SỰ TÁI SINH VÀ HÀNH TRÌNH BÁO THÙ - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-09-15 05:43:28
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả hai bên đều cảm thấy còn mặt mũi nào để gặp khác.

còn mặt mũi…cũng gặp.

“Ta suy nghĩ cả đêm, cuối cùng cũng nhớ mùi thơm Ngu An là gì .”

Thiếu nữ ngay ngắn, thần sắc nghiêm túc, cả toát lên hai chữ ‘thanh bạch’.

“Đó là sắc cốt hương, lấy xương mu của mang dục v/ọng mãnh liệt nghiền thành bột thêm thai hươu, hổ bảo, xạ hương và các vật khác để tinh luyện. Sắc cốt hương một khi cơ thể, mũi ngửi , bám sâu trong linh hồn, và mùi thơm đó còn âm thầm khuếch tá.”

“Sắc cốt hương đó thực hại, coi là một loại quỷ dược, dùng để… khụ, một trời sinh lãnh đạm thể dùng. Chỉ là sắc cốt hương dính ngài còn thêm một tầng tà chú.”

Thiếu tướng quân ngay ngắn đối diện, gật đầu: “Ừm, độc cũng là thuốc, hợp lý.”

Tam Thất lấy chiếc hộp gỗ liễu, lấy viên hổ phách bên trong , viên châu đó bây giờ trở thành một vật bình thường.

“Vấn đề thực là ở viên hổ phách , tà chú đó giấu trong viên hổ phách , tà chú sẽ theo mùi sắc cốt hương mà phát tác, ngài chạm viên châu , tà chú liền nhập cơ thể.”

“Tà chú gọi là thải dương cổ, đúng như tên gọi, là để hút dương khí của nam nhân.”

Tam Thất và Yến Độ cùng nhanh chóng dời mắt.

Tam Thất: “Sắc cốt hương gặp thải dương cổ giống như lửa lớn đổ thêm dầu. Kẻ đoạt lấy dương nguyên của ngài.”

“Trong chén mà Ngu An uống chắc là sắc cốt hương. Bảo nó trộn Tướng quân phủ lẽ là thông qua nó để sắc cốt hương nhiễm lên ngài.”

“Loại tà chú cần kích hoạt mới thể phát tác, nhưng ngài chỉ sắc cốt hương mà còn khí tức của .”

Tam Thất dừng một chút, áy náy một cái: “Khí tức của chút thu hút những thứ cho nên tà chú đó mới trực tiếp bùng phát.”

Sắc mặt Yến Độ càng ngày càng trầm.

Thủ đoạn thật sự hạ tiện đến mức ghê tởm! Nếu Tam Thất là một nữ tử yếu đuối bình thường,

chẳng

“Viên hổ phách là do tử của Vân Hạc đạo trưởng gửi đến.”

Đối phương còn cố ý mượn tay Yến Hoàng hậu chính là để Yến Độ mất cảnh giác.

Đáy mắt Yến Độ lạnh lẽo, nén sát ý, lạnh lùng : “Ta bí mật bắt đến.”

Tam Thất: “Ta gặp .”

Yến Độ gật đầu, cũng ý , liền phân phó ngoài. Một lát , Nam Tầm và Khôi Nhất lôi một tiểu đạo đồng trói.

Đối phương trông chỉ 10 tuổi, hình tròn, mặt cũng tròn, búi tóc đạo sĩ buộc chặt sát da đầu, cả giống như một viên bánh trôi mè vỡ nhân.

 

Viên bánh trôi mè bịt miệng, thấy Yến Độ miệng liền ‘ưm ưm ưm’ kêu ngừng, ánh mắt uất ức phẫn nộ.

Nam Tầm rút miếng vải bịt miệng của , viên bánh trôi mè lập tức : “Yến Thiếu tướng quân, ngài bắt tiểu đạo gì, tiểu đạo đắc tội gì với ngài chứ!”

Nam Tầm lạnh, một cái tát gáy : “Dám hạ tà chú mưu hại Thiếu tướng quân nhà , còn dám giả vờ vô tội?”

Viên bánh trôi mè mặt kinh hãi: “Lời vô căn cứ! Tiểu đạo thể mưu hại Yến Thiếu tướng quân!”

Đốt ngón tay Yến Độ gõ nhẹ lên bàn, cầm lấy viên hổ phách đó: “Viên bảo châu hộ là do ngươi gửi đến ?”

Viên bánh trôi mè, cách khác là Vân Bất Ngạ sững : “Là , nhưng bảo châu hộ vấn đề gì ?”

Hắn quan sát Yến Độ, mặt tròn nhỏ lộ vẻ kỳ quái: “Tiểu đạo quan sát thấy Yến Thiếu tướng quân dấu hiệu thương, ngược là thận dương hỏa vượng, Thiếu tướng quân gần đây ăn nhiều thuốc bổ, hỏa khí quá lớn .”

“Ngài xả hỏa mới , đổ cho viên châu, đúng là vu vạ!”

Yến Độ: “…”

Biểu cảm của Nam Tầm và Khôi Nhất đều nứt . “Ây da!”

Vân Bất Ngạ rụt cổ , đầu một trái một mọc hai cái u, là do Nam Tầm và Khôi Nhất đấm, đối xứng, trông y như cặp sừng.

“Thiếu tướng quân, tên mập gian manh lười biếng, để thuộc hạ treo nó lên tra khảo, đảm bảo sẽ khai thật!”

Vân Bất Ngạ hét lên như gà cắt tiết: “Không , ! Yến Thiếu tướng quân, Yến Độ! Ngài bắt nạt , lúc nhỏ ngài còn bảo gọi ngài là ca ca, bây giờ ngài treo lên đánh!”

“Yến ca! Ca ca ca hu hu hu! Đừng đánh !” Yến Độ mặt biểu cảm.

Tam Thất xem kịch một lúc, khi Vân Bất Ngạ bắt đầu lăn lộn đất nàng mới lên tiếng: “Lấy một thùng nước tuyết tùng bách đến để nó tỉnh táo .”

Vân Bất Ngạ thể tin , run rẩy : “Ngươi là vị Diêm Vương sống nào?”

Tam Thất: “Ta quan sát thấy trong mắt ngươi màng che, quỷ, cho nên bây giờ đầu óc ngươi vấn đề, giúp ngươi bắt con quỷ .”

Vân Bất Ngạ: “Lời vô căn cứ! Trên ngươi mới quỷ! Sư tôn của là Vân Hạc chân nhân! Cái gì màng che mắt, đó rõ ràng là ghèn của !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-70.html.]

Tam Thất gật đầu: “Có ghèn, nhưng cũng màng che.” Nàng nhíu mày: “Người tu đạo mà sạch sẽ, khó trách dễ quỷ ám như .”

Vân Bất Ngạ: “…”

Viên bánh trôi mè sắp thành bánh trôi chảy nhân , tức quá! Muốn ! Diêm Vương sống chuyện quá đau lòng!

Một thùng nước tuyết tùng bách mang , Vân Bất Ngạ nuốt nước bọt, cầu cứu về phía Yến Độ, liền thấy Diêm Vương sống bên cạnh đối phương lên tiếng: “Ấn đầu nó .”

Vân Bất Ngạ: Ấn ? Ấn ?

Khoảnh khắc tiếp theo, Khôi Nhất túm lấy búi tóc nhỏ đầu , trực tiếp ấn đầu trong thùng.

Vân Bất Ngạ: Ục ục ục——

Tam Thất dậy qua, kết ấn: “Câu!”

Nước tuyết tùng bách hóa thành sương mù bít kín thất khiếu của Vân Bất Ngạ, chân Tam Thất sương mù đen lan tỏa, quỷ treo cổ ló đầu , khặc khặc kỳ quái, lưỡi dài như một cây gậy, trực tiếp thọc họng Vân Bất Ngạ.

Thọc thọc thọc, móc móc móc, moi moi moi——

Ngay cả trấn định như Khôi Nhất cũng tái cả mặt.

Thân thể mập mạp của Vân Bất Ngạ run lên bần bật, đó ọe một tiếng, phun cả thùng nước đen ngòm.

Dưới góc của Khôi Nhất, chính là quỷ treo cổ từ trong miệng kéo một đống thứ quỷ quái đen kịt.

Tam Thất ném một lá bùa trong thùng, với Khôi Nhất: “Mang thùng đồ bẩn , Điếu Điếu sẽ xử lý.”

Điếu Điếu chính là quỷ treo cổ. Khôi Nhất run rẩy xách thùng .

Tam Thất bảo Nam Tầm cởi trói cho Vân Bất Ngạ, nàng : “Tỉnh táo ?”

Ánh mắt Vân Bất Ngạ nàng sợ hãi kính nể, run rẩy gật đầu, bò đến ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Yến Độ buông.

“Yến ca! Ta nhớ hết !”

“Hu hu hu, kẻ hại đúng!

Là hại đó!”

“Viên châu đó thể chạm , viên châu đó… ờ?”

Vân Bất Ngạ chớp mắt.

Tam Thất : “Tà chú trong viên châu chuyển . Giờ thì , rốt cuộc là chuyện gì?”

“Chuyển…chuyển ?” Vân Bất Ngạ Tam Thất Yến Độ, chợt hiểu : “Khó trách Yến ca hỏa khí lớn như , chuyện , chuyện . Sư tôn của , mười chín tuổi giữ đồng tử, nếu dương nguyên phá, cấm chế mà ông hạ cho lúc đầu cũng sẽ tiêu tan!”

“Hỏa khí lớn , hỏa khí lớn … ờ…” Giọng Vân Bất Ngạ càng ngày càng yếu, nếu ánh mắt thể g.i.ế.c , Yến Độ đ.â.m thành cái sàng .

Vân Bất Ngạ lập tức chuyển chủ đề, mặt nghiêm túc :

“Những năm nay sư tôn du ngoạn bốn bể, trong Ngũ Đạo Quán chỉ , mấy hôm đột nhiên xuất hiện một kẻ, bảo mang viên châu cung, tìm cách để Hoàng hậu nương nương giao cho Yến ca.”

“Kẻ đó xuất hiện liền mất trí, khống chế!”

Yến Độ nhíu mày, nghi ngờ Vân Bất Ngạ, Tam Thất ở đây, Vân Bất Ngạ thể dối.

Hơn nữa, và tên mập đúng là quen từ nhỏ, cũng con của đối phương. Nếu chắc chắn hại , Yến Độ g.i.ế.c ngay lúc bắt .

“Thứ ám ngươi là ế quỷ, loại tiểu quỷ sẽ ẩn trong mắt ngươi, từ từ sẽ ảnh hưởng đến thần trí của ngươi.” Tam Thất giải thích: “Người khống chế ngươi trông như thế nào, ngươi còn nhớ ?”

Vân Bất Ngạ lắc đầu.

Tam Thất bất ngờ, nàng giữ con ế quỷ đó g.i.ế.c cũng là để đề phòng điểm .

Vân Bất Ngạ tạm thời đưa xuống, Yến Độ chê mùi quá nặng, bảo cho tắm rửa sạch sẽ mới đến.

“Cũng may tính một bước!” Tam Thất chống nạnh, cho Yến Độ thời gian thất vọng, : “Vốn dĩ thể trực tiếp phá vỡ tà chú sắc cốt hương ngài nhưng sợ kinh động đối phương cho nên mới cởi áo ngài, đích tay chuyển tà chú ngoài chứ trực tiếp phá hủy.”

“Như , chúng vẫn đánh rắn động cỏ!”

Mắt Yến Độ sáng lên, thấy dáng vẻ đắc ý của nàng, nhịn đưa tay xoa đầu nàng: “Thông minh lắm!”

Ban đầu khí vẫn còn trong sáng…

Yến Độ xoa đầu, ánh mắt hai chạm , bao ký ức trong sáng liền ùn ùn kéo về.

Yến Độ như thể thấy tiếng thở d/ốc hổ đáng c.h.ế.t và dáng vẻ lúng túng thể che giấu của .

Ánh mắt Tam Thất bất giác rơi xuống bụng Yến Độ.

Ừm…

Cũng rắn chắc thật đấy. Rắn như thép.

Chỉ là…Yến Thiếu tướng quân thường xuyên cầm quân trận, da còn trắng như ?

Chắc vì phương Bắc nhiều tuyết, ít nắng nhỉ…

Loading...