Suối Tiên Trong Mơ - Chương 466
Cập nhật lúc: 2025-02-01 13:37:46
Lượt xem: 4
Sau đó, Ngỗi Cao Lan mang theo cái hộp thất hồn lạc phách trở về phủ.
Nàng không dám nói chuyện này với bọn hạ nhân, chỉ có thể nói với bọn họ là mẫu thân đi tới nhà thân thích, có thể hơn nửa tháng mới quay về.
Lúc sau, nàng ta biết được Phương Châu Châu và Khang Bình muốn vào cung thăm Xu Xu, nàng ấy đã rủ Khang Bình và Phương Châu Châu đi chợ chọn quà cho cục cưng trong bụng Xu Xu, sau đó nàng ấy cho bọn Phương Châu Châu xem qua, hôm ấy vào cung nàng ta đã đổi đồ vật đó thành cái hộp vuông nhỏ.
Từ đầu tới cuối, nàng ấy cũng không dám mở cái hộp ra.
Chỉ là không nghĩ tới, thái tử đột nhiên trở về, rồi chắn ở trước mặt Xu Xu, nàng ấy thậm chí cũng không biết rõ trong cái hộp đó là cái gì.
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Nghe Ngỗi Cao Lan nói xong, Phương Châu Châu và Khang Bình đều rất tức giận, Phương Châu Châu chất vấn nàng ta nói: “Ngỗi Cao Lan, sao ngươi có thể làm Xu Xu thất vọng như vậy!”
Ngỗi Cao Lan khóc ròng nói: “Thực xin lỗi, ta biết mình có lỗi với Xu Xu, ta, ta đã muốn chờ mẫu thân ta trở về, ta nguyện ý bồi mạng cho Xu Xu.”
Khang Bình thản nhiên nói: “Xem ra chính ngươi cũng hiểu rõ thứ trong hộp hại đến mạng Xu Xu, ngươi lại còn. . . . . .”
Xu Xu nghe xong, mặt không chút thay đổi, hỏi nàng ấy, “Vậy hắc y nhân kia tổng cộng mấy người? Có điểm gì đặc biệt? Khẩu âm là người ở nơi nào?”
Ngỗi Cao Lan còn đang khóc.
Xu Xu khiển trách, “Đừng khóc!”
Lúc này Ngỗi Cao Lan mới dừng lại, cẩn thận hồi tưởng, sau một lúc lâu mới cúi đầu nói: “Những người đó dáng người cao lớn, khẩu âm không giống người Đại Ngu, hơi có chút khẩu âm biên thành, bọn họ đều che mặt, còn lại thì ta cũng không thấy.” Nàng ta nói xong nhìn về phía Xu Xu, trong con ngươi còn đầy nước mắt, “Xu Xu, van xin ngươi cứu mẫu thân ta.”
Xu Xu vẫn chưa phản ứng nàng ta, nói với Khang Bình và Phương Châu Châu: “Châu Châu, Khang Bình, hôm nay sợ là không thể chiêu đãi các ngươi, các ngươi về trước đi.”
Phương Châu Châu và Khang Bình muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không hỏi gì, thứ trong hộp cắn thái tử điện hạ rốt cuộc là cái gì, các nàng cũng không rõ ràng lắm, hiện tại cũng không giúp được cái gì nên chỉ có thể về phủ trước.
Xu Xu tiễn hai người đi ra ngoài, sau đó Ngỗi Cao Lan khóc ròng nói: “Xu Xu. . . . . .”
Xu Xu quay đầu lại, âm thanh lạnh lùng nói: “Trước hết cứ canh giữ nàng ta đã, ta sẽ thông bẩm với hoàng thượng một tiếng, còn lại không được nhiều lời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-466.html.]
“Vâng” Thị vệ lên tiếng trả lời.
Xu Xu tiễn Phương Châu Châu và Khang Bình rời khỏi Đông cung, còn nói: “Chuyện hôm nay xin Châu Châu và Khang Bình đừng nói ra ngoài.”
Hai người gật đầu, “Xu Xu, chúng ta hiểu, ngươi mau trở về chăm sóc thái tử điện hạ đi, nếu có gì cần chúng ta hỗ trợ thì cứ tìm người đến nói một tiếng là được.”
“Được.”
Xu Xu trở lại phòng Phó Liễm Chi, hắn đang đứng ở trước song cửa sổ, quần áo cũng đã mặc, thay áo bào bình thường, nghe thấy tiếng bước chân Xu Xu thì mới xoay người.
“Phu quân.” Xu Xu đi qua vuốt phẳng vạt áo của hắn từ chỗ bả vai đến hình thù màu đỏ trên trái tim kia.
Màu sắc rất đậm, lúc trước màu có hơi nhạt, nhưng sau khi Xu Xu cho uống cam lộ thì màu lại càng đỏ hơn, Xu Xu cũng không dám để điện hạ uống thêm cam lộ nữa.
“Đã hỏi rõ ràng ?” Phó Liễm Chi kéo Xu Xu ngồi lên giường.
Xu Xu gật đầu, nói lại chuyện của Ngỗi Cao Lan cho điện hạ, Phó Liễm Chi hơi nhíu mày, “Trùng này tốc độ cực nhanh, không phải trùng bình thường, hẳn là cổ trùng, mặc dù Tiêu Thận quốc và Đại Ngu giao hảo, nhưng lúc trước có vu y bên người Phùng Bắc vương, huống chi lại nhằm vào nàng, cho nên vô cùng có khả năng vẫn là Phùng Bắc vương gây chuyện.”
Lần trước Phùng Bắc vương phái người ám sát Xu Xu, sau khi thất bại cũng không c.h.ế.t tâm, lại dùng cổ trùng đối phó nàng.
“Phu quân, chàng có cảm giác không thoải mái không?” Trong lòng Xu Xu có chút khó chịu, nàng lo lắng điện hạ xảy ra chuyện, nếu ngay cả cam lộ cũng không thể làm bớt cổ trùng trong người điện hạ, vậy còn có cách gì khác?
Thái y và Thuận Hòa đế nhanh chóng tới đây.
Lúc Thuận Hoà đế tới đây khi, sắc mặt cực lạnh, Xu Xu thấp giọng nói: “Phụ hoàng, thực xin lỗi. . . . . .” Điện hạ là vì cứu nàng mới bị trùng chui vào trong cơ thể.
Thuận Hòa đế nhìn trưởng tử mặt không chút thay đổi, thở dài nói với Xu Xu: “Hắn cứu con là đúng, chuyện này muốn trách chỉ có thể trách người sau lưng hãm hại, đã hỏi rõ chưa?”
Xu Xu nói lại toàn bộ mọi chuyện cho Thuận Hoà đế nghe, thái y bắt đầu bắt mạch cho thái tử điện hạ.
Nhưng cho dù bắt mạch như thế nào, mạch tượng của thái tử điện hạ không khác thường, cuối cùng xem xét vết tích màu đỏ từ bả vai đến n.g.ự.c điện hạ, còn có cái hình nhỏ ngay chỗ tim bọn họ chưa từng gặp qua, căn bản không có đầu mối.
Thuận Hòa đế hỏi: “Nhìn ra cái gì?”
Thái y nói: “Hoàng Thượng, mạch điện hạ bình thường, nếu thật sự là cổ trùng, chỉ sợ là trăm triệu lần không thể hành động thiếu suy nghĩ.”