Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 90: Đăng ký kết hôn - Bà Hạ, chúc mừng kết hôn.
Cập nhật lúc: 2025-08-12 05:54:37
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Tối bên cạnh ngáp liên tục.
Cả đời cũng ngờ ngày công việc của bao gồm cả việc xem sếp chụp ảnh cưới.
“Anh đừng cứng đờ mặt thế, một chút .” Nhiếp ảnh gia nhắc.
Lúc Chung Thư Ninh mới nhận nhắc là Hạ Văn Lễ, cô vội hạ giọng nhắc: “Ngài Hạ, lên chút .”
“Anh đang mà.”
“…”
Đội chụp ảnh chuyên nghiệp, họ cho Chung Thư Ninh mấy bộ đồ và vài kiểu trang điểm khác , Hạ Văn Lễ cũng kiên nhẫn phối hợp từ đầu đến cuối.
Mãi đến hơn 9 giờ, buổi chụp mới kết thúc.
Chụp xong, Hạ Văn Lễ nghiêng đầu, thấp giọng bên tai cô: “Em nghỉ một lát , đợi in xong ảnh chúng .”
Mọi thứ diễn tự nhiên, trôi chảy đến mức khiến thấy gượng gạo.
Nhiếp ảnh gia chụp nhiều tấm, hai ngoại hình nổi bật, ảnh gần như cần chỉnh sửa, chọn xong là in ngay tại chỗ để đem theo đến Cục dân chính.
Trên đường đến nơi, Chung Thư Ninh cảm thấy bầu khí căng thẳng.
Không rõ vì , hôm nay Hạ Văn Lễ khiến cô cảm giác là lạ.
Như thể đang căng thẳng.
Chẳng lẽ công ty chuyện gì ?
cô bao giờ hỏi tới chuyện công việc.
Hôm nay chỉ là một ngày việc bình thường, chẳng mùng 5 tháng 20, cũng Valentine. Những năm gần đây, tỷ lệ kết hôn và sinh con đều sụt giảm nên cũng nhiều trong Cục dân chính.
Khi hai xuất hiện, ít nhân viên bên trong đều liếc liên tục.
Nhân viên tiếp nhận hồ sơ thủ tục đăng ký kết hôn cho họ, cầm chứng minh nhân dân và sổ hộ khẩu của Chung Thư Ninh, vô thức kỹ thêm vài .
Như đang xác nhận đúng là thật !
Còn kịp kỹ thêm, ánh mắt của Hạ Văn Lễ dọa cho giật .
Anh là của tầng lớp quyền lực, khí thế mạnh mẽ, đặc biệt là khi im lặng mà chằm chằm ai đó, cảm giác như đang soi xét, áp lực nặng đến mức khiến rợn tóc gáy. Nhân viên vội cúi đầu, tăng tốc việc.
Ký tên, đóng dấu đỏ.
Khi cầm tờ giấy chứng nhận kết hôn tay, Chung Thư Ninh vẫn cảm thấy như đang trong mơ.
“Để giữ giấy chứng nhận kết hôn, ?” Hạ Văn Lễ hỏi.
Chung Thư Ninh khẽ gật đầu.
Hạ Văn Lễ nhận lấy hai quyển sổ đỏ, xoay . Lúc , Trần Tối đang chờ bên ngoài thấy rõ ràng…
Khóe môi của ông chủ lạnh lùng nhà cong lên, một cách rẻ mạt vô cùng.
Không ai , vẻ ngoài bình tĩnh là bao nhiêu cảm xúc đang cuộn trào trong lồng n.g.ự.c .
Niềm vui như sóng lớn trào dâng, gần như nhấn chìm cả .
Yết hầu khẽ động, tay cầm chặt hai quyển sổ kết hôn mỗi lúc một siết chặt hơn.
bề ngoài…
Vẫn bình thản như nước.
Lúc rời khỏi phòng đăng ký, đúng lúc bắt gặp một đôi tình nhân trẻ , cô gái đội mạng che đầu màu trắng đơn giản, tay khoác lấy cánh tay bạn trai, đến rạng rỡ. Chung Thư Ninh vô thức theo vài giây.
Có lẽ, đó chính là hạnh phúc khi lấy yêu.
Meivory
Khi hai rời khỏi Cục dân chính, Trần Tối moi một bó hoa hồng. Hạ Văn Lễ nhận lấy, đưa tới mặt cô.
“Bà Hạ, chúc mừng kết hôn.” Giọng vẫn trầm thấp, lành lạnh nhưng kỹ đầy dịu dàng.
Chung Thư Ninh mỉm , nhận lấy bó hoa: “Cảm ơn .”
“Em gọi cho Chung Minh Diệu , bảo tối nay tới nhà ăn cơm, sẽ nấu.” Giọng Hạ Văn Lễ cao hơn thường ngày.
Mặt Trần Tối rạng rỡ:
Từ trong ngoài đều là niềm vui thật sự.
Từ hôm nay trở , cuối cùng ông chủ của cũng danh phận đàng hoàng.
Quả thực đáng mừng!
Anh theo Hạ Văn Lễ nhiều năm. Khi Chung Thư Ninh vẫn còn yêu, ông chủ của từng âm thầm tới Thanh Châu, lặng lẽ cô luyện tập.
Khi đó, Trần Tối từng nghi ngờ sâu sắc:
Không chừng, ông chủ nhà bệnh.
Lúc , Hạ Văn Lễ mới tiếp quản công ty bao lâu, thỉnh thoảng ông cụ Hạ còn gọi riêng Trần Tối tới hỏi tình hình. Anh thật sự :
“Hay là, ông cho sếp khám tâm lý thử xem, cứ tiếp tục đơn phương như , sớm muộn gì cũng thành bệnh mất.”
Đã mấy , lời đến miệng nuốt ngược trở .
Hôm nay, cuối cùng cũng đạt mong .
Trần Tối bỗng thấy trong lòng nhẹ nhõm, kìm mà nở nụ như một ông bố già.
“Mời A Diệu tới nhà ?” Chung Thư Ninh sang Hạ Văn Lễ, ngạc nhiên.
Tuy thời gian tiếp xúc dài nhưng cô Hạ Văn Lễ kiểu thích giao thiệp, càng chủ động mời khác đến chơi.
“Cậu giúp chúng giải quyết một việc lớn như , là chồng, chẳng lẽ nên cảm ơn? Lần gặp cũng vội, còn dịp chào hỏi tử tế, quen một chút cũng .”
Lý do Hạ Văn Lễ đưa chính đáng.
Chung Thư Ninh bảo để hỏi xem Chung Minh Diệu rảnh .
“Vậy em gọi hỏi .” Hạ Văn Lễ thẳng.
Hôm qua Chung Minh Diêu về nhà, vợ chồng Chung Triệu Khánh kéo “tâm sự đêm khuya”. Họ khuyên nhủ mãi rằng đừng cố chấp nữa nên ngủ cũng muộn. Sáng sớm nhận điện thoại của chị gái, bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-90-dang-ky-ket-hon-ba-ha-chuc-mung-ket-hon.html.]
“Mời em sang chơi á?” Chung Minh Diệu cau mày.
Cái tên đàn ông khốn kiếp đó giở trò gì đây?
Thị uy? Tuyên bố chủ quyền? Hay là…
Muốn diệt khẩu?
Nơi địch đóng quân, bén mảng thì an nhất.
“Em rảnh qua đây ?” Chung Thư Ninh hỏi.
“Ngài Hạ cũng ở đó chị?”
“Anh .”
Chung Minh Diệu do dự một lát, cuối cùng vẫn nghiến răng : “Rảnh.”
Cậu chỉ xem thử, tên đàn ông c.h.ế.t tiệt định giở trò gì.
Và cũng tận mắt xem chị gái sống như thế nào.
…
Bên .
Hạ Văn Dã ngủ một mạch tới lúc tỉnh hẳn, đồng hồ điện thoại, thiếu điều hồn bay phách lạc.
Cậu đặt báo thức lúc 6 giờ nhưng lúc mơ mơ màng màng bấm tắt.
Chết tiệt!
Đã 10 giờ rưỡi .
Xong đời, tiêu .
Rõ ràng hứa với ông nội sẽ Cục dân chính với chị, giờ chắc trễ lắm , họ . Hạ Văn Dã vội vàng đánh răng qua loa, hắt nước lên mặt rửa sơ, mặc nguyên bộ đồ ngủ mà lao như bay xuống lầu.
Khi tóc tai rối như tổ quạ chạy xuống thì khéo thấy Chung Thư Ninh đang cắm bó hoa hồng.
“Chị dâu, chị dậy ?”
“Tiểu Dã, em dậy ?”
“Chị và em… đăng ký kết hôn hả?”
“Ừ.”
“Á!” Hạ Văn Dã hét toáng lên, hai tay vò đầu.
Hạ Văn Lễ ngang qua, kiên nhẫn giơ chân đá một phát: “Đang yên đang lành, em nổi điên cái gì thế?”
“Anh , hai đăng ký kết hôn mà gọi em cùng?” Hạ Văn Dã sắp đến nơi. Cậu ăn với ông nội đây? Khoản tiền tay , chẳng lẽ nhả ?
“Bọn đăng ký kết hôn thì gọi em gì?”
“Em từng đến Cục dân chính, tò mò chút mà.”
“Đợi em kết hôn tự khắc sẽ tới.”
“…”
Hạ Văn Dã cảm thấy xong đời , chắc ông nội g.i.ế.c thật.
Khi Chung Thư Ninh đang sắp xếp bó hoa hồng thì Hạ Văn Lễ về thư phòng. Cô nghĩ chắc đó việc nên cũng để tâm.
Cánh cửa đóng , Hạ Văn Lễ mở hai quyển sổ kết hôn xem xem . Sau đó, đặt ngay ngắn lên bàn, cẩn thận điều chỉnh góc chụp, bấm máy chụp mấy tấm, gửi thẳng nhóm chat [Nhóm chuyên bàn việc nhà họ Hạ (Bản chính thức)].
Chú hai Hạ: [Chúc mừng.]
Bố: [Chúc mừng.]
Chú hai: [Chúc hai cháu hạnh phúc.]
...
Hạ Văn Dã thấy thông báo tin nhắn trong nhóm, gần như phát điên.
Ngay đó, ông nội Hạ nhắn riêng tìm , đòi ảnh lúc đăng ký kết hôn.
[Ông ơi, nếu giờ cháu , lúc và chị dâu đăng ký con xúc động quá nên quên chụp hình, ông tin ?]
[Trả tiền đây!]
Hạ Văn Dã cảm thấy trời đất như sụp xuống.
Ông nội giàu thế , cứ so đo vài đồng bạc gì cơ chứ?
Thành cả ngày hôm đó, ủ rũ như gà mắc mưa.
…
Tới chiều tối, ánh nắng rực rỡ đỏ rực như dung nham, trời chiều lặng gió, mây trời hòa một. Chuông cửa vang lên.
Hạ Văn Dã chạy mở, hé cửa thấy Chung Minh Diệu ngoài. Lần đầu đến nhà, mang theo quà, ăn mặc cũng chỉnh tề: Áo sơ mi phối với quần tây, đối với độ tuổi của , như xem là khá trịnh trọng.
Hạ Văn Dã cúi xuống , áo thun trắng, quần đùi, đầu tóc thì rối bù như tổ quạ.
Lần Chung Minh Diệu đến, là để xem thử tên đàn ông khốn kiếp giở chiêu trò gì mới.
Cậu bước , khóe mắt vô tình liếc thấy trong gian bếp kiểu mở, đang nấu ăn.
Định diễn vai “ chồng mẫu mực” ?
“Chào , chúng từng gặp . là Chung Minh Diệu, chị mời đến chơi.” Chung Minh Diêu nén nghi ngờ trong lòng, khách sáo chào hỏi.
Hạ Văn Dã cào cái ổ gà đầu, : “À, thì là chị dâu mời, mời .”
Cậu tiện tay nhận lấy hộp quà tay đối phương.
Chung Minh Diêu sững tại chỗ như sét đánh, há miệng mãi mới thốt một câu thể tin nổi:
“Vừa nãy gọi chị là gì?”
“Chị… chị dâu?”