Vào thời điểm nhạy cảm , Sở Nguyệt Bạch còn dám đến cửa khiến nhà họ Ngu cảm động vô cùng.
Ngu Kính dậy nổi, Liễu thị cũng còn sức lực, nên nhà họ Ngu tiếp đãi Sở Nguyệt Bạch.
Sau vài câu khách sáo cảm kích, nhà họ Ngu ý tìm cớ rời , để gian riêng cho Sở Nguyệt Bạch và Ngu Đường. Thấy , Ngu Đường mặt xinh ửng hồng, Sở Nguyệt Bạch cũng đỏ cả mang tai.
“Nguyệt Bạch ca ca.” Giọng Ngu Đường mềm mại, nàng , vành mắt đỏ là đỏ ngay: “Hôm nay đa tạ , lúc cũng chỉ còn bằng lòng đến cửa.”
Sở Nguyệt Bạch dùng lời lẽ mềm mỏng an ủi: “Đường Đường yên tâm, hai nhà Ngu, Sở giao hảo nhiều năm, nhà họ Ngu gặp nạn, Sở gia thể yên quan tâm.”
“Huống hồ…” Mang tai đỏ lên: “Sao thể mặc kệ .”
Mặt Ngu Đường cũng đỏ lên, thoáng chốc trở nên buồn bã: “Vốn dĩ hai nhà chúng môn đăng hộ đối, bây giờ Tam tỷ tỷ gây chuyện như , e rằng…”
Sở Nguyệt Bạch nàng nhắc đến ‘Tam Thất’, khuôn mặt tuấn lãng của trai trẻ hề che giấu sự chán ghét.
“Chẳng nàng mặt là đoạn tuyệt tình với Ngu gia ? Như cũng , nàng nữ nhi nhà họ Ngu, hôn ước của với nàng tất nhiên sẽ hủy bỏ! Đến lúc đó sẽ cầu xin mẫu …”
Giọng Sở Nguyệt Bạch ngưng , mặt lập tức đỏ bừng. Ngu Đường cũng “A” một tiếng, lấy khăn che mặt, len lén , khí giữa hai vô cùng ám .
…
…
Tam Thất dựa lan can, từ cao xuống hai họ, nhạo bĩu môi.
Sở Nguyệt Bạch ưa nàng, chẳng lẽ nàng ưa Sở Nguyệt Bạch ?
Nàng và Sở Nguyệt Bạch sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm. Lúc định hôn sự , Bác Viễn Hầu hiện tại chỉ là thứ tử của nhị phòng coi trọng trong Hầu phủ. Là khi đích tử của đại phòng c.h.ế.t họ mới cơ hội vươn lên.
Tam Thất bất kỳ tình cảm nào với Sở Nguyệt Bạch, cũng từng nghĩ sẽ chen giữa hai họ.
Rõ ràng là lão phu nhân của Hầu phủ và mẫu của Sở Nguyệt Bạch coi thường gia thế nhà họ Ngu, cố tình lấy hôn ước cớ, đồng ý đổi thành .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-11.html.]
Vậy mà Ngu Đường đổ hết tội lên đầu nàng.
Sau khi hai lằng nhằng một hồi Sở Nguyệt Bạch mới vấn đề chính.
“Tứ , hôm nay đến thực còn một chuyện.” Hắn chút khó mở lời, cảm thấy lúc chuyện sẽ khiến chuyến viếng thăm của vẻ như mục đích khác.
thể , phụ tuy thừa kế tước vị, mẫu cũng trở thành chủ mẫu, nhưng nắm quyền trong nhà vẫn là lão phu nhân, một chữ ‘hiếu’ đè nặng lên mẫu đến thở nổi.
Lão phu nhân bệnh suyễn, tìm khắp danh y cũng kết quả. Ngược thuốc mà Ngu Đường tặng cho , lão phu nhân uống hiệu quả , những năm nay cuộc sống của mẫu mới khá hơn một chút.
Ngu Đường cũng đoán Sở Nguyệt Bạch đến vì chuyện gì, cơ thể cứng đờ, sắc mặt thoáng chốc tự nhiên.
Sở Nguyệt Bạch chỉ nghĩ rằng nàng hiểu lầm mục đích mới đến thăm, hổ và lo lắng biện minh cho : “Tứ đừng hiểu lầm, đến thăm là thật, cũng Ngu gia bây giờ đang trong cảnh khó khăn…”
“Nguyệt Bạch ca ca đừng nữa, thể nghi ngờ .” Ngu Đường nhanh chóng che giấu cảm xúc : “Thuốc đó trong tay cũng còn nhiều, lấy cho .”
Sau khi Ngu Đường lưng , sắc mặt liền đổi.
Vừa rời khỏi tầm mắt của Sở Nguyệt Bạch, nàng vội vàng chạy về phòng , lật tung tủ tìm chai thuốc đó .
“Một, hai, ba… Sao chỉ ba viên!” Ngu Đường cắn môi.
“Thì còn để cho ngươi ba viên .” Tam Thất như bóng ma bên cạnh nàng nhưng Ngu Đường thấy.
“ là thuốc trong tay ngươi, nên tính là ngươi dối…”
Miệng Tam Thất “Sơ suất ” nhưng nụ mặt giảm, ngón trỏ khẽ nhấc lên, quỷ khí hóa thành xúc tu chui trong chai, nuốt chửng tinh huyết và dược lực trong ba viên thuốc đó.
Thuốc cho lão phu nhân Hầu phủ vốn là do Tam Thất chế tạo, trong đó vị thuốc dẫn quan trọng nhất chính là m.á.u của nàng.
Không m.á.u của nàng, thuốc đó chẳng tác dụng gì, nàng xem thử Ngu Đường thế nào để lấp l**m ‘lời dối’ !
Sau khi tiễn Sở Nguyệt Bạch lòng Ngu Đường bất an, chỉ ba viên thuốc, chỉ đủ dùng ba ngày! Ba ngày , nếu Sở Nguyệt Bạch đến cửa cầu xin thuốc nàng tìm cớ gì đây?
Lòng Ngu Đường như lửa đốt, càng lúc càng yên .