Sự Trả Thù Của Ác Nữ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-05 04:53:52
Lượt xem: 22

là bán thú nhân hiếm gặp, đứa con lai giữa thú nhân và con .

 

Một sự tồn tại còn thấp hèn hơn cả thú nhân.

 

Bình thường, trông giống hệt thường, chỉ khi cảm xúc d.a.o động mới lộ tai và đuôi cáo.

 

, ruột là một thú nhân hồ ly lông trắng.

 

tên, và cũng .

 

là đứa xứng đáng mang họ Cố.

 

tên là Tiểu Hồ, cái tên do Cố Vân Đình đặt.

 

Mẹ chết, nhưng vẫn sống.

 

sống sự che chở của cả Cố Vân Đình.

 

Tất nhiên, xứng gọi trai, dù trong huyết quản cũng một nửa dòng m.á.u từ cùng một cha.

 

Túy Nguyệt Các - 醉月阁

chỉ thể như hầu, cúi chào mỗi khi ngang, lễ phép một tiếng:

 

“Đại thiếu gia.”

 

Người đàn ông khuôn mặt nghiêm nghị bước vững vàng, vượt qua hàng dài hầu đang cúi đầu chào.

 

Trợ lý bên cạnh cầm tài liệu, nhanh theo, khẽ trình bày.

 

Anh cau mày lắng , đẩy nhẹ gọng kính bạc sống mũi cao thẳng, ánh sáng lạnh lóe lên khiến ngũ quan càng thêm sắc bén, vô tình.

 

Khi ngang qua , dừng bước:

 

“Tiểu Hồ, trời lạnh .”

 

Giọng điệu lạnh nhạt, khuôn mặt vẫn biểu cảm.

 

Nói xong, khoác áo khoác của lên , mang theo ấm thể khước từ.

 

Anh cao lớn, áo khoác may đo riêng, chỉ một chiếc áo cũng đủ bao trùm bộ thể , một cô gái chỉ mặc chiếc váy trắng mỏng manh.

 

“Đại thiếu gia thật bụng!” - ngẩng đầu, nở nụ .

 

, sinh đôi mắt hồ ly, đuôi mắt cong cong khiến ai cũng thấy vui lòng.

 

Quả nhiên, khẽ gật đầu, xem như đáp , cùng trợ lý rời khỏi nhà họ Cố.

 

Cố Vân Đình, đại thiếu gia của nhà họ Cố, từ nhỏ nghiêm túc, khuôn phép, là thừa kế xuất sắc của gia tộc.

 

Anh tiếp quản hầu hết sản nghiệp nhà họ Cố, bận rộn vô cùng.

 

Năm mười bảy tuổi, hai mươi hai, nghĩ rằng khi đưa khỏi thú viên, sẽ sống nên sự bảo hộ của .

 

sai .

 

Anh sống suôn sẻ đến mức bao giờ hiểu rằng, chỉ ăn no mặc ấm là đủ cho một con thú.

 

, thừa nhận, chính là con thú hoang mà họ nguyền rủa.

 

Mà thú hoang… sẽ c.ắ.n .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-tra-thu-cua-ac-nu/chuong-1.html.]

bóng lưng rời , khứu giác nhạy bén khiến ngửi thấy mùi bạch dương mùa đông còn vương áo khoác.

 

Hương lạnh, đắng, lẫn chút mùi t.h.u.ố.c lá mờ nhạt.

 

Cố Vân Đình hiếm khi hút thuốc, vẻ dạo gặp chuyện phiền lòng thương trường .

 

khẽ l.i.ế.m nanh, thầm nghĩ:

 

“Xem cần một bông hoa để an ủi .”

 

Giống như nghĩ tình cờ cứu cô gái gặp nạn, thật chỉ là một màn kịch dàn dựng kỹ càng.

 

Chỉ tiếc, đạo diễn.

 

cúi mắt, đôi tai thính rõ những lời thì thầm né tránh quanh , chỉ những câu “đồ lai tạp”, “con thú”.

 

chẳng để tâm.

 

đến thú viên để liên lạc với đạo diễn của .

 

Thú viên, nơi nhà họ Cố bao giờ bén mảng, ngay cả hầu cũng tránh xa.

 

Đó là nơi bỏ những thú nhân xem là khiếm khuyết, là nơi sinh .

 

Từ khi , chỉ thấy bốn bức tường trắng cao vút bao quanh, cao đến mức từng nghĩ bầu trời cũng là hình vuông.

 

Lần đầu gặp hai Cố Vân Phong, mới mười tuổi.

 

Anh chui qua lỗ tường , vì tò mò, mà là vì chết.

 

Khi , nhà họ Cố đang tranh giành ngôi gia chủ, thế giới bên ngoài quên mất nơi còn tồn tại, quên rằng vẫn còn những kẻ cần cho ăn, hoặc lẽ, họ chẳng hề quan tâm, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi.

 

đói đến mắt xanh lè, thấy cánh tay liền c.ắ.n một miếng.

 

Có máu, nhưng thịt.

 

Gầy nhom như , xương, cứng đến nỗi đau cả răng.

 

Rồi Dì Thanh đ.á.n.h cho một trận vì tội c.ắ.n .

 

May mà Cố Vân Phong vẫn ăn uống đầy đủ, chỉ là chán ăn nên mới yếu ớt thôi.

 

Năm đó, Cố Vân Phong mười tuổi, coi con thú nửa nửa thú tám tuổi như thú cưng mà nuôi lớn.

 

Đến năm mười lăm tuổi, đích tặng thú cưng của cho cả Cố Vân Đình.

 

Anh nâng mặt lên, buông thả:

 

“Tiểu hồ ly , mê hoặc Cố Vân Đình , chỉ khi đó nhà họ Cố mới đại loạn.”

 

nghiêng đầu , cũng :

 

“Hihi, thôi ~”

 

“Nghe hai mà thấy thú vị ghê.”

 

Cố Vân Phong, là duy nhất trong nhà họ Cố gọi là .

 

 

 

Loading...