Suối Tiên Trong Mơ - Chương 381
Cập nhật lúc: 2025-01-25 14:35:11
Lượt xem: 9
Lương Chiêu Chiêu và tiểu Phạn nhi tới biên thành đương nhiên không thể chỉ đi một xe ngựa, phủ quốc công phủ sắp xếp thỏa đáng, mấy cái xe ngựa, còn có mấy nha hoàn và ma ma đi theo chăm sóc Chiêu Chiêu và Tiểu Phạn nhi, ngoài ra còn có phủ vệ hộ tống các nàng, hơn nữa còn đồ đạc này nọ, đi tới biên thành chắc cũng phải giữa tháng ba.
Lương Chiêu Chiêu dắt tiểu Phạn nhi lên xe ngựa, hốc mắt Thịnh thị đỏ lên, đợi đến lúc Lương Chiêu Chiêu và tiểu Phạn nhi vén mành vẫy vẫy tay với bọn họ, xe ngựa dần dần rời khỏi phủ Quốc Công, Thịnh thị rốt cuộc không nhịn được nữa, bắt đầu khóc, Thôi thị và Vạn thị cũng an ủi bà ấy.
Thịnh thị lau nước mắt nói: “Ta biết, Chiêu Chiêu và Phạn nhi là đi đoàn tụ với Ngọc Bách, nhưng nghĩ tới hai ba năm tới không được gặp Phạn nhi, ta thật là khó chịu.”
Chờ xe ngựa rời khỏi ngõ nhỏ đến khi không thấy bóng dáng, người phủ Quốc Công đều xoay người đi vào.
Xu Xu ở lại phủ Quốc Công dùng bữa trưa, buổi chiều trực tiếp tới Đức Thiện Đường, giờ Thân mới quay về Vương phủ, Thục vương đã nhiều ngày bận rộn, đến lúc nàng ngủ hắn mới quay về.
Từ phủ Quốc Công về, Thục Vương vẫn chưa về, Xu Xu ngồi trong thư phòng không biết nhớ tới cái gì mà tự bắt mạch cho mình.
Mạch tượng rất ổn định, không có chuyện gì xảy ra cả.
Xu Xu có chút ngượng ngùng khẽ thả lỏng. Nàng đúng là toàn đi làm mấy chuyện điên rồ mà. Chẳng qua chỉ là hôm nay tiễn đưa tẩu tử và tiểu Phạn nhi ra khỏi thành, thấy cháu gái nhỏ mềm mềm mại mại nước mắt đầm đìa nhìn nàng, gọi nàng hai tiếng cô mẫu, nội tâm của Xu Xu ngay lập tức trở nên mềm nhũn. Trên đường trở về liền nghĩ tới chuyện nàng và điện hạ đã thành thân hơn nửa năm, sau khi viên phòng hai người cũng thường xuyên chung chăn chung gối, thậm chí còn làm rất nhiều lần. Nàng cho rằng bản thân hẳn phải mang thai rất nhanh mới đúng.
Nhưng bây giờ xem ra, là nàng suy nghĩ nhiều rồi.Xu Xu thở dài một tiếng, cảm thấy có chút tiếc nuối. Nếu như nàng có một đứa con giống như tiểu Phạn nhi thì tốt rồi, thật sự nàng rất thích những đứa bé mềm mềm mại mại như vậy.
Phó Liễm Chi đẩy cửa bước vào, nhìn thấy bộ dáng có chút tiếc nuối của Xu Xu, hắn bước tới hỏi: “Làm sao vậy?”
Xu Xu ngẩng đầu, nhìn thấy là Thục vương, nàng liền đứng dậy cười nói: “Phu quân đã về. Để ta gọi nha hoàn đi chuẩn bị nước cho phu quân rửa mặt.”
“Không vội.” Phó Liễm Chi nắm lấy tay Xu Xu đi tới ngồi xuống giường: “Vừa rồi Xu Xu đang suy nghĩ gì thế?”
Xu Xu không khỏi đỏ mặt, dù sao cũng không thể nói mình đang nghĩ đến chuyện mang thai sinh con. Nàng dựa vào người Phó Liễm Chi, nhỏ giọng nói: “Không có gì, hôm nay tiễn đưa đại tẩu và tiểu Phạn nhi ra khỏi thành nên có một chút xúc động thôi. Hy vọng hai người đến biên thành rồi có thể nhanh chóng đoàn tụ với đại huynh, cũng hy vọng một nhà bọn họ đều mạnh khỏe ở biên thành.”
Phó Liễm Chi “Ừ” một tiếng, cũng không hỏi thêm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-381.html.]
Bên ngoài vang lên tiếng đập cửa khe khẽ, sau đó là giọng nói của Trân Châu: “Vương phi nương nương, phòng bếp có làm đường chưng tô lạc, nương nương có muốn dùng một bát không ạ?”
Xu Xu đúng thật là có chút đói, nàng nhân tiện nói: “Mang vào đi.”
Trân Châu bưng vào một bát đường chưng tô lạc, phía trên có rắc thêm vài miếng mứt vụn.
Xu Xu cầm lấy chiếc bát Thanh Hoa Triền Chi cùng với một chiếc muỗng bạc. Bát đường chưng tô lạc này nhìn qua không khác gì một bát Ngưng Cao, núng na núng nính. Xu Xu chuẩn bị ăn, bỗng nhiên nhớ tới điện hạ đang ngồi bên cạnh, nàng nghiêng đầu hỏi: “Phu quân có muốn ăn không?” Nàng nhớ rõ hắn không thích dùng đồ ngọt.
“Ta không.” Phó Liễm Chi quả nhiên từ chối.
Xu Xu liền cầm muỗng bạc múc một miếng đường chưng tô lạc, mùi sữa thơm nồng đậm, ngọt mà không ngán, ăn rất ngon.
Phó Liễm Chi thấy nàng ăn đến nỗi trên môi bóng bẩy, chiếc lưỡi l.i.ế.m qua thìa bạc, đôi mắt của hắn dần dần tối sầm lại: “Ăn ngon lắm hả?”
Xu Xu gật đầu, lại hỏi hắn: “Phu quân có muốn ăn không?”
Phó Liễm Chi nhìn qua đôi môi và chiếc muỗng bạc của nàng.
Xu Xu không khỏi có chút chần chừ, cuối cùng vẫn dùng muỗng bạc múc một khối nhỏ đút cho hắn. Một miếng này nồng đậm mùi sữa thơm, rất ngọt, lông mày của Phó Liễm Chi lập tức nhăn chặt lại.
Xu Xu cười tủm tỉm hỏi: “Phu quân, ăn ngon không ạ? Hay là để Trân Châu bưng thêm một bát nữa lên.”
“Không cần.” Phó Liễm Chi nuốt xuống tô lạc ở trong miệng: “Nàng ăn đi.”
Xu Xu tiếp tục ăn đường chưng tô lạc của nàng. Chẳng qua vừa mới bỏ vào miệng, người đàn ông bên cạnh đã cúi đầu ngậm lấy đôi môi của nàng. Môi của Xu Xu còn đang há ra, thế nên nháy mắt đã bị hắn lấy đi món điểm tâm ngọt trong miệng.
Nước miếng trong miệng nàng còn mang theo một chút mùi thơm của đường chưng tô lạc, vị ngọt cũng từng chút từng chút một biến hóa, khiến hắn cảm thấy vô cùng ngon miệng.
Chờ hai ngươi cứ như vậy giải quyết xong một chén đường chưng tô lạc, khuôn mặt và hai tai của Xu Xu đã đỏ rực lên.