Sở Nguyệt Bạch nghiến răng : “Đường cứ dưỡng bệnh cho , chuyện tiếp theo cứ giao cho !”
“Ta nhất định sẽ bắt Ngu Tam Thất đích đến đây dập đầu tạ tội với hai !”
Sở Nguyệt Bạch xong liền rời , nhà Ngu gia thở phào nhẹ nhõm.
Ngu Đường úp mặt giường lau nước mắt, móng tay cắm sâu da thịt, giọng đầy oán độc: “Ngu Tam Thất, nhất định sẽ khiến ngươi c.h.ế.t tử tế!”
…
Đêm đó, Bác Viễn Hầu phủ.
Sở Nguyệt Bạch khi về phủ liền tìm mẫu , như một hài tử cai sữa, lóc kể lể một hồi.
Bác Viễn Hầu phu nhân nhi tử đánh liền gọi “tâm can bảo bối” loạn cả lên. Đợi đến khi thấy vết bầm tím thắt lưng của Sở Nguyệt Bạch bà đau lòng đến rơi nước mắt.
“Yến Thiếu tướng quân đó cũng quá ngang ngược , Hầu phủ chúng với thù oán, tay nặng như với con!”
Sở Nguyệt Bạch căm hận : “Còn tại Ngu Tam Thất, mẫu con …”
Sở Nguyệt Bạch kể chi tiết chuyện hôm nay, Bác Viễn Hầu phu nhân mà nhíu mày liên tục.
Chuyện ở yến tiệc hôm nay thực lan truyền khắp các nhà quyền quý ở kinh thành, bà đương nhiên rõ.
rõ ràng bà đầu óc hơn Sở Nguyệt Bạch, những lời của Liễu thị, Bác Viễn Hầu phu nhân tin.
“Con giúp Ngu gia xử lý Ngu Tam Thất, nhà Ngu gia đưa phương thuốc cho con ?”
Sở Nguyệt Bạch nghẹn lời, lí nhí : “Lúc đó tình hình như , con đòi phương thuốc chẳng là nhân lúc cháy nhà mà hôi của ?”
Bác Viễn Hầu phu nhân trách mắng: “Hồ đồ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-24.html.]
“Mẫu ! Mẫu cũng là Đường lớn lên, bắt nạt như , mẫu thể nhẫn tâm ?”
Bác Viễn Hầu phu nhân quấn lấy đến đau đầu. Trong lòng bà thực coi trọng Ngu gia, hôn ước đó vốn là do Hầu gia lúc thế yếu định với Ngu gia, ban đầu chỉ định là Ngu Tam tiểu thư.
Kết quả Tam tiểu thư đó sớm bọn bắt cóc bắt . Hai năm tuy tìm về nhưng dù cũng là lớn lên ở chốn thôn dã, một thói , thể xứng với nhi tử nhà ?
Vốn dĩ Ngu Đường miễn cưỡng cũng thể lọt mắt, nhưng bây giờ danh tiếng thối nát như , Bác Viễn Hầu phu nhân tuyệt đối sẽ chấp nhận nàng cửa!
Cùng lắm là cho nha đầu đó cửa !
“Được ! Ngu Tam Thất đó liên lụy đến con, mẫu tất nhiên sẽ tha cho nó.” Bác Viễn Hầu phu nhân : “Nó bây giờ chẳng qua là dựa Yến Độ chống lưng mới dám ngang ngược như .”
“Ngày mai mẫu sẽ cung diện kiến Hoàng hậu nương nương, chắc rằng Hoàng hậu nương nương cũng bên cạnh điệt tử của một thứ hạ tiện như !”
“Đợi nó đuổi khỏi Tướng quân phủ, chẳng là tùy con xử lý ?”
“Còn Yến Độ, hừ! Hắn Hoàng thượng trách phạt, bây giờ phạm thêm một chuyện, tự khắc sẽ chịu thiệt!”
Sở Nguyệt Bạch vui mừng khôn xiết: “Biết ngay mẫu thương con nhất!”
Bác Viễn Hầu phu nhân vỗ vỗ tay nhi tử, trong lòng cũng tính toán.
Khiến Ngu Tam Thất trở nên cô lập nơi nương tựa cũng lợi cho bà . Phương thuốc An Trường đó chắc chắn là của Ngu Tam Thất.
Nếu thể lấy phương thuốc đó, một là bà cũng thể nắm lão phu nhân, hai là, phương thuốc đó rõ ràng là một con gà mái đẻ trứng vàng!
Hai mẫu tử bàn bạc sôi nổi, hề rằng một bóng hình lặng lẽ trong góc tối.
Tam Thất mỉm, nàng vốn đến Bác Viễn Hầu phủ để tìm vị trí của vị Hứa tam nương tử , ngờ xem một “vở kịch ” .
Muốn tay với nàng và Yến Độ ? Hừ, thì xem ai xử lý !