SỰ TÁI SINH VÀ HÀNH TRÌNH BÁO THÙ - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-09-15 05:37:56
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tam Thất trở về Tướng quân phủ liền tìm Yến Độ giúp đỡ.

Đối với việc Tam Thất gặp chuyện liền nghĩ đến đầu tiên, Yến Thiếu tướng quân vui mừng trong lòng, khi Tam Thất kể chi tiết nội tình, ánh mắt cũng trầm xuống.

“Đợi ngày phu thê Sở Nguyên Kỳ xử trảm sẽ tìm cách để bên cạnh Hoàng hậu nương nương cũng đến một chuyến.”

Hoàng hậu quản lý hậu cung và tất cả các mệnh phụ trong cung, lão phu nhân Hầu phủ đó cáo mệnh, nếu lúc đó của Hoàng hậu mặt chứng kiến tận mắt thì việc sẽ càng vẹn hơn.

(Cáo mệnh: là một sắc phong (chiếu chỉ) mà hoàng đế ban cho vợ hoặc của quan , nhằm ghi nhận công lao và phong tước hiệu vinh dự cho họ, dù họ trực tiếp quan nắm giữ chức vụ gì.)

Tam Thất xoa tay, vẻ một trận lớn.

Yến Độ khỏi bật , thắp nến gọi nàng đến dùng bữa, tiên gắp cho nàng một cái đùi gà.

“Đây là do đầu bếp trong phủ , nàng xem hợp khẩu vị ?”

Tam Thất cắn một miếng lớn: “Ngon lắm, ngon lắm.”

Tuy miệng nàng nhưng Yến Độ vẫn nhận lẽ nàng thích ‘tay nghề’ của con d.a.o chặt xương hơn.

Con d.a.o chặt xương khi dán đầy cao dán chó cũng khá ngoan ngoãn, còn “quấy phá” nữa.

Yến Độ thấy tối nay nàng gặm đùi gà cứ như đang cắn kẻ thù, liền nhẹ giọng hỏi: “Vẫn còn tức giận vì chuyện của Như Hoa biểu tỷ ?”

Tam Thất gật đầu: “Tam nương tử là , lão Thái quân và Tiểu Trường Lưu cũng đều là .”

“Người báo đáp!” Nàng nghiêm túc: “ cho dù báo đáp, những vết thương chịu, cứ báo thù trút giận thể coi như từng xảy .”

“Điều công bằng, thích!”

“Trên đời khó sự công bằng tuyệt đối,” Yến Độ im lặng một lúc, nàng : “ chúng thể nỗ lực để thực hiện sự công bằng tương đối.”

“Thiện báo, ác tất trừ.”

Đôi mắt nhạt màu của Thiếu tướng quân như một tấm gương, trong trẻo rõ ràng, nhưng như cả một dải ngân hà lấp lánh, là một vẻ hiếm đời.

Hắn là một ngọn lửa, một vầng dương rực rỡ soi sáng trắng đen.

Trong đôi mắt đen trắng rõ ràng của Tam Thất thể thấy rõ màu sắc của , nhiệt độ của .

“Chúng ? Cùng ?” “Ừm, cùng .”

Tuổi trẻ luôn mang trong nhiệt huyết, thể dung thứ những điều bất công của thế gian.

 

Bữa cơm Tam Thất dùng vui vẻ, cho dù cái đùi gà lớn thiếu vị nàng cũng thể bỏ qua.

Yến Độ đến chuyện ngày mai cung: “Cao dưỡng nhan mà nàng đưa cho Như Hoa biểu tỷ còn ?”

Cao dưỡng nhan đó hiệu quả , Hứa tam nương tử chỉ dùng mấy ngày, ‘vết khắc chữ’ mặt nhạt ít.

“Còn chứ.” –Tam Thất bỗng nhớ – “Phải , sẽ điều chế cho Hoàng hậu nương nương mà vẫn đưa ngài, mai ngài cung tiện mang theo luôn nhé.”

Thấy nàng vội vàng định lấy, Yến Độ dứt khoát cùng.

Đợi phòng của Tam Thất, Yến Độ mới nhận gì đó đúng, hình như… đồ đạc trong phòng nàng quá đơn giản?

Những thứ Hoàng thượng ban thưởng và Định Bắc Hầu phủ tặng đều nàng vứt kho.

“Những món đồ trong kho nàng thích ?”

“Thích chứ, nhưng chút sinh khí nào, bây giờ âm khí quá nặng, bày những thứ như ngọc, đồ sứ, tranh chữ, đều lắm.” Tam Thất đưa cao dưỡng nhan điều chế đặc biệt cho .

Những thứ đó đều dễ nhiễm âm khí, Tam Thất sợ bày lâu trong phòng sẽ nuôi những thứ kỳ quái.

Đến lúc đó Tướng quân phủ sẽ ‘náo nhiệt’.

Yến Độ nhận lấy, tiện miệng hỏi: “Vậy bày thứ gì thì cho nàng?”

Tam Thất nghĩ một chút: “Bày chút hoa thì , nhưng mùa cũng hoa gì nở nữa.”

Yến Độ “ừm” một tiếng, ghi nhớ chuyện , gì thêm, bảo nàng nghỉ ngơi sớm rời .

Tuy nhiên khi vẫn liếc đống gỗ bàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-62.html.]

Hình như Tam Thất… đang luyện tập điêu khắc? Là định điêu khắc vật gì ?

Ý nghĩ thoáng qua trong đầu . Hôm .

Yến Độ sai đến Kinh Kỳ Vệ xin nghỉ cung yết kiến Hoàng hậu.

Trong Trường Xuân cung.

Vừa thấy Yến Độ, Yến Hoàng hậu liền : “Nói , sáng sớm cung, đánh con nhà ai ?”

Yến Độ: “Điệt nhi trưởng thành , bắt nạt trẻ con.”

Yến Hoàng hậu lườm : “Vậy là ngươi đánh vị đại thần nào ? Cấp mấy? Nếu là từ nhị phẩm trở lên thì ngươi nên đến chỗ Hoàng cô trượng của ngươi chịu đòn .”

Yến Độ che nụ , tiên dâng cao dưỡng nhan lên.

“Cao dưỡng nhan hiệu quả , vết thương mặt Như Hoa biểu tỷ nhạt ít, cô mẫu dùng thử xem.”

Yến Hoàng hậu kinh ngạc, bà chuyện Hứa tam nương ‘khắc chữ’ mặt, vô cùng tức giận, cũng cho gửi thuốc mỡ qua.

mới bao lâu mà vết thương đó nhạt ?

Cao dưỡng nhan là thần dược gì ?

Sau lưng bà một vết sẹo khó coi, còn thỉnh thoảng nóng và ngứa khiến bà khổ sở lâu.

Yến Hoàng hậu bây giờ vui nổi, sắc mặt càng trầm trọng hơn: “Xem ngươi đánh một đại thần nhất phẩm, , là Tần Các lão là Chử Tướng quốc? Không lẽ là Nghiêm Đại học sĩ?”

Yến Độ im lặng một thoáng.

Hắn trực tiếp rõ mục đích đến, chuyện lão Bác Viễn Hầu phu nhân giấu giếm chuyện Sở Nguyên Nhược ngoại thất tử, lừa Hứa tam nương trở về để ngoại thất tử kế thừa tước vị.

“Hỗn xược!”

“Bác Viễn Hầu phủ đúng là khi dễ quá đáng!”

Yến Hoàng hậu trực tiếp đập vỡ chén .

Các cung nhân vội vàng dọn dẹp bưng mới lên, Yến Độ nhận lấy dâng lên.

Hoàng hậu uống cạn một , dáng vẻ phóng khoáng chẳng giống Hoàng hậu, toát lên khí phách nữ tướng.

Bà bình tĩnh vài , ánh mắt sắc bén: “Có bằng chứng ?”

“Ngày phu thê Sở Nguyên Kỳ xử trảm, sẽ câu trả lời.” Yến Độ : “Điệt nhi mượn của cô mẫu để nhân chứng.”

Yến Hoàng hậu ngược tò mò. Sở Nguyên Nhược chết, mẫu của ông , lão phu nhân đó chắc chắn sẽ thừa nhận còn một nội tôn, e rằng những nội tình, thậm chí mẫu của ngoại thất tử đó sớm xử lý.

Tiểu tử thể tìm bằng chứng từ ? Không lẽ là lão yêu bà đó sẽ tự thừa nhận?

“Tiểu tử nhà ngươi mượn của bản cung mà còn dám úp mở?”

“Biết thì còn gì là bất ngờ.” Yến Độ bổ sung một câu: “Nể mặt cao dưỡng nhan, cô mẫu đừng hỏi nữa.”

Yến Hoàng hậu hừ một tiếng, uống lẩm bẩm: “Cứ lừa , ai cao dưỡng nhan của ngươi thật sự hiệu quả .”

Lời thì như nhưng cũng nghĩa là đồng ý cho mượn .

Lam Nguyệt ma ma bên cạnh kìm mà mím môi len lén , Hoàng hậu nương nương cũng chỉ khi ở mặt Thiếu tướng quân và Hoàng thượng mới lộ chút tính tình thật.

Yến Độ mấy chậu cây cảnh đang nở rộ bàn: “Mấy chậu hoa nở sinh khí thật.”

Lam Nguyệt ma ma : “Đây là đỗ quyên Vân Cẩm, cành như tùng bách, dáng hoa như mẫu đơn, là vua của loài đỗ quyên, là Hoàng thượng đặc biệt cho mang đến cho Hoàng hậu nương nương.”

“Đẹp thật.” Yến Độ gật đầu, về phía Yến Hoàng hậu.

Trà trong miệng Yến Hoàng hậu nuốt xuống nữa, chỉ cảm thấy nóng miệng!

Mặt bà trầm xuống, cảnh cáo: “Yến Tiểu Cửu, ngươi đừng voi đòi tiên…”

Yến Độ “Ồ” một tiếng, cúi đầu: “Thật sự ?”

Yến Hoàng hậu: “…” Tiểu tử đáng ghét !

Sao là đích trưởng tôn của nhà chứ!

Nếu năm đó ca ca và tẩu tẩu sinh thêm một đứa nữa, hôm nay bà thể đánh gãy chân tiểu tử !

 

Loading...