Sủng Phi của Hoàng Đế - 49.1

Cập nhật lúc: 2025-02-28 19:25:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://t.co/uDJs77hFWU

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 49: Xin Lỗi

 

Hai đầu gối bỗng chùng xuống, theo bản năng muốn quỳ lạy, nhưng bị Thẩm Ưng ngăn lại.

 

"Khoan đã, đừng đa lễ. Hôm nay hoàng thúc rảnh rỗi, chỉ tùy ý dạo chơi thôi. Mọi người cứ coi như không thấy ta, đừng hành lễ." Thẩm Ưng nói.

 

Tạ Ngộ Đường và Tạ Ngộ Khác thường xuyên cùng Thẩm Ưng la cà ăn chơi, nên khi thấy hoàng đế liền sợ hãi như chuột thấy mèo, run lẩy bẩy, tinh thần xụi lơ.

 

Tạ Ngộ Khác liếc xéo Thẩm Ưng, nhỏ giọng oán trách: "Huynh đệ, ngươi thật không nghĩa khí! Tự mình vui chơi thì thôi, sao còn dẫn Bệ hạ đến đây chứ?"

 

Thẩm Ưng kêu oan: "Ta cũng chẳng muốn, hoàng thúc tự đi về hướng này, ta nào dám dẫn đường cho người, ta không có gan đó đâu."

 

Nói rồi, Thẩm Ưng thầm nghĩ, nếu muốn hỏi vì sao hoàng thúc lại đi về phía nhà họ Tạ, thì nguyên nhân chính là vì trong nhà họ Tạ có người mà hoàng thúc muốn gặp.

 

Hắn cứ tưởng hoàng thúc không để ý đến Tam nương tử nhà họ Tạ, ngay cả danh phận cũng không muốn cho, ai ngờ nàng ấy mới rời cung hai ngày, hoàng thúc đã vội vàng chạy ra ngoài tìm người.

 

Hắn thật không hiểu rốt cuộc hoàng thúc đang đùa giỡn hay là thật lòng nữa.

 

Bên kia, vừa nhìn thấy hoàng đế, Tạ Du Hoa đã vội vàng chạy sang quầy hàng bên cạnh, giả vờ xem đồ. Cách đó không xa, Tạ Doanh Xuân không nỡ rời đi, nghĩ bụng không biết Bệ hạ có phải đến tìm Tam tỷ hay không, nên nàng núp bên bờ sông chơi đèn hoa đăng, im thin thít như chim cút.

 

Chỉ có Tiểu Bảo vui vẻ chạy đến, như một cơn gió lướt qua hai người cậu, nhào vào lòng cha.

 

Trẻ con không câu nệ lễ nghi, quả nhiên thoải mái hơn người lớn nhiều.

 

Tạ Ngộ Khác thấy vậy, thở dài: "Các ngươi nói xem, nếu ta nhỏ hơn mười tuổi, bằng tuổi Tiểu Bảo, lúc này có phải cũng có thể tùy ý trò chuyện với Bệ hạ vài câu, biết đâu còn được làm nũng nữa chứ."

 

Thẩm Ưng cười nhạt: "Đừng mơ mộng hão huyền nữa, hoàng thúc của ta không thích tiếp xúc với trẻ con."

 

Tạ Ngộ Khác: "... Vậy Tiểu Bảo thì sao?"

 

Thẩm Ưng: "Đó là ngoại lệ."

 

"A! Hoàng đế thúc thúc, người đến rồi!"

 

Thẩm Thác mỉm cười bế Ngu Tiểu Bảo lên, dò xét: "Ừm, lại nặng hơn rồi. Một tháng không gặp, hình như cao hơn một chút."

 

Ngu Tiểu Bảo cười khúc khích, rồi che miệng, ghé sát tai hắn, nhỏ giọng hỏi: "Hai người cãi nhau sao? A Nương hình như đang giận người."

 

Thẩm Thác xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, giọng nói dịu dàng: "Chúng ta đúng là có chút xích mích, nhưng chỉ là chuyện nhỏ thôi. Một lát nữa ta sẽ đi xin lỗi A Nương của con."

 

"Ừm ừm, được ạ."

 

Loading...