Suối Tiên Trong Mơ - Chương 438
Cập nhật lúc: 2025-01-29 23:31:24
Lượt xem: 14
Lúc này Tề Tư Nguyệt và ma ma đi theo vào nghiêm túc nhìn Tễ Nguyệt Đường, nhìn thấy cảnh bên trong đình viện như vậy thì vô cùng sửng sốt, nàng ta nghĩ đến nơi ở của Thục vương chắc sẽ lạnh như băng, không dự đoán được sẽ có cảnh tượng như thế, rất ấm áp, hoàn toàn khác biệt với Thục vương điện hạ.
Đi theo ma ma vào đại sảnh, Tề Tư Nguyệt nhìn thấy Vương phi mặt một thân áo màu hải đường, không có son phấn nhưng dung mạo lại vô cùng kinh diễm.
Da thịt mịn nhẵn như lụa, khuôn mặt kiều diễm đẹp như những đóa hoa mềm mại nở trong đêm tối mùa xuân, ngay cả hoa nở bên ngoài cũng không xuân sắc như nàng.
Nhìn thấy khí sắc vô cùng tốt, nào có nửa điểm bộ dáng sinh bệnh, Tề Tư Nguyệt tức giận đến nghiến răng, lại trăm triệu lần không dám trêu chọc Thục vương phi, ngay cả hoàng đế và Thục vương đều che chở, nàng ta còn có thể như thế nào, chỉ có thể tạm thời chịu nhục.
Tề Tư Nguyệt đi vào trong đại sảnh, trên mặt nở ra nụ cười cứng ngắc, “Bái kiến Thục vương phi.”
Xu Xu nói: “Tề cô nương ngồi đi, hôm nay Tề cô nương tới đây là vì chuyện gì?”
“Là nô tài bên người ta làm chuyện sai lầm, hôm nay ta cố ý lại đây xin lỗi Thục vương phi, mấy nô tài này non nớt, ta cũng đã đưa tới quan nha, để cho quan sai đánh trượng, hy vọng Thục vương phi có thể đại nhân mở rộng lòng thành tha thứ cho ta.” Tề Tư Nguyệt cơ hồ là một hơi nói xong, cũng không mang dừng chút nào.
Xu Xu lại hơi nhíu mày, nghi hoặc nói: “Tề cô nương nói cái gì vậy?” Nàng tỏ ra như mình nghe không hiểu.
Tề Tư Nguyệt thiếu chút nữa không nhịn được, đầu nàng ta tức đến đau đớn, lại không dám phát giận, chỉ chậm rãi giải thích lại với Xu Xu một lần nữa, nói lời đồn trong kinh thành mấy ngày trước là do nô tài bên người nàng ta gây ra.
Xu Xu nghe xong, sau một lúc lâu không nói chuyện, mới thở dài một tiếng, “Ra là chuyện này, nếu như thế, hiện tại Tề cô nương cũng tự mình tới cửa giải thích, hai nô tài cũng đã bị đánh trượng, chuyện này liền dừng ở đây đi.” Chủ tử tâm thuật bất chính, người đáng thương là nô tài bên cạnh, ma ma và nha hoàn kia cũng đáng thương.
Tề Tư Nguyệt cũng coi như được giáo huấn, nàng cũng không có thể nói gì Tề Tư Nguyệt, chuyện này cứ như vậy đi.
Thực tế cũng là Xu Xu lười dây dưa với Tề Tư Nguyệt, nếu tiếp tục dây dưa , Tề Tư Nguyệt cũng sẽ không cảm thấy chính mình sai, sau này ít lui tới với người này là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-438.html.]
Tề Tư Nguyệt cũng không dự đoán được Thục vương phi lại tha thứ nàng ta, còn sợ run.
Thực tế, Xu Xu căn bản không phải tha thứ nàng ta, chỉ là quên đi, chuyện này truy cứu nữa cũng không có ý nghĩa.
“Thục vương phi quả nhiên đại khí.” Tề Tư Nguyệt đứng dậy, “Nếu như vậy, ta cũng không tiếp tục quấy rầy Thục vương phi, trong phủ còn có chút chuyện, ta hồi phủ trước.”
Xu Xu gật đầu, để cho ma ma bên người tiễn Tề Tư Nguyệt rời vương phủ.
Chờ Tề Tư Nguyệt rời đi, Xu Xu đi ra ngoài cho Hỏa Diễm ăn, còn cả cổ trùng béo trắng mà Phù Hoa tặng, Xu Xu cũng cho nó mấy lá cây, trên đó có thêm chút cam lộ, sâu này ban đầu cái gì cũng ăn, ăn sâu khác và cả một con chuột. Sau đó mới bắt đầu ăn chay, nhưng lại kén chọn, phải là mấy lá cây hoa cỏ trong viện có cam lộ, còn phải nhiều, may mắn hàng ngày cây cối trong đình viện nàng đều dùng cam lộ để tưới.
Dù sao Xu Xu cũng không rõ là mình nuôi cổ trùng này để làm gì, nhưng thấy nó cũng không có gì nguy hại, mỗi ngày ăn no xong thì sẽ vào cái hộp gấm nho nhỏ mà Xu Xu để cho nó ngủ, vẫn không nhúc nhích, so với lúc trước còn béo hơn một vòng lớn, hai ngày trước Xu Xu viết thư cho Phù Hoa, hỏi một chút về cổ trùng này, còn để cho ám vệ truyền tin đi tìm hiểu một chút về tình huống của Tiêu Thận quốc.
Xu Xu không biết trong cung Thuận Hòa đế đã bất mãn với Tề Tư Nguyệt cho dù Tề Tư Nguyệt đã định thân với Nhị hoàng tử, ông ấy cũng không muốn con mình lại cưới một nữ nhân như vậy.
Cho nên đến lúc lâm triều, Thuận Hòa đế gọi Nhị hoàng tử Phó Lệ Nguyên.
Ngự thư phòng, chỉ có phụ tử hai người, Thuận Hòa đế chỉ chỉ ghế bên cạnh nói: “Trình Chi, ngồi đi, trẫm có một số việc hỏi ngươi.”
Nhị hoàng tử Phó Lệ Nguyên mới vừa tròn mười tám, cũng có tên tự, Phó Trình Chi.
Phó Lệ Nguyên ngồi xuống, ôn hòa gọi phụ hoàng.
Thuận Hòa đế nói: “Hôm nay ta có một chút chuyện muốn hỏi con một chút, con thấy thế nào về chuyện đính hôn với phủ Tề Quốc Công phủ? Bên ngoài đồn đại về hoàng tẩu của con, đều là do nha hoàn và ma mà bên người Tề Tư Nguyệt truyền ra, đây cách phủ Tề Quốc Công nói, đương nhiên, trẫm cũng không tin, cũng có thể hiểu được, vị Tề cô nương kia rốt cuộc ngang ngược kiêu ngạo, cũng là phụ hoàng không tốt, không cẩn thận lựa chọn cho con, hiện giờ nếu con không muốn thành thân, trẫm cũng có biện pháp.”
Phó Lệ Nguyên trầm mặc, hắn nhắm đôi mắt đang lo lắng.