Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 95: Ninh Ninh phản pháo mẹ nuôi - Tôi muốn đánh thì đánh thôi.
Cập nhật lúc: 2025-08-15 13:41:17
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo ước tính ban đầu của cảnh sát, trang sức mất tổng giá trị hơn 20 triệu tệ. Số tiền quá lớn, đủ điều kiện để lập án điều tra hình sự.
Hiện tại, họ thể loại trừ bất kỳ đối tượng tình nghi nào.
Cũng vì sợ gọi điện sẽ đánh rắn động cỏ nên mới trực tiếp đưa Chung Thư Ninh về việc.
“Mẹ , con giải thích mà, con hề lấy trang sức của . Mấy món đó mất, chắc chắn liên quan gì đến chị!” Chung Minh Diệu cũng mặt ở đó.
“Chị gì mà chị! Nó chị con!”
Ngay từ lúc phát hiện mất đồ, Lưu Tuệ An như phát cuồng.
“Dù cũng liên quan đến chị .”
Chung Minh Diệu hứng thú với mấy món trang sức của .
nhớ rõ, lúc lấy sổ hộ khẩu từ két sắt, bên trong vẫn còn trang sức. Cụ thể thiếu món nào thì chắc.
“Con còn bênh nó? Con đúng là thuốc cứu !”
“Bà Lưu, bây giờ phiền bà cung cấp danh sách cụ thể những món mất. Nếu hình ảnh video càng , chúng dễ truy vết hơn.” Cảnh sát lên tiếng.
Có ít nơi dám thu mua những loại trang sức giá trị lớn như . Giá cả đắt đỏ, khả năng tiêu thụ thấp.
Chỉ cần manh mối, vẫn khả năng tìm .
“Còn hỏi gì nữa! Rõ ràng là nó lấy!” Lưu Tuệ An vẫn nhất quyết: “Nó cho con uống bùa mê gì mà giờ con cứ một mực che chở cho nó hả!”
“Minh Diệu, con thật với cảnh sát . Có nó xúi con lấy trộm ?”
“Con là mà!” Chung Minh Diệu nghiến răng.
“Em trai , giờ đến nước , em cũng đừng bênh cô nữa.” Một giọng nữ the thé vang lên từ bên cạnh.
Chung Thư Ninh giọng thấy quen, mới đầu kỹ.
Mấy hôm gặp.
Cô tiếp tục sửa mặt.
Mắt to hơn, sống mũi cao hơn, cằm nhọn đến mức thể đ.â.m c.h.ế.t .
Khắp ăn mặc chỉn chu, tinh tế, riêng chiếc túi xách trong tay giá đến cả triệu.
Người đồn rằng nhà họ Chung sắp suy kiệt, mà cô sống vẫn phong lưu, xa hoa thế .
Chung Minh Diệu nghiêng đầu liếc Chung Minh Nguyệt: “Cái miệng của chị sắp khép đấy. Không thì chị c.h.ế.t ? Người khác đang thì đừng chen , đó là phép lịch sự cơ bản, chị hiểu ?”
“Chung Minh Diệu! Chị mới là chị ruột của em!” Chung Minh Nguyệt tức đến nghiến răng.
“Trong lòng , nhận ai là chị thì đó mới là chị .”
Meivory
Chung Minh Nguyệt là kẻ điên, dám cãi nữa.
Lưu Tuệ An chỉ thấy lửa giận bốc ngược tim gan.
Bây giờ nhà bà gà bay chó sủa, loạn thành một nùi, mà xét cho cùng, tất cả đều do Chung Thư Ninh gây !
Vậy mà kẻ đầu sỏ còn trang điểm lộng lẫy, rõ ràng là mới diễn xong, sân khấu vạn tung hô. Có nhà họ Hạ chống lưng, ngay cả con trai bà cũng nó cướp mất…
Giờ còn dám trộm luôn trang sức mà bà cất giữ bao năm trời.
Cơn giận cuốn trôi lý trí. Hai tay bà siết chặt đến mức móng tay cắm sâu da thịt mà .
“Bà Lưu, phiền bà miêu tả kỹ hơn các món mất để chúng dễ điều tra…” Viên cảnh sát còn dứt lời, Lưu Tuệ An bất ngờ lao về phía Chung Thư Ninh.
Bà giơ tay, tát cô một cái.
Nhà bà đảo lộn đến thế, nó thể yên thoát , còn sống vui vẻ ?
Chung Thư Ninh khẽ nhíu mày, lùi hai bước.
“Chát!” Một tiếng bạt tai giòn tan vang lên.
rơi xuống mặt cô.
Là Chung Minh Diệu lao tới, giơ tay chắn .
Lưu Tuệ An tay hề nhẹ, cái tát đó khiến gương mặt trắng bệch của in hằn năm dấu tay đỏ bừng, trông vô cùng nhức mắt.
“Minh Diệu…” Đồng tử bà co , thể tin nổi mà con trai.
“Con đang gì , chỉ vì nó? Con bao nhiêu bệnh viện, chịu bao nhiêu đau đớn ? 10 tháng mang thai cực khổ sinh con , để giờ con lưng , bênh vực nó ?”
“Chung Minh Diệu! Con điên !”
“Đây là đồn cảnh sát. Cho dù chuyện gì, cũng đến lượt tay. Mẹ nên lời cảnh sát. Mẹ bắt vì hành hung ?” Chung Minh Diệu cắn răng , m.á.u nơi khóe môi rỉ .
Chung Minh Nguyệt bên sợ đến nín thở, dám hé miệng.
lúc đó, Lý Khải cũng đến, hít sâu một .
Thật Chung Minh Diệu chắn cái bạt tai đó, là vì cho bà .
Nếu cú tát đó mà thực sự rơi lên mặt vợ , với tính cách của ông chủ nhà , chắc chắn sẽ để yên chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-95-ninh-ninh-phan-phao-me-nuoi-toi-muon-danh-thi-danh-thoi.html.]
Chung Minh Diệu đang bảo vệ Chung Thư Ninh nhưng cũng là đang bảo vệ .
Cậu ở vị trí , quả thực khó xử.
Lưu Tuệ An mất lý trí, bà chỉ thấy con trai lưng chống vì che chở cho Chung Thư Ninh. Bà như phát cuồng, hất tay gạt mạnh Chung Minh Diệu sang một bên.
“Chung Thư Ninh, tất cả là do mày! Mày trộm trang sức của tao, bây giờ trộm luôn con trai tao!”
“Mày đúng là cao tay! Miệng thì chỉ lấy cúp và huy chương nhưng thực chất là lợi dụng Minh Diệu để chuyển trang sức cho sạch!”
“Sau điều tra, còn gánh tội , tâm địa đúng là độc ác!”
Chung Thư Ninh bật khẩy: “Bà biên kịch thì đúng là phí tài đấy!”
“Mày còn dám ?”
“Mẹ, con , chuyện mất đồ liên quan gì đến chị. Mẹ đừng vô lý nữa !” Chung Minh Diệu cố gắng kéo : “Bây giờ chỉ cần phối hợp với cảnh sát điều tra là .”
“Tránh !”
Gần đây Lưu Tuệ An đả kích quá nhiều, tâm lý lẫn cảm xúc đều rối loạn. Bà đẩy mạnh con trai sang một bên, lao thẳng về phía Chung Thư Ninh.
Lý Khải thấy lập tức sải bước định ngăn nhưng ngờ Chung Thư Ninh chủ động bước tới.
Cô đột ngột giơ tay lên.
Động tác dứt khoát như mang theo luồng gió mạnh và cái tát giáng thẳng một bên mặt của Lưu Tuệ An.
“Chát!” Tiếng bạt tai giòn tan vang vọng cả phòng.
Lưu Tuệ An c.h.ế.t lặng mấy giây.
Ngay đó, gương mặt bắt đầu nóng rát, cảm giác đau đớn như thiêu đốt khiến bà kinh ngạc, cảm thấy xúc phạm nặng nề. Con ngươi trợn to, gần như thể tin nổi mà trừng trừng Chung Thư Ninh:
“Mày… Mày dám đánh tao!”
“Bà là ai?”
“…Cái gì?” Lưu Tuệ An sững sờ, hỏi đến ngẩn .
“Có đánh , đánh thì sai ? Giữa và bà quan hệ gì mà thể đánh?”
“…”
“ đánh thì đánh!”
Quan hệ cắt đứt, giờ đây Lưu Tuệ An chỉ là một xa lạ, đáng để cô nhẫn nhịn nể mặt.
Không còn cần cúi đầu, cũng chẳng cần mềm mỏng.
Nhục nhã, uất nghẹn. Lưu Tuệ An tức đến mức suýt nữa lao tới, xé nát mặt cô : “Chung Thư Ninh! Ai cho mày cái gan đó hả?”
“Lưu Tuệ An!”
Chung Thư Ninh đột nhiên lớn tiếng, còn là “”, cũng chẳng gọi là “bà Chung” mà là họ tên trống .
Ánh mắt cô lạnh lẽo như băng, khiến khác rùng .
Lưu Tuệ An khí thế của cô cho kinh ngạc, ngây tại chỗ.
“Bà loạn đủ ? Đây là đồn cảnh sát, nhà bà, càng nơi cho bà giở trò điên khùng!”
“Chúng chấm dứt quan hệ . nhẫn nhịn đến giờ là vì nể mặt A Diệu.”
“ nếu bà còn tiếp tục ăn hàm hồ, xúc phạm thì đừng trách khách sáo!”
Thấy bà tạm bình tĩnh , Chung Thư Ninh mới lạnh nhạt tiếp: “Việc lấy trang sức , cảnh sát sẽ điều tra rõ. Nếu thực sự là kẻ trộm, bà mắng, đánh thế nào cũng chịu.”
“ hiện giờ cảnh sát còn mở miệng, bà nhảy vu khống. thể kiện bà tội phỉ báng.”
Từng lời rõ ràng, lý lẽ chặt chẽ, thái độ hèn kém, cũng cao ngạo nhưng từng chữ khiến dám coi thường.
Lưu Tuệ An từng thấy Chung Thư Ninh mạnh mẽ như , nhất thời câm nín, nên lời.
lúc , Chung Triệu Khánh vội vàng chạy từ công ty tới.
Ngay đó, Phùng Thụy Dương cũng đến nơi.
Rõ ràng, tất cả những từng nhà họ Chung trong thời gian gần đây, ngoài đám giúp việc, đều mặt.
Ánh mắt của Chung Thư Ninh lướt qua từng trong phòng, giọng thản nhiên nhưng mang theo hàm ý sâu xa:
“Nhà họ Chung nơi ai thì . Hơn nữa, trang sức cất trong két sắt, mà mật mã chỉ ít.”
“Nội gián chắc chắn đang ở ngay trong chúng .”
Ánh mắt cô nhẹ nhàng quét qua Chung Minh Nguyệt, hề tránh né do dự.
Chung Minh Nguyệt cũng trừng mắt đáp , cố gắng giữ bình tĩnh.
khi ánh mắt Chung Thư Ninh lướt đến Phùng Thụy Dương, đối phương rõ ràng lập tức né tránh.
Có lẽ do đây từng ngài Hạ dọa sợ một nên nay chột .
Rõ ràng là tật thì giật .