

Hồn thể thoáng giật khi thấy Tần Vũ Niết bất ngờ áp sát. Thân thể co rúm , theo bản năng lùi xa thêm nữa, đôi mắt ngập tràn kinh hãi chằm chằm nàng.

Tần Vũ Niết vẫn giữ vẻ mặt điềm đạm, ánh mắt nhu hòa như đang dỗ dành một hài tử sợ hãi. Giọng nàng càng thêm mềm mại, tựa như thủ thỉ:

"Đừng sợ hãi, chỉ cần ngươi việc gì dại dột, tuyệt đối sẽ khó ngươi. Ta chỉ rõ rốt cuộc chuyện gì xảy . Ngươi lừa gạt ngươi, đúng ? Vậy thì bây giờ đang ở đây, ngay mắt ngươi. Nếu tìm sự thật, đây chính là cơ hội để ngươi chân tướng."

Tuy vẫn còn cảnh giác, ánh mắt của đối phương dần lắng dịu. Hắn còn cuồng loạn, mất kiểm soát mà tấn công như nữa.

Thấy , Tần Vũ Niết giơ tay định giúp dậy. Hồn thể co một chút nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn để nàng đỡ dậy.

Lâm Tùy, vốn định tiến lên hỗ trợ nhưng thấy Tần Vũ Niết xử lý thỏa, liền lắc đầu và lùi : "Không , ở đây là đủ ."

Chẳng từ bao giờ, một đám quỷ hồn vây kín xung quanh, chứng kiến cảnh tượng , họ khỏi trầm trồ tán thưởng.

"Chà chà! Trước nay cứ tưởng Bà chủ Tần chỉ giỏi trù nghệ, ai ngờ lợi hại đến thế, kìa, chỉ một chiêu khiến kẻ kinh hãi tột độ, đúng là bản lĩnh phi thường!"

"Quả thật Bà chủ Tần tài năng, tầm thường!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/chuong-238-binh-tinh-nao-cho-kich-dong.html.]

" mà cũng thôi, nếu Bà chủ Tần chút bản lĩnh, một nữ nhân dám độc hành đến Địa phủ buôn bán cơm hộp như chứ?"

Trong khi đám quỷ hồn xung quanh xì xào bàn tán, hồn thể dần lấy lý trí, nhận nếu khai sự tình, e rằng chẳng thể rời khỏi nơi . Sau khi tự điều chỉnh tâm trạng một hồi, hít một thật sâu mới bắt đầu kể :

"Ta nhận một bức thư hồi âm, trong đó..."

Giọng bỗng trở nên nghẹn ngào. Phải mất một lúc lâu điều chỉnh cảm xúc, mới khó khăn mở lời:

"Nàng rằng, nàng tái giá và một đứa con. Nàng còn bảo đừng gửi tin tức gì nữa, nếu nàng sẽ chịu hoá vàng mã cho nữa."

Hắn nghẹn , giọng chất chứa đau đớn:

"Ta thể tin nàng tái giá nhanh chóng đến thế. Trước , nàng từng thề rằng nếu c.h.ế.t, nàng sẽ bước nữa, sẽ dốc lòng nuôi dưỡng cốt nhục của chúng nên . mà... mới qua đời đầy hai năm, nàng lấy chồng, sinh con ! Hài tử đó nay một tuổi! Vừa mới c.h.ế.t, nàng vội vàng tái hôn, còn lo sợ con đẻ của sẽ nàng liên lụy nên đem nó cho khác nuôi dưỡng mất !!"

"Nàng từng yêu cầu để bộ gia sản cho nàng, thế mà giờ đây nàng đối xử với và con cái như !"

Vừa đến đây, cảm xúc của trở nên vô cùng mãnh liệt, làn sương đen quanh một nữa dày đặc. Tần Vũ Niết nhận thấy sắp mất kiểm soát, vội vàng cất cao giọng: "Ngươi chớ nên kích động!"

Tần Vũ Niết chuyển hướng chủ đề, cố gắng giúp trấn tĩnh: "Vậy tại ngươi lừa gạt ngươi?"

Hắn lấy lý trí, ánh mắt Tần Vũ Niết mang theo chút hổ thẹn và áy náy. Sau một lúc lâu, mới cố gắng mở miệng: "Bởi vì thừa nhận, tin rằng tất cả những chuyện là sự thật. Thế nên đổ hết lầm lên đầu ngươi, cho rằng ngươi gửi thư giúp , và chính tự thiêu ."

Gà Mái Leo Núi

Mặc dù còn nhiều điều hết, nhưng chỉ Tần Vũ Niết, mà ngay cả các quỷ hồn xung quanh cũng hiểu rõ ý tứ của .

Lập tức, một hồn quỷ bênh vực Tần Vũ Niết, lên tiếng: "Mấy chuyện gia đình của nhà ngươi, tại đổ hết lên đầu Bà chủ Tần ?"

Một nữ quỷ khác tiếp lời: " thế, ngươi c.h.ế.t , thê tử ngươi tái giá cũng là lẽ thường tình. Chẳng lẽ ngươi nàng thủ tiết cả đời ? Dù nàng vội vàng nhưng chuyện thì liên quan gì đến Bà chủ Tần chứ."

"Nữ nhân cũng vẻ quá nóng vội , một chút là chịu nổi cô đơn, dựa dẫm nam nhân."

"Thế nhưng, hành động của nàng cũng phần quá đáng. Tái hôn thì thôi , đem cốt nhục cho khác nuôi dưỡng? Chi bằng giao cho phụ mẫu nàng chăm sóc chẳng hơn ."

"Nói tóm , đừng mượn cớ Bà chủ Tần việc thiện để gây sự! Người chỉ an phận ăn, nào kẻ thích gây chuyện ! Quả thực là phân biệt trái."

Hiển nhiên, nam quỷ rõ những lời bàn tán xung quanh. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến tỉnh táo trở và bắt đầu cảm thấy hối hận. lúc đó, khi tin, cả đám quỷ hồn đều ngây , ai dám tin, ai nấy đều phẫn nộ nhưng chẳng gì. Cơn thịnh nộ khiến đầu óc trở nên mụ mị, nên mới những hành động thiếu suy nghĩ như .

Tần Vũ Niết những lời đàm tiếu xung quanh, nhẹ nhàng hỏi: "Giờ đây, ngươi cảm thấy phẫn nộ hơn vì thê tử phản bội lời thề, là vì nàng đem cốt nhục trao cho khác nuôi dưỡng?"

Nam quỷ , trầm mặc một lúc lâu, dường như đang chìm suy tư câu hỏi của nàng.

Tần Vũ Niết khẽ thở dài, chậm rãi cất lời: "Ngươi c.h.ế.t, thê tử ngươi tái giá, việc kỳ thực ai thể dị nghị. Người đời chỉ thể cảm thán nàng phần vội vàng mà thôi. Dù thì, nàng cũng vi phạm lễ nghi nghiêm trọng, chỉ là mỗi một lựa chọn. Còn về đứa trẻ, thể giúp ngươi tìm cách giải quyết hợp lý. Ngươi cứ trầm ngâm suy nghĩ, liệu nào xứng đáng để ngươi gửi gắm, ít nhất là để đảm bảo đứa trẻ chịu quá nhiều cay đắng."

Nghe xong những lời , dần tỉnh ngộ, lâm trầm tư sâu sắc.

Hồi lâu , mới khẽ mở lời: "Nếu quả thật thể đưa đứa trẻ về bên , thì giao cho dì ! Người cả đời từng một mụn con, luôn xem con khác như con ruột. Mỗi năm đến Tết, dì đều mang về vô đồ chơi và quà cáp, đặc biệt yêu thương đứa bé."

 

Loading...