SỰ TÁI SINH VÀ HÀNH TRÌNH BÁO THÙ - Chương 134
Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:59:51
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghiêm phu nhân cảm thấy Tam Thất đúng là một kẻ điên!
Đầu tiên là để một con ch.ó dữ chặn cửa, cho bà , bây giờ còn để nhi tử phòng sinh!
là hỗn xược!
Phòng sinh là nơi ô uế, nam tử thể ?!
Nghiêm Thủ Nghĩa dám , trực tiếp xông , loạng choạng chạy đến bên giường nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Nhược Ninh.
“Ninh nương… Ninh nương…” gọi từng tiếng.
Nghiêm phu nhân thấy suýt thì thở nổi, bà mặt mày khó coi vô cùng, chất vấn Tam Thất: “Hưng Quốc Quận chúa! Bản phu nhân mời ngươi đến là để cứu ! Ngươi đây đang gì?!”
“Nếu nội tôn tử của mệnh hệ gì, ngươi gánh nổi !”
“Đứa trẻ đời, Nghiêm phu nhân chắc chắn là nhi tử? Lỡ như là nữ nhi thì ?” Giọng Tam Thất âm u.
Nghiêm phu nhân nổi giận đùng đùng: “Ngươi năng bậy bạ gì ! Chắc chắn là nội tôn tử, ngươi đừng những lời xui xẻo …”
Tam Thất khẩy một tiếng, lạnh lùng bà : “Nội tôn tử thì là bảo bối, nếu là nội tôn nữ thì cần sống nữa, đúng ?”
Sắc mặt Nghiêm phu nhân đột ngột đổi.
Nghiêm Thủ Nghĩa đột ngột ngẩng đầu, thể tin Tam Thất.
Tam Thất lạnh lùng liếc một cái: “Còn ngươi? Nếu là nữ nhi, ngươi còn nguyện lấy mạng để đổi lấy sự đời của nó ?”
Trong lồng n.g.ự.c Nghiêm Thủ Nghĩa dâng lên cơn giận, chút do dự: “Đương nhiên! Nữ nhi nhi tử đều là m.á.u mủ của ! Là con của ! Quận chúa những lời rốt cuộc là ý gì?”
“Lão phu cũng , ý đồ của Quận chúa rốt cuộc là gì?” Một giọng già dặn vang lên ở cửa.
Đối phương trong, nhưng khi giọng của ông truyền đến, Nghiêm phu nhân run lên, Nghiêm Thủ Nghĩa cũng lộ vẻ ngạc nhiên.
“Phụ ?”
Nghiêm Đại học sĩ Nghiêm Tùng ở cửa, khuôn mặt nghiêm nghị, mày nhíu chặt.
Đêm nay trừ tịch là ngày để cả nhà đoàn tụ, tức phụ đột nhiên lâm bồn, gặp khó sinh. “Khó sinh” như một lời nguyền bám chặt lấy Nghiêm phủ.
Ông là phụ , là phu quân, đương nhiên tiện ở đây, nhưng vẫn luôn cho theo dõi tình hình, còn thì ở trong thư phòng chờ.
, một con hạc giấy bay đến bàn của ông. Hạc giấy mở , đó một dòng chữ:
—— Gia môn bất hạnh, uổng mạng bao , sự thật thì mau đến phòng sinh.
Cảnh tượng quá huyền dị, mà nội dung hạc giấy càng khiến Nghiêm Tùng cảm thấy kinh ngạc, liền lập tức đến đây.
Tam Thất dậy, để Sơn Tra hạ rèm giường xuống, che khuất Thẩm Nhược Ninh.
“Nghiêm Đại học sĩ, .”
Nghiêm Tùng do dự vẫn bước phòng, nhưng mắt nghiêng, chỉ thấy mày ông càng lúc càng nhíu chặt.
Nghiêm phu nhân định mở miệng mắng Tam Thất vô lễ thì một tiếng “ầm”, cửa phòng sinh đột nhiên đóng .
Tiếng đóng cửa như là khúc dạo đầu của một màn kịch nào đó.
Giọng Tam Thất âm u: “Không Nghiêm Đại học sĩ tại tức phụ nhà họ Nghiêm liên tục khó sinh mà c.h.ế.t ?”
“Khổ chủ đến, Nghiêm Đại học sĩ ngại tự , tự xem, sự thật là gì.”
Nghiêm Tùng và Nghiêm Thủ Nghĩa đột ngột ngẩng đầu, còn Nghiêm phu nhân khi thấy những lời thì kinh hãi suýt thì nhảy dựng lên.
Trong phòng đột nhiên nổi lên gió mạnh, nến lửa thổi bay lung lay. Các bà mụ kinh hãi la hét, sợ hãi xung quanh.
Trong ánh nến chập chờn, khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ nửa sáng nửa tối, giữa ánh sáng và bóng tối.
Nàng giơ tay lên, kết ấn.
“Giới âm dương tan, âm nhãn, mở!”
Ngay khi sắc lệnh rơi xuống, tất cả đều thấy sản quỷ bên cạnh Tam Thất. Mọi sợ hãi ngã xuống đất, tiếng thét lớn nhất là từ miệng Nghiêm phu nhân phát .
Bà thấy những quỷ đang bám . “Quỷ! Có quỷ!!!”
“A a a!!!”
“Cứu mạng!!!”
Nghiêm phu nhân sợ hãi lăn lộn đất, theo bản năng chạy về phía Nghiêm Tùng để tìm kiếm sự che chở.
Lại thấy Nghiêm Tùng ngây tại chỗ, thể tin chằm chằm sản quỷ bên cạnh Tam Thất.
Nghiêm Thủ Nghĩa cũng một vẻ ngạc nhiên. Giọng của hai phụ tử vang lên cùng lúc.
“…Mộng nương?”
Nghiêm phu nhân cứng tại chỗ, bà kinh hãi đầu , khi thấy dung mạo của sản quỷ bà chỉ cảm thấy trời đất cuồng, cả mềm nhũn ngã xuống đất.
Thẩm Nhược Mộng oán độc chằm chằm Nghiêm phu nhân, nàng há miệng, phun một ngụm sương máu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-134.html.]
Sương m.á.u nhập , ký ức của Thẩm Nhược Mộng tràn tâm trí của tất cả .
Nhà họ Thẩm nữ nhi tên Nhược Mộng, mười sáu tuổi gả cho lang quân nhà họ Nghiêm.
Công công hiền hòa, bà bà thương yêu, cùng phu quân tương kính như tân.
(Công công: ba chồng, bà bà: chồng)
Năm mười bảy tuổi nàng sinh trưởng tôn, thứ đều yên bình . Cho đến khi đứa trẻ lên ba, lộ vẻ ngốc nghếch.
Bà bà thúc giục nàng mau chóng sinh thêm một đứa con nữa. Nàng như ý mang thai, ngờ ngày lâm bồn gặp khó sinh, chân đứa trẻ , đầu mãi .
Người bà bà mà nàng vẫn luôn tưởng là thương yêu , khi thấy giới tính của đứa trẻ lập tức đổi sắc mặt.
“Lại là nữ nhi?”
Trên mặt Nghiêm phu nhân che giấu sự chán ghét, ánh mắt Thẩm Nhược Mộng như đang một thứ bẩn thỉu.
“Thật điều, đứa đầu sinh một đứa ngốc, đứa thứ hai sinh một nữ nhi!”
Bà đỡ bên cạnh cẩn thận nhắc nhở: “Đại phu nhân, đầu đứa trẻ kẹt , nếu sinh , e là cả sản phụ và nhi đều nguy hiểm.”
Vẻ mặt Nghiêm phu nhân lạnh lùng vô cùng, bà như đang một chuyện đáng kể.
“Không sinh thì đừng sinh nữa.”
“Đừng để tiểu nha đầu lỗ vốn sinh cản đường nội tôn tử của , đẩy đứa trẻ .”
Đẩy…
Anh nhi sinh hơn nửa, cứ như đẩy ngược trở bụng mẫu .
Thẩm Nhược Mộng bịt miệng, tiếng la hét, đau đớn, cầu xin của nàng đều chặn trong cổ họng, nàng chảy máu, là m.á.u của nàng và con nàng.
Thẩm Nhược Mộng chết. Một xác hai mạng.
Và cái c.h.ế.t của nàng chỉ là khởi đầu.
Người thê tử thứ hai của Nghiêm Thủ Nghĩa gặp khó sinh, mang thai cũng là một nữ nhi, thế là…nàng cũng chết.
Đến thứ ba, thứ tư… cho đến khi Thẩm Nhược Ninh gả Nghiêm phủ. Ảo ảnh tan vỡ.
Những khác trong phòng đều tỉnh .
Tất cả kinh hãi Nghiêm phu nhân đang ngã đất. Họ đều nhớ dáng vẻ của Nghiêm phu nhân khi đẩy đứa trẻ trở bụng mẫu . Bà rõ ràng là , nhưng lúc , tất cả bà như một ác quỷ đội lốt .
Nghiêm phu nhân lắc đầu: “Giả! Tất cả đều là giả!” “Ta ! Ta những chuyện !!” Bà vẫn còn chối cãi.
Tiếng của nhi vang lên trong phòng, những quỷ bò lên bà . Nghiêm phu nhân thất thanh la hét, hất những quỷ khỏi , nhưng tay bà xuyên qua chúng, thể chạm .
từng sợi dây rốn siết chặt quanh cổ bà , cảm giác ngạt thở ngày càng mạnh.
Thật đau đớn…
Giống như những nhi c.h.ế.t , chúng còn kịp thấy thế gian cưỡng ép đẩy trở bụng mẫu .
Cảnh tượng kinh hồn bạt vía.
Thẩm Nhược Mộng , , bụng nàng dần dần xẹp xuống, nữ nhi của nàng cũng bò ngoài, ê a hướng về phía Nghiêm phu nhân.
“Cứu mạng――”
“Thủ Nghĩa… Thủ Nghĩa … cứu mẫu … mẫu đều là vì con mà…”
Nghiêm phu nhân đưa tay về phía Nghiêm Thủ Nghĩa, trong mắt đầy vẻ cầu xin.
Lồng n.g.ự.c Nghiêm Thủ Nghĩa phập phồng dữ dội, mắt đỏ ngầu, hận thù khiến mắt đỏ rực. “Vì ? Vì ?!! Họ là thê tử ! Là nữ nhi của !! Là nội tôn nữ của !!”
“Sao thể tàn nhẫn như ! Lòng rắn rết như !!”
Nghiêm Thủ Nghĩa lắc đầu, thậm chí Nghiêm phu nhân nữa. Mẫu của … thể như ?
“Mộng nương…” Nghiêm Thủ Nghĩa Thẩm Nhược Mộng, Thẩm Nhược Mộng thèm liếc một cái.
Nghiêm Thủ Nghĩa vô cùng lo lắng: “Ta nàng hận mẫu , nhưng… thể tha cho Ninh nương ! Là với nàng, Nghiêm gia với nàng, nhưng Ninh nương và đứa trẻ là vô tội, nàng cũng là ruột của nàng mà!”
Thấy Thẩm Nhược Mộng vẫn động lòng, Nghiêm Thủ Nghĩa sang Tam Thất dập đầu lạy: “Quận chúa! Quận chúa cứu Ninh nương và đứa trẻ !”
Tam Thất sắc mặt lạnh nhạt: “Oan đầu, nợ chủ, khổ chủ, cầu gì.”
“Đi thôi.” Tam Thất để câu thẳng ngoài, Thường ma ma và Sơn Tra cũng từ trong rèm giường bước theo Tam Thất.
Những khác trong phòng sinh đều thể tin nàng. Cứ…cứ thế mà ?!
Thẩm Nhược Mộng, sản quỷ cứ thế đó, Nghiêm phu nhân cũng quỷ đòi mạng, con của Thẩm Nhược Ninh cũng sinh , cục diện rối loạn như mà kẻ đầu sỏ cứ thế ?
Tam Thất đến cửa đột nhiên dừng , đám nhà họ Nghiêm còn tưởng nàng đổi ý.
Nàng đầu liếc Nghiêm Đại học sĩ đang thất thần, ánh mắt cuối cùng dừng Thẩm Nhược Mộng:
“Đừng sợ báo ứng, đêm nay ngươi gì đều gánh cho ngươi!”