Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-01-31 13:14:08
Lượt xem: 6

Xu Xu không dám nhiều lời, nàng và điện hạ cũng định như vậy.

Sắc mặt Triệu quý phi hài hòa, đương nhiên đã sớm biết tính toán của hoàng thượng, bản thân bà ấy lại là mẫu phi của Tam hoàng tử, ban đầu vẫn có chút ý kiến, nhưng Tam hoàng tử cũng không có suy nghĩ này nên Triệu quý phi cũng ngừng nghĩ cách, thật lòng thật dạ đối xử tốt với Đại điện hạ và Xu Xu, tình cảm với Vua Thuận Hòa càng ngày càng tốt hơn, đây cũng coi như là một chuyện vui ngoài ý muốn rồi.

Phó Liễm Chi nói: “Nhi thần biết rồi.”

……

Chưa đầy hai ngày, cả kinh thành đều biết Thục vương và Thục vương phi chuyển vào trong cung, điều này có nghĩa là gì, quả thực không cần nói cũng biết.

Nhưng không ai dám bàn luận gì ở bên ngoài.

Chỉ có Chiêu Ninh cung, là tẩm cung của Nhị hoàng tử và Nhị hoàng tử phi ở, lúc hai người biết được tin này, sắc mặt đều nặng nề đáng sợ, thậm chí Tề Tư Nguyệt còn hoảng hốt nói: “Điện hạ, sao Thục vương và Thục vương phi lại chuyển vào cung ngay lúc này?” Hai ngày nay, mụn trên mặt nàng ta khá nghiêm trọng nên căn bản không dám ra khỏi tẩm cung, ngay cả trắc phi đến thỉnh an, nàng ta cũng không gặp người, căn bản không biết động tĩnh xảy ra trong cung hai ngày trước.

“Nàng câm miệng cho ta!” Sắc mặt Phó Lệ Nguyên nặng nề đáng sợ, gần như có chút nhăn nhó, sau đó hắn ta đứng bật dậy nhấc chân, đạp đổ bàn ăn trước mặt.

Lúc Thục vương và Thục vương phi chuyển vào Chiêu Dương cung hắn cũng biết, bây giờ nữ nhân này còn dám nhắc đến trước mặt hắn, cục tức trong lòng không thể nào che giấu được.

“Điện hạ!” Tề Tư Nguyệt hoảng sợ, có vài mảnh vụn đồ sứ văng trúng mặt nàng ta.

Phó Lệ Nguyên phất tay áo rời khỏi, còn lại Tề Tư Nguyệt đứng một mình trong cung điện bừa bãi, trên mặt không che hết sự căm hận.

Bên phía Xu Xu, cuộc sống của nàng vẫn vậy, chỉ là không có phòng thuốc để cho nàng phối thuốc, mỗi ngày đều có hơi nhàm chán, nàng liền đến Thái Y viện mượn không ít sách thuốc về xem.

Viện Sử và Phó Viện Sử Thái Y viện khá quen thuộc với Xu Xu, tất nhiên đồng ý cho nàng mượn sách thuốc, còn nói sau này có ca bệnh gì đó, có thể cùng bàn bạc với Thục vương phi.

Tắt nhiên Xu Xu rất thoải mái đồng ý.

Đến trung tuần ( từ ngày 11 đến ngày 20) tháng ba, cuối cùng đám Trân Châu Linh Lung cũng từ trong tay ma ma dạy dỗ về lại bên cạnh Xu Xu, lúc nhìn thấy Xu Xu quả thực nước mắt vui mừng, nhưng trải qua sự dạy dỗ huấn luyện của ma ma cũng rất hiệu quả, dù kích động nhưng nhóm tiểu nha hoàn các nàng vẫn không biến sắc thỉnh an Xu Xu, tư thế cũng vô cùng tiêu chuẩn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-456.html.]

Còn có nhóm tiểu nha hoàn vốn hay nói nhiều, cũng không dám líu ríu lúc nhàn rỗi nữa, càng không dám tùy tiện nói xấu, đều vô cùng quy củ.

Có nha hoàn quen thuộc hầu hạ, Xu Xu cũng thoải mái đi không ít.

Triệu quý phi cũng qua đây, nhanh chóng đổi những cung tỳ bên cạnh Xu Xu thành đám nha hoàn ban đầu của Xu Xu, Trân Châu cùng Linh Lung lại thăng chức thành cô cô quản sự bên người Xu Xu.

Trân Châu vừa đến, Xu Xu đã giao cho nàng ấy và Linh Lung không ít chuyện, Trân Châu hỏi nhóm cung tỳ giặt quần áo cho Xu Xu ban đầu, do dự một lúc mới qua tìm Xu Xu, hỏi: “Nương nương, kinh nguyệt của người vẫn chưa đến sao?”

“Hình như vậy.” Xu Xu cũng ngẩn ra.

Một tháng trước nàng và điện hạ đã bắt đầu không tránh thai nữa, hơn nữa kinh nguyệt của nàng cũng rất chuẩn, chu kỳ đúng ba mươi ngày, không sớm, cũng không muộn.

Điều này có nghĩ là gì, trong lòng Xu Xu rất rõ ràng.

Chỉ là lúc này mới vừa qua kinh nguyệt, hiện tại bắt mạch cũng không chính xác, Xu Xu muốn chờ thêm xem sao.

Xu Xu nói: “Ta biết rồi, Trân Châu ngươi cũng đừng nói ra, chờ ổn định chút, ta sẽ tìm thái y bắt mạch.”

“Nương nương yên tâm, nô tỳ đã biết.” Trong đầu Trân Châu có chút kích động, xem ra, nương nương mang thai rồi.

Đợi Thục vương hạ triều về tẩm cung, chỉ thấy Xu Xu ngẩn ngơ ngồi trên giường, khóe môi mang theo nụ cười, dáng vẻ nhìn ngốc nghếch.

Hắn đi qua hỏi: “Xu Xu có chuyện gì vui vẻ sao?”

“Không nói cho phu quân biết.” Xu Xu cười tít mắt, chuyện này vẫn chưa chắc chắn, ngay cả bản thân nàng cũng chưa dám chắc, ít nhất phải chờ vài ngày nữa bắt mạch rồi mới nói cho điện hạ.

Mắt thấy điện hạ còn muốn hỏi, Xu Xu ngẩng đầu hôn lên môi hắn một cái, rồi nói: “Phu quân, chàng có mệt không? Hay là sai nhóm cung tỳ chuẩn bị nước ấm, chàng đi rửa mặt chải đầu trước, rồi lát nữa dùng bữa trưa xong chúng ta nghỉ một lát.”

Phó Liễm Chi thấy nàng không nói, trong lòng cũng mơ hồ có suy đoán, nhưng không hỏi nhiều, chỉ nhìn về phía bụng Xu Xu.

Loading...