Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 245

Cập nhật lúc: 2025-01-12 13:17:23
Lượt xem: 23

Phục thần y xem hết xong rồi nhíu mày, dược liệu phía trên này cũng không giống như là phương thuốc để trị bệnh cho người khác, tuy thiên hạ cũng có cách dùng độc trị độc, nhưng đây chắc chắn không phải là phương pháp đó, phương thuốc này nhìn rất loạn thất bát tao*, đây khẳng định không phải là thuốc cứu người, nếu như dùng những thứ này trộn lại, sẽ chỉ dùng để hại người thôi

(*) Loạn thất bát tao: lộn xộn, rối bời

Ý của Phục thần y đã rất rõ ràng, đây chắc chắn là dùng để hại người khác.

Mặt của Xu Xu dần nghiêm túc, nàng chậm rãi nói: “Sư phụ, ta biết rồi”

Phục thần y hỏi: “Đồ nhi, phương thuốc này là lấy ở đâu ra?”

Xu Xu không có giấu diếm ông ấy, nói rõ ràng ra, nhưng chỉ nói là hoài nghi Tống Ngưng Quân, chứ cũng không nhiều lời.

Phục thần y nghe xong thì nhíu mày,”Nhị cô nương này trong phủ của ngươi cũng không nên giữ lại thêm làm gì nữa, nàng ta cũng không phải mang dòng m.á.u của phủ Quốc Công, đáng lẽ nàng ta nên trở lại nhà thật sự của mình mới đúng.”

Ngay cả người ngoài cũng biết tới, vậy mà người của phủ Quốc Công lại không thấy rõ, kỳ thật cũng không trách phủ Quốc Công được, bọn họ đã nuôi Nhị cô nương hơn mười năm, tóm lại cũng có tình cảm.

Cho dù có tình cảm, Xu Xu cũng muốn làm cho tia tình cảm này vỡ vụn đi, để cho Tống Ngưng Quân phải chịu trừng phạt mà nàng ta đáng phải nhận

Phục thần y biết được ngườilợi dụng dược liệu để đi hại người đều không phải là người lương thiện gì.

“Đồ nhi, ngươi cũng phải cẩn thận đề phòng Nhị cô nương này thật kỹ càng”

Xu Xu gật gật đầu, “Sư phụ yên tâm đi, ta hiểu mà.”

Đến tối Xu Xu trở lại phủ Định Quốc Công, Xu Xu dặn dò những nha hoàn ở Thấm Hoa viện, căn dặn bọn họ chớ có buông lỏng cảnh giác, trực ban đêm cũng phải hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao là bảo vệ và tuần tra cho mọi người.

Nhưng mà Thấm Hoa viện cũng có báo xa-li và sư tử trắng trông coi, nếu có người không quen đến đây làm chuyện xấu, bọn chúng lập tức sẽ ra tay.

Qua hơn mười ngày, Thấm Hoa viện cũng không có động tĩnh gì, bên phía Quan Bình viện giống như cũng không có động tĩnh.

Xu Xu liền cau mày, “Tống Ngưng Quân đến cùng là muốn làm cái gì?”

Ngày hôm sau, Tống Ngưng Quân mặc chiếc váy ngắn mà thiếp thân tỳ nữ của nàng ta, chính là Ngọc Lan may cho, cả người nàng ta nhìn qua rất thanh tú và thanh nhã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-245.html.]

Nàng ta lại đi thỉnh an Thịnh thị, hai người họ cười cười nói nói, nhân cơ hội Tống Ngưng Quân kéo cánh tay của Thịnh thị lại rồi nhỏ giọng dịu dàng thì thầm nói: “Tổ mẫu, tôn nữ đã rất lâu rồi chưa có cùng ăn trưa chung với người và tổ phụ, không biết trưa nay con có thể cùng ăn chung với hai người không?”

Nhìn nét mặt tươi cười của Tống Ngưng Quân, trong lòng Thịnh thị thương tiếc nàng ta, nhớ lại chính xác là cũng đã lâu rồi chưa có ăn chung với nàng ta.

Thịnh thị liền gật đầu nói: “Được thôi, tiểu Quân ở lại đây hàn huyên với ta vài câu, trưa nay hãy lưu lại dùng bữa với bọn ta đi”.

“Tuân mệnh.” Tống Ngưng Quân ôn nhu cười nói, giọng điệu có chút trêu chọc.

Hai giờ nữa mới tới giờ ăn trưa, trước tiên Thịnh thị trở lại Phật đường để bắt đầu niệm kinh một lúc, Tống Ngưng Quân ở lại trong phòng Thịnh thị.

Trước giờ cũng là sinh hoạt như vậy, cho nên những nha hoàn và lão ma ma cũng đã quen.

Lưu ma ma cười nói với Tống Ngưng Quân: “Nhị cô nương, lão bây giờ sẽ đi phân phó cho phòng bếp nấu một ít món ăn mà ngài yêu thích, chờ một lúc thì bọn nha hoàn sẽ tiến đến dâng trà, lão nô còn nhớ rõ ngài rất thích uống trà hoa nhài, thêm mật ong đúng không.”

Tống Ngưng Quân lộ ra một vẻ ôn nhu ý cười, “Đa tạ Lưu ma ma “.

Lưu ma ma cười nói: “Vậy lão nô xin đi ra trước, Nhị cô nương hãy chờ một lát”

“Được rồi”

Chờ đến khi Lưu ma ma rời phòng, ánh mắt của Tống Ngưng Quân nhìn vào cái hộp gỗ dùng hồng hoa mộc có khảm bảo thạch san hô ở bên trên, nàng ta chậm rãi đứng lên.

Đại nha hoàn Hàm Đông thân thích bên người Thịnh thị nhanh chóng bưng trà mật hoa nhài đi đến, gặp Nhị cô nương đang ngồi trên giường gần cửa sổ, trên trán thấm ra chút mồ hôi, “Nhị cô nương, mời ngài uống trà.”

Tống Ngưng Quân đưa một tay khác run nhè nhẹ rồi nắm lại, nàng ta để quyển sách xuống giường, nói cảm ơn với Hàm Đông rồi mới nhận trà mật hoa nhài nhấp một ngụm, nàng ta uống hơi gấp một chút, một chén trà rất nhanh sau đó liền đã bị nàng ta uống cạn, Tống Ngưng Quân cười nói: “Sáng nay đồ ăn sáng có hơi mặn, nên ta hơi khát nước.”

Hàm Đông ôn hòa nói: “Nếu Nhị cô nương đã thích như vậy, nô tỳ lại đi pha thêm một ly.”

“Đa tạ Hàm Đông.”

Đợi đến khi Thịnh Thị về đến phòng, Tống Ngưng Quân thần sắc vẫn như thường rồi cùng bà ấy trò chuyện.

Ăn trưa chung với tổ phụ và tổ mẫu xong, tiếp đó nàng ta mới trở về Quan Bình viện, chỉ là sau khi trở về, Tống Ngưng Quân lại cứ ngồi yên tại gian phòng ròng rã đến hết trưa, cứ như vậy ngồi, không làm cái gì hết.

Loading...