SỰ TÁI SINH VÀ HÀNH TRÌNH BÁO THÙ - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-09-19 14:20:02
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Độ nhạy bén đến mức nào, chỉ là một chút manh mối cũng đủ để nhận điều .

Tam Thất chân , chân gọi Nam Tầm .

“Ưng Vệ gần đây đang gì?” Yến Độ hỏi. Nếu là phái ‘thôn Hoàng Tuyền’ đưa thư, Yến Độ cảm thấy chắc chắn sẽ tùy tiện chỉ định mà chỉ thể điều động Ưng Vệ.

Nam Tầm còn tưởng Thiếu tướng quân gọi để tính sổ, liền thở phào nhẹ nhõm. Hắn gãi đầu, trong óc như một màn sương mù, nhưng chỉ là một khoảnh khắc hỗn loạn trở bình thường.

“Ưng Vệ vẫn luôn chờ lệnh ở ngoài thành ? Thiếu tướng quân việc gì cần giao phó ạ?”

“Một thời gian , bảo họ đưa thư ?”

“Không ạ, chuyện nhỏ như đưa thư Thiếu tướng quân điều động Ưng Vệ ? Lại chẳng công văn khẩn tám trăm dặm…”

Yến Độ xác định vấn đề.

Quả nhiên, một khi dính dáng đến ‘thôn Hoàng Tuyền’, chuyện sẽ trở nên bất thường.

Trong cõi địa phủ dường như một đôi mắt vẫn luôn dõi theo và Tam Thất.

Sức mạnh đó đang che giấu sự tồn tại và bí mật của ‘thôn Hoàng Tuyền’.

Thư gửi .

Vậy Tam Thất còn thể trở về thôn Hoàng Tuyền ? ‘Thôn Hoàng Tuyền’ thật sự tồn tại cõi đời ?

Yến Độ nghĩ đến nhiều hơn nữa. Sức mạnh đó cản trở điều tra về thôn Hoàng Tuyền, cản trở Tam Thất nhớ quá khứ, rốt cuộc là mưu đồ khác là mang thiện ý?

Nếu tiếp tục truy tra liệu ảnh hưởng đến Tam Thất ? Lần đầu tiên trong đời Yến Độ do dự một việc.

Trong lúc đang suy tư thì Vân Bất Ngạ trở về.

Trông Vân Bất Ngạ lúc như viên chè trôi nước vỡ nhân, quầng thâm mắt như ai đ.ấ.m cho một trận. Vừa cửa phòng Yến Độ, ngáp liên tục.

“Ta xong , sắp c.h.ế.t yểu , Yến ca, đói quá, cho ăn!! Cho ăn!!” Tiếng gào thét của khiến đầu óc Yến Độ đau nhức.

Yến Độ hiệu cho Nam Tầm, nhanh chóng mang đến cho Vân Bất Ngạ một bàn đầy thức ăn, tinh xảo nhưng tuyệt đối đủ no.

Vân Bất Ngạ ăn như hổ đói, nhưng chỉ nhét bụng hai cái màn thầu, một cái thủ heo thì bắt đầu ợ một cái kêu lên:

“Lạ thật! Sức ăn của thể nhỏ như !”

Nam Tầm gật đầu: “ , thường ngày Bất Ngạ đạo trưởng ăn cả thùng cơ mà!”

 

“Một thùng đủ ! Lần còn thổi tắt cả một ngọn dương hỏa, theo lý mà bây giờ xử lý mười cân cơm, hai mươi cái thủ heo, mười con gà, tám con vịt mới sức lực chứ!”

Nam Tầm: … Hình như tìm lý do tại ngươi gọi là ‘Bất Ngạ’ (Không Đói) . Chẳng lẽ tên của ngươi là kỳ vọng của trưởng bối dành cho ngươi ?

Sức ăn , nhà ai nuôi cho nổi!

“Vân Hạc đạo trưởng chẳng lẽ vì sợ ngươi ăn cho sạt nghiệp mới tìm cớ vân du tứ hải để trốn …” Nam Tầm nhỏ giọng lẩm bẩm.

 

“Thế mà cũng ngươi đoán , Nam Tầm ngươi thông minh thật đấy!” Nam Tầm: “…” Hóa thật sự đơn giản như ?!

Yến Độ quan sát Vân Bất Ngạ, nghĩ đến điều gì đó: “Ngoài việc đói còn đổi nào khác ?”

Nhắc đến chuyện Vân Bất Ngạ liền hưng phấn: “Nói đừng ghen tị nhé Yến ca! Đạo hạnh của tăng ! Há há há! Tin ! Bây giờ thể vẽ bùa Tứ Phương Tiến Bảo chỉ trong một !”

Phải rằng, khi đến huyện Tiết, dù vắt kiết sức cũng vẽ lá bùa đó!

Yến Độ đầy ẩn ý: “Ngươi nên cảm ơn Tam Thất.”

Vân Bất Ngạ ngớ mới phản ứng , cảm ơn Quận chúa nãi nãi!

Báo thù cho bao nhiêu dân chúng c.h.ế.t oan ở huyện Tiết, diệt trừ yêu nhân, đều là công đức cả! Huống chi chuyến con đường âm dương mở mang tầm mắt. Vân Bất Ngạ còn nhớ ngọn lửa quỷ bùng cháy vai trái của ở huyện Tiết.

Ngọn lửa quỷ đó cực kỳ nặng nề nhưng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.

Lần đạo hạnh của tăng lên, chừng ngọn lửa đó mới là mấu chốt…

“Trời đất ơi, Quận chúa nãi nãi của chúng rốt cuộc lai lịch gì thế …” Vân Bất Ngạ chép miệng: “Nàng mạnh đến mức phi lý, còn nghi ngờ nàng nữa.”

Yến Độ để tâm đến lời , nhưng một chuyện lẽ Vân Bất Ngạ thể giải đáp cho .

“Ngươi theo Vân Hạc đạo trưởng tu hành nhiều năm, bao nhiêu về chuyện địa phủ?”

Vân Bất Ngạ gãi đầu: “Chuyện quỷ thần thể tùy tiện hỏi han, sư tôn của cũng kín miệng như bưng về chuyện . từng ông nhắc qua, rằng những năm gần đây quỷ vật ngày càng nhiều nhưng quỷ sai ngày càng ít, gần như thấy nữa.”

“Lão nhân gia ông vân du tứ hải, một là vì nuôi nổi nữa, hai là cũng điều tra chuyện .”

Yến Độ trầm tư, một tia u ám lướt qua đáy mắt, kín đáo nhắc nhở: “Những chuyện ngươi thể hỏi Tam Thất nhiều hơn, lẽ sẽ ích cho việc tu hành của ngươi.”

 

“Yến ca đúng! Đùi của Quận chúa nãi nãi nhất định ôm chặt buông! Sau chính là nội tôn của tỷ !”

Yến Độ liếc với vẻ ghét bỏ.

Quỷ sai ít , và ‘thôn Hoàng Tuyền’ thể dò xét, lẽ mối liên hệ nào đó.

Nếu thể đích nhắc nhở Tam Thất, thì thông qua miệng khác thì ? Vân Bất Ngạ đạo hạnh, hơn nữa về ‘thôn Hoàng Tuyền’, liệu thể lách luật để tiết lộ chút gì đó cho Tam Thất ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-105.html.]

Yến Độ hiếm khi gắp cho Vân Bất Ngạ một đũa thức ăn: “Ăn nhiều , ăn cho no.”

Vân Bất Ngạ bất giác rùng , luôn cảm thấy Yến ca khi ôn hòa thật đáng sợ… Ánh mắt giống như đang thịt heo thớt, thèm thuồng thế nhỉ?

Bên .

Tam Thất đẩy cửa phòng , ngay khoảnh khắc đóng cửa , nàng đầu về phía chiếc bàn phía .

Một con d.a.o sáng loáng đang bàn.

Tam Thất bước tới nhặt con d.a.o chặt xương lên, nàng nheo mắt: “Không chạy , còn về gì?”

Trên sống kiếm hiện ba chữ:

—— Hê hê hê.

hình nhưng vẻ nịnh nọt và lấy lòng vẫn ập đến.

Tam Thất hề động lòng: “Ngươi rốt cuộc là d.a.o của Tiết thẩm là d.a.o của Huyết Trì Nương Nương?”

Con d.a.o chặt xương:

—— Đều là đều là ~

Tam Thất nhướng mày, lạnh: “Còn giả ngây giả ngô? Cũng , ngươi đúng , ném ngươi hố xí cho tỉnh táo .”

 

Thân con d.a.o chặt xương rung lên dữ dội: Độc ác, độc ác quá!

—— Không thể , sẽ c.h.ế.t d.a.o đó! Sẽ gãy đó!

Chỉ mấy chữ hiện lên, cứng rắn của con d.a.o chặt xương bỗng xuất hiện một vết xước, như một lời cảnh cáo và phản phệ nào đó.

Con d.a.o chặt xương:

—— Hu hu, đau đau.

Ánh mắt Tam Thất trầm xuống, thể ?

Xem , chỉ thể về thôn hỏi Tiết thẩm .

“Trên con đường âm dương cũng xuất hiện một từ đường Nương Nương, là ?”

“Có Huyết Trì Nương Nương ở trong đó ?”

Tam Thất ném mấy câu hỏi, con d.a.o chặt xương bắt đầu giả chết.

Tam Thất hít một thật sâu, trong mắt lóe lên ánh sáng: “Huyết Trì Nương Nương dùng phần lớn sức lực để bảo vệ Thất công chúa vì cao dưỡng dung ?”

Con d.a.o chặt xương run rẩy, nhanh chóng hiện một chữ ‘Phải’ chữ m.á.u nhanh chóng biến mất.

Tam Thất thầm nghĩ: Quả nhiên, Thất công chúa dùng cao dưỡng dung mà nàng đưa, còn Vân Tương là cung nữ cận của Thất công chúa, lẽ cũng chạm cao dưỡng dung.

Cho nên những khác hộ tống Thất công chúa về kinh đều gặp nạn, chỉ Thất công chúa và Vân Tương còn một tia hy vọng sống sót.

Mà cao dưỡng dung là do nàng

Trong cao dưỡng dung một vị thuốc dẫn gọi là ‘huyết dư thán’, là tóc khi bào chế mà thành. Tam Thất dùng tóc của chính .

 

Nói cách khác, Huyết Trì Nương Nương bảo vệ Thất công chúa… là vì nàng?

Tam Thất đang suy nghĩ thì Vân Bất Ngạ đến. Nhìn thấy con d.a.o chặt xương, Vân Bất Ngạ cũng ngạc nhiên: “Dao Dao về ?”

Tam Thất “Ừm” một tiếng, ném con d.a.o chặt xương sang một bên, nàng đánh giá Vân Bất Ngạ một lượt, : “Chúc mừng, trong họa phúc .”

“Phúc khí cũng là do Quận chúa nãi nãi cho đó ạ, nãi nãi ơi~” Vân Bất Ngạ bộ tiến tới, Tam Thất giơ tay từ chối, quyết nhận nội tôn .

“Vâng , xem cái miệng của ~ Gọi là nãi nãi chẳng già ! Sau chính là lão đại của ! Lão đại ơn, ngàn vạn đừng bỏ rơi tiểu nhé~”

Trên sống con d.a.o chặt xương hiện bốn chữ: Đồ hổ ~ Tam Thất liếc thấy liền bật .

“Hê hê, lão đại , coi như công nhận tiểu của nhé!”

“Được , đừng dẻo miệng nữa, đang chuyện hỏi ngươi, về chuyện con đường âm dương ngươi bao nhiêu?”

Vân Bất Ngạ gãi đầu: “Yến ca nãy cũng hỏi …” Hắn thuật những gì với Yến Độ cho Tam Thất . Sau khi xong Tam Thất im lặng hồi lâu.

Đợi .

Tam Thất đột nhiên nhớ một chuyện.

Nàng vội vã chạy ngoài, chạy vỗ đầu, quên mất chứ! Yến Độ , hồi nhỏ ngài từng ly hồn. Lúc mới thấy từ đường Nương

Nương ở huyện Tiết, phản ứng của Yến Độ cũng đúng, dường như ngài cũng từng thấy từ đường Nương Nương, thể chính xác trong từ đường thờ tượng thần chứ bài vị!

“Yến Độ!”

Thấy Tam Thất , Yến Độ ngạc nhiên, trong lòng dấy lên một tia mong đợi.

Là Vân Bất Ngạ ‘lách luật’ thành công ?

Tam Thất nắm lấy tay Yến Độ: “Ngài cũng từng thấy từ đường Nương Nương, đúng ?”

“Đã thấy.” Hai chữ vô cùng trôi chảy.

Tim Yến Độ đập thình thịch, nắm lấy tia kẽ hở , định tiếp: “Ta từng cùng nàng…”

Loading...