Suối Tiên Trong Mơ - Chương 324
Cập nhật lúc: 2025-01-20 18:14:36
Lượt xem: 31
Bọn nha hoàn sai hai người đi trước Đức Thiện đường đưa xong đào lại đi vương phủ, Thục Vương đang ở bên trong vương phủ.
Bọn hạ nhân Vương phủ biết được là phủ Định Quốc Công sai hạ nhân đến, trực tiếp dẫn người đến Tế Nguyệt Đường, Phó Liễm Chi đang ở trong thư phòng, nghe nói người sai vặt bên người Xu Xu đến, cũng sai hạ nhân dẫn bọn họ đến thư phòng.
Xu Xu sai nô tài đưa lên những quả đào, nô tài này lo âu quỳ cũng không dám ngẩng đầu, “Hồi bẩm điện hạ, đây là Bảo Phúc huyền quân để nô tài đưa tới mấy quả đào cho điện hạ, là huyền quân tự tay chăm sóc vườn đào từ khi quả còn bé , huyền quân nhớ thương điện hạ, hôm nay lần đầu tiên hái quả liền đưa tới.”
Phó Liễm Chi mắt nhìn hai gã sai vặt bưng rổ đào trong tay, rồi sai người bên cạnh đi nhận nó, “Thưởng cho ngươi một chút ngân lượng.”
Nghe nói là được thưởng, gã sai vặt hứng khởi ra khỏi thư phòng, lúc rời đi có chút tò mò mới ngẩng đầu nhìn một chút, Thục Vương thần sắc lạnh lùng ngồi ở sau án thư, trong tay vuốt vuốt cây ngọc trâm, cả cây trâm đều là màu đỏ, bên trong kẹp tơ vàng, tơ vàng phỉ thúy đỏ kết hợp lại để điêu khắc thành ngọc trâm, nhưng ngọc trâm tựa hồ vẫn còn chưa xong, bên trên bàn còn đặt một bộ công cụ điêu khắc.
Hắn ta không còn dám nhìn nữa, lập tức cúi đầu đi theo gã sai vặt trong Vương phủ rời đi.
Chờ hai gã sai vặt rời đi, gã sai vặt canh giữ ở thư phòng Lạc Tuyết hỏi: “Điện hạ, cần phải nếm thử quả đào huyền quân đưa tới?”
Hắn biết được điện hạ ngày thường không ăn hoa quả, nhưng những thứ này là Bảo Phúc huyền quân đưa tới, điện hạ đối với chuyện của huyền quân cực kỳ quan tâm, không chừng sẽ muốn nếm thử quả này.
Phó Liễm Chi không nói gì nhưng Lạc Tuyết vội vàng cầm rổ đào lên rồi liền quay trở lại phòng bếp rửa sạch cắt gọn bưng lên.
Điện hạ nhà nếm một miếng, lông mày hơi nhíu, cuối cùng vẫn ăn hết cả đĩa, sau đó nói: “Đưa chút quả cho sư phụ, còn thừa các ngươi tự phân chia.”
Lạc Tuyết nói cảm tạ, rồi lui ra sau, đi đưa một nửa trong đó cho Chu lão gia tử, Chu lão gia tử bên kia đã có một rổ, thấy hắn đưa tới, cũng không có từ chối, còn cười hì hì nói: “Cái này là đồ tốt nha” Hắn không ăn, nhưng lão nhân gia ông ấy ngược lại là thích đồ ngọt, quả đào này hợp khẩu vị ông vô cùng.
Lạc Vũ trở về nội viện, bọn hạ nhân phân nhau cùng thưởng thức những quả đào còn thừa, hương vị cực kỳ ngọt, chẳng lẽ điện hạ không thích, điện hạ chẳng lẽ xưa nay không ăn đồ ngọt sao?
Sau khi ăn xong mấy quả đào này, bên ngoài thời tiết nóng như thế nhưng ăn xong thì trong lòng trở nên mát mẻ hơn nhiều, đích thật là đồ tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-324.html.]
Bọn nô tài trở lại phủ Quốc Công hồi bẩm với Xu Xu, Xu Xu cho bọn họ xuống dưới nghỉ ngơi, hắn chần chờ rồi nói: “Cô nương, nô tài vừa đi vương phủ nhìn thấy Thục Vương điện hạ đang chính tay điêu khắc một cây ngọc trâm tơ vàng phỉ thúy đỏ.”
Xu Xu có chút kinh ngạc, nàng cũng không nghĩ ra Thục Vương lạnh lùng như vậy lại đích thân điêu khắc một cây ngọc trâm.
Nhưng điện hạ điêu khắc ngọc trâm làm gì? Làm lễ vật cho người khác sao?
Xu Xu gật đầu nói: “Tốt, ta biết rồi, bây giờ cũng không còn sớm, các ngươi sớm trở về nghỉ ngơi đi.”
Hai gã sai vặt lui ra, Xu Xu rửa mặt qua liền lên trên giường rồi ngủ.
Dạo này nàng ngủ rất tốt, rất nhanh chìm vào giấc ngủ, một đêm không mộng, buổi sáng tỉnh lại luyện công xong qua ăn sáng, bọn nha hoàn lại hái được không ít quả đào trở về.
Khí trời nóng bức, quả đào cũng rất nhiều, Xu Xu kêu Trân Châu cho các quả đào này vào danh mục quà tặng, những quả đào trong phủ Quốc Công nhiều đến nỗi ăn không hết, nên tặng một chút cho nhóm thân bằng hảo hữu, một chút cho phủ Thành Nghị Hầu Phương gia, phủ Anh Vương, phủ Tào Quốc Công, còn có tặng một chút cho nhà mẹ đẻ của chủ mẫu ở Tam phòng.
Đây chính là một phần tâm ý của nàng với mọi người, nàng muốn bồi dưỡng quan hệ của mình với mọi người tốt đẹp hơn.
Chờ sau khi những quả đào này được đưa hết ra ngoài, các nhà đều hưởng qua, trong lòng họ càng ngày càng thêm yêu thích Xu Xu.
Quả đào xưa nay chính là một thức ăn bổ dưỡng, nên nàng cho người mang đi phân phó cho các phòng để mọi người cùng nếm thử.
Trong cung được đưa đến nhiều nhất, Thuận Hoà đế đều phân cho các cung điện một chút, các phần cũng được chia ra bằng nhau, cho nên tẩm cung Ninh phi và Nhị hoàng tử đều nhận được.
Ninh phi muốn cố ý mượn quả đào này để giở trò sau lưng, Phó Lệ Nguyên vạch trần ý nghĩ của bà ta, lạnh mặt nói: “Mẫu phi, nếu người có suy nghĩ cho nhi thần, hãy bỏ đi ý định đối phó với Bảo Phúc huyền quân, phụ hoàng không ngốc, mấy âm mưu và thủ đoạn của ngài ở trong cung, phụ hoàng đều biết hết nhưng vì của phụ hoàng cho người vẫn còn tốt đẹp nên ngài ấy mới đối xử tốt với nhi thần và tha thứ cho chuyện của người, nhưng nếu người còn chấp mê bất ngộ thì phụ hoàng sẽ không nương tay đâu.”
Ninh phi mặt trắng bệch nhưng sau đó nghiêm mặt lẩm bẩm nói: “Ta biết được rồi, về sau mẫu phi đều nghe theo con.”
Bà ta ngơ ngác ngồi ở trong tẩm cung, lần này bà ta đã hoàn toàn thấu hiểu được, không thể tiếp tục mưu hại Tống Tam cô nương, nếu không sẽ có một ngày, bà ta sẽ tự hại mình và hoàng nhi của bà ta.