Nhiều là đầu tiên gặp Tam Thất, quả thật bất ngờ dung mạo của nàng. Không là một thôn nữ quê mùa như trong tưởng tượng, ngược còn một vẻ thanh lãnh, đơn độc, nghiêng nước nghiêng thành nhưng khiến thể rời mắt.
Chỉ là vẻ ngoài đến thì tác dụng gì chứ?
“Tiệc tùng của Định Bắc Hầu phủ mời nàng đến?”
“Một kẻ trộm bất hiếu đoạn tuyệt tình , ở cùng nàng còn thấy bẩn!”
“Rốt cuộc là ai cho nàng ?”
Xung quanh ngớt những lời khinh bỉ và chế nhạo, Tam Thất coi như thấy, chỉ chằm chằm Ngu Đường: “Vừa lắm ? Tiếp tục , cũng xem phương thuốc của thành của ngươi.”
Trong lòng Ngu Đường sớm hoảng loạn, cúi đầu ngừng rơi nước mắt, bộ dạng sợ hãi đó cứ như thể Tam Thất là một tỷ tỷ độc ác, đây ít bắt nạt nàng .
Mọi xung quanh càng thêm phẫn nộ, lượt giúp Ngu Đường chỉ trích Tam Thất.
lúc , một vị quý nữ áo đỏ yêu kiều bước tới, chính là Thất công chúa.
“Ngu Tứ tiểu thư đừng sợ! Đây là yến tiệc của Hầu phủ, bản công chúa ở đây, ai dám càn.”
Thất công chúa Tam Thất từ xuống , hừ một tiếng: “Minh Hoa Quận chúa đến thật đúng lúc, ngươi trộm phương thuốc của lão phu nhân Ngu gia để cho Tứ tiểu thư, chuyện ?”
Ngu Đường thấy Thất công chúa, trong lòng yên tâm hẳn, hôm nay chính là Thất công chúa mời nàng đến.
Ngu Đường tự nhiên cho rằng Thất công chúa xuất hiện là để chống lưng cho , nàng lập tức nức nở: “Công chúa điện hạ, thần nữ gây khó dễ cho tam tỷ tỷ. Tỷ một nhà, hà cớ gì đến nông nỗi …”
Những bên cạnh đều cảm thán: “Ngu Tứ tiểu thư thật quá lương thiện.”
“ , thật xui xẻo, vớ một tỷ tỷ như ? Ngu gia thật sự là gia môn bất hạnh.”
Tam Thất lướt qua đám nữ quyến đang hùa theo, đôi mắt nàng thể thấu lòng , thể thấy trong đó đang đổ thêm dầu lửa xem náo nhiệt, cũng thật lòng cảm thấy bất bình cho Ngu Đường.
Còn Thất công chúa ư…
Tam Thất bỗng nhiên : “Ngu Đường, miệng bằng chứng, ngươi dám đối chất với ?”
Tiếng của Ngu Đường ngừng , lòng nàng lập tức hoảng loạn.
Hôm nay nàng dám ở mặt đông đảo nữ quyến bôi nhọ Tam Thất chính là tay để chiếm thế thượng phong. Nàng nghĩ rằng loại yến tiệc thể nào mời Tam Thất, nào ngờ Tam Thất xuất hiện!
Đối chất?
Ngu Tam Thất dám chứ nàng thì dám! “Tam tỷ tỷ, tỷ hà tất , thật sự
gây khó dễ cho tỷ.” Ngu Đường to hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-19.html.]
“Ồn c.h.ế.t !” Thất công chúa mất kiên nhẫn: “Không ngươi uất ức ? Bản công chúa ngươi chủ, ngươi còn lóc cái gì?”
“ , tứ , cái gì?” Tam Thất nàng : “Có Thất công chúa ở đây, nắm lấy cơ hội để đòi công đạo cho chứ?”
“Ta là từ thôn dã đến, giống tứ lớn lên ở kinh thành, kiến thức, hiểu đại thể. Trước đây từng cơ hội tham gia yến tiệc như thế , hôm nay cũng là đầu tiên gặp Thất công chúa.”
“Thất công chúa tất nhiên sẽ thiên vị một xa lạ như . Có ở đây còn sợ ai chủ trì công đạo cho ?”
“Hay là… dám đối chất với ?” Lời của Tam Thất từng bước dồn ép.
Sắc mặt Ngu Đường tái nhợt, môi gần như sắp cắn nát, ánh mắt của những xung quanh nàng cũng dần trở nên nghi ngờ.
Nàng đột nhiên ôm lấy ngực, định trợn mắt ngất thì một chén nóng từ phía đối diện tạt tới.
Ngu Đường hét lên một tiếng, những khác cũng kinh ngạc Tam Thất.
Tam Thất mân mê chén : “Thấy sắp ngất nên giúp tỉnh táo thôi, cần cảm ơn.”
Đôi mắt đen trắng rõ ràng của nàng thẳng Ngu Đường: “Không dám đối chất ? Tứ… … !”
Một tiếng gầm giận dữ đột nhiên vang lên từ phía đối diện: “Ngu Tam Thất! Ngươi đang gì !”
Người lên tiếng là Sở Nguyệt Bạch, ở khu khách nam thấy động tĩnh bên phía nữ quyến. Thấy Ngu Đường tạt lập tức yên nữa, nổi giận vì hồng nhan, thậm chí còn để ý đến quy củ, vội vàng bước tới.
Yến Độ và Hứa Trường Lưu hành lang, Sở Nguyệt Bạch hùng hổ lướt qua họ.
Hắn vài bước, Yến Độ cúi mắt lẩm bẩm điều gì đó, Hứa Trường Lưu rõ: “Tiểu biểu thúc, thúc gì thế…Hả! Trời đất quỷ thần ơi!!”
Trường Lưu Thế tử chỉ thấy tiểu biểu thúc Đại tướng quân của đột nhiên một cách đột ngột, ba bước thành hai đến lưng Sở Nguyệt Bạch, áo choàng tung bay, một cú đá dài thẳng thắt lưng Sở Nguyệt Bạch.
“Á ——”
Bịch! Rầm!
Sở Nguyệt Bạch ngã sấp về phía , một cú ngã dập mặt còn trượt một đoạn, trượt đến quỳ gối ngay chân Tam Thất.
Tiếng hít khí lạnh ngớt, tất cả đều về phía Yến Độ.
Vị thiếu niên Tướng quân mày mắt lạnh như sương, nhàn nhạt : “Tật cũ khi ở từ chiến trường, thấy tiếng la hét là tưởng địch tập kích, theo phản xạ liền tay tự vệ.”
“Xin nhé, Sở Thế tử.” Mọi : “…”
Hứa Trường Lưu: Tiểu biểu thúc, nếu thúc động tác chạy mấy bước thì tin thật …
Quan trọng là…thúc gì? Thúc tự vệ?? Thúc á?
Yến Độ?