Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 99: Trêu chọc: Ninh Ninh, em muốn anh à?
Cập nhật lúc: 2025-08-15 13:41:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Chung Thư Ninh rời khỏi đồn cảnh sát, cô ngạc nhiên vì Chung Triệu Khánh đuổi theo .
Ông vẻ như điều gì đó, ấp úng hồi lâu mới lên tiếng: "Chuyện hôm nay ầm ĩ thế , thật ngại quá. Thật ... tuy cắt đứt quan hệ nhưng dù gì chúng cũng sống cùng nhiều năm, khi nào rảnh thì con cứ về nhà ăn cơm nhé."
Khóe miệng ông nở nụ , rõ ràng là đang cúi đầu lành.
Chung Thư Ninh chỉ thấy ông hòa nhã, vui vẻ như cái hồi cô mới đến nhà họ Chung mà thôi.
Vẻ mặt cô cảm xúc gì, chỉ : "Tốt nhất là đừng liên lạc với nữa thì hơn."
Biểu cảm của Chung Triệu Khánh cứng đờ, ông thêm gì nữa.
Chung Minh Nguyệt coi như là vứt , mà Chung Minh Diệu thiết với Chung Thư Ninh.
Nhất là khi nghĩ đến lời Hạ Văn Lễ từng đối xử với con gái nuôi, trong lòng ông ít nhiều cũng bắt đầu hối hận.
Muốn bù đắp, nhưng quá muộn .
Huống hồ, Chung Thư Ninh tin ông thật lòng mời về ăn cơm.
E là mục đích khác.
Nghe công ty nhà họ Chung sắp đến bước đường cùng .
Do Chung Thư Ninh gọi ngay giữa cuộc thi nên đều đồn đoán, cô đêm với ban tổ chức khác tố giác , ai ngờ...
Người bắt là Chung Minh Nguyệt.
Nghe đồn là Phùng Thụy Dương trộm châu báu, còn cô chỉ ép hỗ trợ. Chuyện chắc chắn là do nhà họ Chung giở trò, họ vẫn bảo vệ Chung Minh Nguyệt.
"Trời ạ, chuyện vui như thế gọi em với." Hạ Văn Dã thấy Chung Thư Ninh, chuyện xảy thì đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, cảm thấy bỏ lỡ một màn kịch .
"Chuyện gì con cũng nhúng tay , cũng là lớn , thể trưởng thành một chút ." Hạ Bá Đường cau mày.
"Con đến chống lưng cho chị dâu, sợ chị bắt nạt mà."
Hạ Bá Đường khẽ hừ.
Cái ý đồ cỏn con của hiện hết cả lên mặt .
“Con thêm dầu lửa là may lắm ."
Hạ Văn Dã tặc lưỡi: "Nhà họ Chung ngốc ? Sao thể nghi ngờ đến cả chị dâu chứ?”
"Làm bố , ai cũng con qua một bộ lọc, tin chúng sẽ chuyện ." Hạ Bá Đường .
"Thế tại mỗi nhà chuyện, bố đều nghi là con gây ?" Hạ Văn Dã vặn .
"Vì bố con qua bộ lọc nào hết."
"Thế nên bố mới bố đẻ của con chứ gì?"
"Chẳng qua là do bố tỉnh táo thôi."
Hạ Văn Dã cảm thấy tổn thương ghê gớm, thế dạo còn xui xẻo đủ đường, tiền vất vả lắm mới dành dụm cũng cánh mà bay.
Cả một kỳ nghỉ hè, tiền thì chẳng kiếm đồng nào nhưng cũng hẳn là công cốc.
Ít nhất thì cũng cái mệt.
Mệt cả thể xác lẫn tinh thần.
"Chị dâu ơi, nhà họ Chung xảy chuyện lớn như , dạo chắc đang bù đầu bù cổ, sẽ đến kiếm chuyện với chị nữa ." Hạ Văn Dã thở dài: "Hai hôm nữa em và bố về Bắc Kinh , thật sự yên tâm về chị chút nào."
"Ôi những tháng ngày tươi , mà ngắn ngủi thế ."
Hạ Văn Dã ở nhà đến chó còn chê nhưng Chung Thư Ninh đối xử với , là chị dâu chứ chẳng khác nào chị gái.
Nếu mà gặp xui xẻo, ruột và họ sẽ chỉ mặt . Rồi còn rêu rao cho cả nhà cùng .
Chung Thư Ninh an ủi , bảo rằng .
"Mọi sắp ?" Chung Thư Ninh ngạc nhiên.
"Em sắp nhập học ."
Chung Thư Ninh quý Hạ Văn Dã, tin sắp , tâm trạng lập tức chùng xuống.
Hạ Văn Lễ thấy hết, bất giác nhớ lúc mới đưa cô đến Lan Đình. Sau khi ký xong thỏa thuận, ngày hôm về Bắc Kinh, lúc đó vẻ mặt vui mừng của cô rõ mồn một.
Vậy mà cô tình cảm sâu đến thế với thằng nhóc trời đánh .
Khi Hạ Văn Dã cảm nhận ánh mắt cực kỳ thiện từ ông cả nhà , sống lưng lạnh toát.
Mình sai cái gì ?
Dễ mến cũng là của ?
"Đừng chuyện nữa, ăn cơm ." Hôm nay Lương Gia Nhân xuống bếp: "A Ninh , hôm nay dì học mấy món đặc sản Thanh Châu đấy, con mau đến nếm thử xem thế nào?"
"Con cảm ơn dì Lương, con khách sáo nữa ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-99-treu-choc-ninh-ninh-em-muon-anh-a.html.]
Hạ Bá Đường một bên, lạnh lùng quan sát.
Nói cũng lạ, từ mấy spa và mát xa cùng , tình cảm của hai ngày càng tăng, thiết như chị em.
hễ gặp ông thì Chung Thư Ninh vẫn cứ khách sáo, giữ kẽ.
…
Tối cuối cùng khi ba họ rời , Chung Thư Ninh xuống bếp, nấu một bàn đầy ắp các món ăn.
Lương Gia Nhân cảm khái : "Nếu sắp tới con còn thi đấu, dì thật sự đưa con về Bắc Kinh cùng."
"Dì mà nhớ con thì cứ gọi cho con ạ." Chung Thư Ninh cong cả mắt: "Nếu thời gian, con cũng thể Bắc Kinh thăm dì."
Lương Gia Nhân lập tức ", " nhưng trong lòng cũng vô cùng lưu luyến.
Trong bữa ăn, đều uống một chút rượu. Chung Thư Ninh nhớ say rượu quê một trận nên chỉ nhấp môi vài ngụm.
Hạ Văn Lễ thì uống nhiều. Ăn cơm xong, Hạ Bá Đường kéo thư phòng, là bố con cần tâm sự.
Hạ Bá Đường ở tuổi , hễ một chút men là nhiều.
Nhìn con trai, ông cảm khái : "Bố vẫn còn nhớ như in lúc con mới chào đời, bé tí tẹo, ngờ chớp mắt một cái lớn thế ."
"Cuối cùng cũng lấy vợ ."
"Bố còn tưởng cả đời sẽ thấy con cưới vợ sinh con."
"Nếu con còn sống, thấy con bố nuôi nấng thành ưu tú thế , chắc chắn bà sẽ an lòng."
Hạ Văn Lễ cau mày.
Lời , cũng là đang khen là đang khen chính nữa.
"Mà , rốt cuộc bây giờ con và con bé thế nào ?" Hạ Bá Đường chằm chằm: "Nó thích con hả?"
"Bố, bố nhiều quá đấy."
"Không lẽ vẫn là con đơn phương đấy chứ?”
“…”
"Trông con cũng sáng sủa, bảnh bao, thế mà con bé đó mắt con? Lẽ nào, con hợp gu của nó ? Dù gì thì cái chuyện gu thẩm mỹ cũng chủ quan lắm."
"Bố uống nhiều ."
"Bố tỉnh táo lắm!"
"Nghe tháng bố cãi một trận với dì Lương? Còn đuổi khỏi nhà ngay trong đêm, ngủ một đêm trong xe ngoài cổng ?"
Hạ Bá Đường lập tức bắt biến ngay.
Cái nhà , đúng là chẳng còn chút bí mật nào cả!
Khi Hạ Văn Lễ trở về phòng, Chung Thư Ninh tắm xong. Bộ đồ ngủ của cô mỏng manh, khi cô cúi xuống lấy đồ, vải áo áp sát cơ thể, phác họa nên một vòng eo thon thả.
Anh vươn cánh tay dài , vòng qua eo cô, kéo cô lòng. Chung Thư Ninh còn kịp phản ứng, những nụ hôn vụn vặt rơi xuống vành tai cô.
Dái tai là nơi nhạy cảm, cô kìm mà khẽ "ưm" một tiếng.
Âm thanh ngọt ngào quyến rũ.
"Ninh Ninh..." Giọng ngà ngà say, trầm khàn từ tính đến mức khiến tim run lên, vang lên ngay bên tai cô. Chung Thư Ninh hoảng hốt, các ngón tay chợt siết chặt .
Meivory
"Anh thế?"
"Không gì, chỉ hôn em thôi."
Vốn dĩ chất giọng lạnh lùng, nay dịu dàng đến lạ.
Chung Thư Ninh thể chống cự sự đối lập của . Nụ hôn cũng trở nên dài hơn, triền miên lan tỏa từng đợt nóng.
Khi cô cảm thấy n.g.ự.c chợt lành lạnh, áo ngủ cởi từ lúc nào.
Bờ môi ẩm nóng và mềm mại rơi xuống cổ cô, trượt dần xuống ...
Cơ thể cô khẽ run lên.
"Ngài Hạ."
"Em sợ ?"
"Hơi căng thẳng một chút, với ..." Chung Thư Ninh cắn môi: "Ở nhà ... cái đó."
"Cái gì?"
"Thì là..." Chung Thư Ninh ngại dám thẳng, lúc Hạ Văn Lễ mới hiểu , nhịn mà bật thành tiếng. Tiếng của ngang ngược, xoáy thẳng tim cô.
"Ninh Ninh, em ?"
Chung Thư Ninh câu của trêu cho gương mặt đỏ bừng!
Gì mà với chứ, chẳng là khí đến mức .