Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-12-22 11:04:09
Lượt xem: 88

Phụ thân của Xu Xu – Tống Kim Lương là Hộ Bộ Thượng Thư đương triều, quan tam phẩm, ngày thường công việc bận rộn, xã giao rất nhiều, rất ít khi cùng người nhà dùng bữa tối.

 

Lúc này ông cũng không có nhà, chi thứ hai chỉ có Thôi thị cùng dùng bữa tối với mấy đứa trẻ.

 

Xu Xu ngồi xuống bên cạnh Thôi thị.

 

Thôi thị gắp cho Xu Xu không ít món mà nàng thích.

 

“Muội muội, nghe nói món bồ câu chưng cách thủy này là món muội thích, muội ăn nhiều một chút, bồi dưỡng thân thể sớm khỏe mạnh.” Tống Ngưng Quân nói xong cũng múc thêm một chén bồ câu chưng cách thủy cho Xu Xu, bỏ thêm cẩu kỷ và táo tàu vàng cho hương vị thơm ngọt hơn.

 

Xu Xu chịu đựng, nói tiếng cám ơn.

 

Tống gia là thế gia vọng tộc, ăn không nói ngủ cũng không nói.

 

Nên trên bàn ăn vẫn khá an tĩnh.

 

Dùng xong bữa tối đã mất nửa canh giờ, Xu Xu phải về Thấm Hoa Viện nghỉ tạm.

 

Thôi thị đi theo Xu Xu đến Thấm Hoa Viện, bà muốn ở bên nữ nhi thêm chút.

 

Trở lại khuê phòng ở Thấm Hoa Viện, Xu Xu thay quần áo, những thứ này đều là Thôi thị dạy bảo nàng, các cô nương hào môn thế gia, rất quy củ, một ngày phải thay quần áo vài lần.

 

Thôi thị rất kiên nhẫn, bà sợ mời ma ma bên ngoài sẽ phí thời gian của Xu Xu, nên đều đích thân dạy bảo những quy củ này cho Xu Xu.

 

Lúc Xu Xu thay quần áo liền phát hiện bàn gương lược đã bị ai đó động qua.

 

Trong lòng nàng biết rằng Tống Ngưng Quân nhất định muốn lấy cho bằng được bình ngọc của mình, nên nhất định để mắt đến, vì thế nàng sẽ không để bình ngọc ở trong khuê phòng, đồng thời cũng sẽ chú ý hơn về cách sắp xếp trong phòng.

 

Có thể là vào lúc nàng đi dùng bữa đã có nha hoàn lục lọi đồ đạc của nàng.

 

Bên cạnh Xu Xu có hai nha hoàn, Thanh Hao và Thanh Trúc.

 

Còn lại cũng có không ít nha hoàn nô bộc, nhưng chỉ có hai nha hoàn này có thể tùy ý ra vào khuê phòng nàng.

 

Hai nha hoàn này đều là người của Tống Ngưng Quân.

 

Xu Xu cũng mới biết được từ sau khi làm hồn ma bay theo Tống Ngưng Quân.

 

Huống chi hai nha hoàn này là từ bên phòng Tống Ngưng Quân chuyển qua đây, nàng cũng thật ngốc, cứ như vậy dùng hai nha hoàn này.

 

Xu Xu cũng biết giờ phút này không thể tùy ý để lộ ra, ngoài mặt hai nha hoàn này không phạm sai lầm gì, nàng không thể đuổi đi.

 

Chỉ có thể giả vờ như không biết gì, thay quần áo xong ra ngoài nói chuyện với Thôi thị.

Xu Xu là nữ nhi của Thôi thị mang thai mười tháng hạ sinh được, cho dù lúc trước có ôm nhầm, nhưng m.á.u mủ tình thân vẫn còn đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-6.html.]

Huống chi dung mạo Xu Xu và Thôi thị cũng có hai ba phần tương tự nhau, đối với nữ nhi 13 năm chịu khổ bên ngoài này, quả nhiên Thôi thị vẫn yêu thương nàng như đôi mắt mình, muốn cho nàng những điều tốt đẹp nhất thế gian này.

 

Thôi thị vỗ vỗ vị trí giường quý phi bên cạnh, nói: “Xu Xu, qua đây ngồi cạnh nương, nương muốn nói chuyện với con.”

 

Xu Xu ngồi xuống bên cạnh Thôi thị.

 

Nàng có chút khẩn trương, thực tế nàng rất có cảm tình với người Tống gia.

 

Lúc làm nữ nhi Trần gia, dưỡng mẫu Tôn thị và dưỡng huynh đệ luôn ức h.i.ế.p nàng, Xu Xu chưa bao giờ cảm nhận được sự ấm áp của tình thân ở Trần gia.

 

Sau khi về Tống gia, người Tống gia đối xử với nàng rất tốt.

 

Ngay từ đầu mẫu thân Thôi thị cũng yêu thương nàng như bảo bối, nhưng nàng quá ngu ngốc, bị Tống Ngưng Quân dẫn dụ, từng bước một rời xa Tống gia, khiến mẫu thân cô quạnh trong lòng.

 

Nhưng nàng biết, dù cho cuối cùng nàng trở nên ác độc, nhắm hết vào Tống Ngưng Quân, làm sai rất nhiều chuyện, tổ phụ và tổ mẫu không chịu nhận nàng, để nàng dọn ra thiên viện, mẫu thân ngoài miệng nói lời lạnh lùng, nhưng vẫn lén lút giúp đỡ cho nàng rất nhiều.

 

Sau khi nàng qua đời, Thôi thị ngoài miệng mắng nàng, sau lưng lại khóc suýt chút mù mắt, thường xuyên đi thăm viếng mộ nàng.

 

Sau khi Xu Xu chết, ngay cả phần mộ tổ tiên Tống gia cũng không được vào, tùy tiện chôn trên đỉnh núi.

 

Xu Xu nhớ đến những thứ này, tay nắm thành quyền, móng tay cấu vào lòng bàn tay.

Thôi thị nào biết toàn bộ những thứ nữ nhi đã phải trải qua, hiện ở trong mắt bà, nữ nhi vẫn xinh đẹp, chỉ hơi gầy, tính tình cũng quá nhút nhát, bà muốn chăm sóc nữ nhi thật tốt, để bù đắp những tiếc nuối suốt mười ba năm qua.

 

“Ngư Nhi, đưa đồ vào đây cho ta.” Thôi thị gọi nha hoàn bên ngoài tiến vào.

 

Ngư Nhi tiến vào đưa cho Thôi thị một chiếc hộp trang sức tinh xảo.

 

Thôi thị mở hộp trang sức ra, bên trong là một cặp vòng tay dương chi bạch ngọc.

 

Phẩm chất thượng hạng, bạch ngọc không tỳ vết, chiếc vòng tay này còn quý giá hơn cả chiếc vòng phỉ thủy trên cổ tay Tống Ngưng Quân.

 

Thôi thị tự mình đeo vòng tay lên cổ tay nữ nhi, nhìn cổ tay nữ nhi mảnh nhỏ nõn nà như mỡ đông, cười tít mắt nói: “Đây là một khối ngọc dương chi trong đồ cưới của nương, trước đó vài ngày đã tìm thợ thủ công giúp làm vòng ngọc này, Xu Xu đeo vào quả thật rất đẹp.”

 

Xu Xu nhìn vòng ngọc trên cổ tay, cũng không kiên trì được nữa, bổ nhào vào lòng Thôi thị khóc nức nở.

 

Nàng khóc thê thảm tuyệt vọng, như muốn phát tiết hết những khổ đau của kiếp trước.

Khóc đến mức làm cho ruột gan Thôi thị như đứt từng khúc, bà ôm nữ nhi cùng khóc theo: “Bảo Nhi của ta làm sao vậy? Gặp chuyện gì cũng đừng lo lắng, tất cả đều đã có phụ mẫu, có chúng ta che chở cho con, không ai có thể ức h.i.ế.p con.”

 

Xu Xu ôm eo Thôi thị khóc lớn: “Mẫu thân, mẫu thân, con cũng có người nhà, con cũng có mẫu thân yêu thương rồi.”

 

Từ trong lời này Thôi thị nghe ra được một chút không thích hợp: “Xu Xu, con ở Trần gia không được như ý sao?”

 

Trước đây bà đã từng hỏi nữ nhi những ngày tháng ở Trần gia, nữ nhi đều nói rất tốt, vì có khúc mắc trong lòng nên bà cũng không cử nô bộc đến thôn Thủy Hương tìm hiểu gia đình kia.

 

Thực ra bà cũng thấy năm đó ôm sai đứa bé có chút kỳ quặc.

Loading...