Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 468

Cập nhật lúc: 2025-02-01 13:38:08
Lượt xem: 3

Nếu là trước đây, chuyện này chắc chắn sẽ không xảy ra, mặc dù tính tình Xu Xu rất dịu dàng mềm mại, nhưng nàng không phải là một cô nương ưa khóc lóc, cho dù có gặp được chuyện nghiêm trọng đến mức nào, nào cũng có thể lặng lẽ tiếp thu, sau đó tự mình nỗ lực giải quyết, chứ không phải thút thít.

Lúc Phù Hoa và lão thái thái tới Đông cung, Phó Liễm Chi đang khuyên Xu Xu uống thêm chút canh.

Xu Xu cảm thấy ăn không nổi nữa, nghe Trân Châu nói, Phù Hoa dẫn vu y đến, lập tức đứng dậy: “Nhanh, mau mời bọn họ tiến vào.”

Vừa dứt lời, nàng cũng nắm mép váy, vội vàng đi theo ra ngoài, liền thấy Phù Hoa và một vị thái thái sắc mặt hồng hào, tinh thần vô cùng tốt đứng ngoài đại điện. Phù Hoa nhìn thấy nàng cũng không ngừng vẫy vẫy tay.

Thấy vẻ mặt Xu Xu có chút rầu rĩ, Phù Hoa lập tức nói với vị thái thái bên cạnh: “Đoan nãi nãi, ngài mau xem bệnh cho điện hạ đi.”

“Được.” Vẻ mặt lão thái thái hòa nhã, nhìn qua có vẻ cũng là một người gần gũi dễ thân cận.

Xu Xu cùng Phù Hoa đáp: “Đa tạ Đoan nãi nãi.”

Đoan nãi nãi khen: “Ngoan.”

Đến đại điện, Phó Liễm Chi cùng lão thái thái bước ra sau bình phong, Phó Liễm Chi cởi áo, lộ ra những đường vân m.á.u màu đỏ trên người và vết thương trên vai.

Xu Xu và Phù Hoa đứng ở ngoài, Phù Hoa nhỏ giọng nói chuyện với Xu Xu: “Xu Xu, ngươi đừng quá lo lắng, đứa bé trong bụng quan trọng, Đoan nãi nãi là vu y giỏi nhất trong tộc ta, sắc mặt và tinh thần của Đoan nãi nãi đều rất tốt, nhìn qua giống như chỉ mới năm sáu mươi tuổi, nhưng thực ra bà ấy đã hơn trăm tuổi rồi, là người lớn tuổi nhất trong tộc ta, bà rất lợi hại, dù là loại cổ độc nào bà ấy cũng từng gặp.”

“Phù Hoa, đa tạ ngươi.” Xu Xu thở dài: “Ta thật sự rất lo lắng, trước đó sư phụ từng xem qua tình huống của điện hạ, người nói… rất có thể là phệ tâm trùng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-468.html.]

Nghe thấy ba chữ “phệ tâm trùng”, sắc mặt Phù Hoa lập tức trở nên trắng bệch, mặc dù nàng ấy không tinh thông cổ độc, nhưng thân là công chúa Tiêu Thận, sao nàng ấy có thể không biết phệ tâm trùng chứ.

“Phi phi, đừng nói lung tung, chắc chắn không phải phệ tâm trùng đâu.” Phù Hoa an ủi Xu Xu: “Phệ tâm trùng mấy chục năm mới có một con, đến cả Đoan nãi nãi cũng từng nói cả đời này bà ấy mới chỉ từng gặp qua một con, chắc chắn không phải là phệ tâm trùng.”

Nhưng nói như vậy, Xu Xu ngược lại càng lo lắng hơn. Nếu thật sự là phệ tâm trùng, như vậy chẳng phải ngay cả Đoan nãi nãi cũng không có cách sao?

Ước chừng mất khoảng một khắc, Đoan nãi nãi và thái tử điện hạ mới bước ngoài.

Vẻ mặt Đoan nãi nãi rất trầm trọng, trong lòng Xu Xu càng thêm lo lắng, run giọng hỏi: “Đoan nãi nãi, thật sự là phệ tâm trùng sao?”

Đoan nãi nãi thở dài một tiếng, gật gật đầu: “Quả đúng là phệ tâm trùng.”

Xu Xu trắng mặt, từ từ rũ mắt.

Phó Liễm Chi bước qua, dắt tay Xu Xu ngồi xuống ghế bành.

Phù Hoa công chúa và Đoan lão thái thái cũng ngồi xuống theo, Xu Xu hỏi: “Đoan nãi nãi, phệ tâm trùng thật sự không có thuốc chữa sao? Liệu… Liệu có biện pháp nào hay không?”

Đoan lão thái thái nói: “Thái tử phi đừng quá lo lắng, để ta nói rõ tình hình cho người nghe trước đã. Trong các ghi chép, Phệ tâm trùng quả thật không có thuốc chữa, ngay cả trong những quyển bí thuật của tộc ta cũng không hề có ghi chép về thuốc giải. Lúc còn nhỏ, ta từng gặp một người trúng phệ tâm trùng, từ lúc trúng cổ trùng đến lúc c.h.ế.t chỉ có ba tháng. Trên thực tế, từ khi bị cổ trùng chui vào kinh mạch cho đến lúc nó bị chiếm khắp toàn thân, mất đi lý trí có chừng hai năm thời gian, trong lúc đó vẫn có thể nghĩ cách cứu chữa, người kia là vì không chịu được đau đớn do phệ tâm trùng mang lại cho nên mới tự sát.”

Nhìn thấy sắc mặt Xu Xu càng trở nên trắng bệnh, Đoan nãi nãi tiếp tục nói: “Sau khi trúng phệ tâm trùng khoảng một tháng, sẽ xuất hiện những triệu chứng đau đớn, đến khoảng ba tháng, người thường không thể chịu đựng được loại đau đớn như vậy, sẽ dần dần trở nên vô tình vô ái vô dục, từ từ đánh mất lý trí, chờ đến lúc thật sự vì kinh mạch bạo liệt mà c.h.ế.t thì phải mất hai năm. Cho nên thái tử điện hạ có hai năm thời gian để nghĩ cách chữa trị cổ độc phệ tâm trùng. Thực ra tất cả các các loại cổ đều có cách chữa, cũng giống như các ngươi ở Trung Nguyên, bất kỳ loại độc nào cũng có thể giải, chỉ là giải như thế nào mà thôi. Hiện giờ trước mắt không có ai có cách giải cổ độc phệ tâm trùng, có thể là chỉ cần một vị thuốc, cũng có khả năng cần một loại trùng khác, nhưng phệ tâm trùng khó nuôi, không thể dùng biện pháp nuôi một con phệ tâm trùng khác rồi thử từng cách từng cách một được, hơn nữa phệ tâm trùng sau khi được nuôi thành công, vừa gặp người liền lập tức tấn công, đây cũng là lý do vì sao nhiều năm như vậy không có một ai có thể nghiên cứu ra cách giải cổ độc phệ tâm trùng.”

Loading...