Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 88: Ngài Hạ đối với cô, không phải là thích bình thường.
Cập nhật lúc: 2025-08-12 05:54:35
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giây vẫn còn vui vẻ, bỗng dưng sa sầm mặt mày.
Hạ Văn Dã thở dài một .
Mấy ngày đúng là càng lúc càng khó sống, bao giờ tha thiết mong đến ngày tựu trường như lúc .
Cậu bệt xuống tấm thảm ghế sofa, tiếp tục chơi game, kết quả là lúc trai ngang qua cố tình đá một cái.
"Anh?" Hạ Văn Dã ngớ .
"Em chướng mắt quá."
"..."
Hạ Văn Dã nghiến răng, nổi giận mà dám, chỉ đành hậm hực về phòng.
Chọc nổi, chẳng lẽ trốn cũng ?
Trong lòng ấm ức, bèn đăng một tấm ảnh selfie mặt mày ủ rũ lên vòng bạn bè, mong các lớn và họ trong nhà sẽ thấy, thương cảm, tội nghiệp cho và và nhân tiện...
Tặng chút tiền an ủi.
Kết quả là chú út nhà là bình luận đầu tiên: [Tiểu Dã , ảnh của cháu trông cứ lén la lén lút thế.]
Ngay đó, khu bình luận là những lời trêu chọc.
Hạ Văn Dã sắp phát điên , đến cả chú út cũng hùa bắt nạt thế .
Còn Hạ Văn Lễ, tuy Chung Minh Diệu ý đồ nhưng thích Chung Thư Ninh, thậm chí là thích đến mức cố chấp. Sao thể yên tâm để hai họ ở cùng .
Còn bày đặt căn cứ bí mật!
Hừ...
Bí mật cũng nhiều ghê nhỉ!
…
Mà cái gọi là "căn cứ bí mật" , thực chất chỉ là một công viên cách nhà họ Chung xa.
Có học giỏi là do trời phú, nhờ chăm chỉ lưng khác, ngày đêm đèn sách. Chung Minh Diệu thuộc vế , bố thúc ép quá gắt gao, cũng sợ phụ lòng kỳ vọng của họ.
Chỉ là lên đến cấp ba bạn mới nhận , đặc biệt là với các môn tự nhiên như Toán, Lý, Hóa...
Dù cố gắng đến , dường như cũng khó để đuổi kịp những bạn học năng khiếu.
Lần thi tháng cuối cùng khi Chung Minh Diệu nước ngoài, một phần là vì chuyện thích Chung Thư Ninh nhưng cũng một phần là vì thật sự tài nào học nổi.
bố chỉ mắng là “ghê tởm”, “bẩn thỉu”.
Cuộc đời sắp đặt một cách cưỡng ép khiến tài nào thở nổi.
Nếu phản kháng, sớm muộn gì cũng sẽ đè nén đến c.h.ế.t ngạt.
Ánh nắng ngày thu quá gay gắt, Chung Thư Ninh liếc bên cạnh, Chung Minh Diệu cao hơn nhiều so với khi nước ngoài, cô : "Em nên ngoài phơi nắng nhiều hơn.”
"Em lười, động đậy."
Chung Thư Ninh chỉ khẽ : "Em định khi nào thì nước ngoài?"
"Em mới về bao lâu, chị vội đuổi em ?" Chung Minh Diệu nghiêng đầu cô: "Chị ơi, qua cầu rút ván, vắt chanh bỏ vỏ, cũng ai nhanh như chị ."
"Chị ý đó."
"Chị đấy, em thấy chị chỉ em mau mau khỏi đây, để còn sát cánh bên với ngài Hạ của chị chứ gì."
"..."
Giọng điệu của Chung Minh Diệu đúng là giống với đây.
Chung Thư Ninh chỉ nhạt: "Em đừng lấy ngài Hạ đùa, là ."
"Người ? Chắc chỉ chị nghĩ thôi." Chung Minh Diệu lẩm bẩm.
Theo như , hễ ai từng tiếp xúc với đều miêu tả rằng vẻ ngoài thì nho nhã lịch thiệp nhưng thực chất lòng đen tối, tay tàn nhẫn, bạc bẽo và lạnh lùng.
Người ư?
Rốt cuộc tên đàn ông khốn nạn ngụy trang thế nào mặt chị !
Chung Thư Ninh rõ lời : "Em đang gì thế?"
"Em , em là dịu dàng chu đáo mà."
Giọng điệu của Chung Minh Diệu chua lòm.
đổi sang vẻ mặt nghiêm túc cô, khóe mắt liếc qua "cái đuôi" đang bám theo họ cách đó vài mét. Anh lo cho chị đến thế cơ , là sợ giở trò gì? Có cần cho theo kè kè như ?
Cậu hạ giọng thấp: "Chị , chị thật cho em , rốt cuộc là chị và Hạ Văn Lễ quan hệ gì?"
"Chị bọn chị là vợ chồng, em tin ?" Giọng điệu của Chung Thư Ninh như thể đang đùa.
Trước mặt Lưu Tuệ An, cô hề dối.
Meivory
Chỉ là, một ai tin!
Chung Minh Diệu sững sờ mất vài giây, bật .
"Em tin."
"Chỉ cần là chị , em sẽ tin."
Khóe miệng Chung Thư Ninh khẽ nhếch lên: "Em sợ chị lừa em, lợi dụng em ?"
"Tính cách của chị, em vẫn hiểu mà. Làm chị thể lừa khác , ngược là chị mới nên cẩn thận kẻo gài bẫy thì ." Lời của Chung Minh Diệu rõ ràng là đang ám chỉ Hạ Văn Lễ.
"Em gì thì cứ thẳng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-88-ngai-ha-doi-voi-co-khong-phai-la-thich-binh-thuong.html.]
Chung Minh Diệu chỉ :
Rõ ràng chị của thông minh, chẳng lẽ đây chính là " trong cuộc thì u mê"?
Sau khi về nước, cố tình điều tra về Hạ Văn Lễ, phát hiện thời điểm xuất hiện ở Thanh Châu tinh vi, đúng mấy ngày chị ruột của là Chung Minh Nguyệt tìm thấy. Rồi đến cuộc gặp gỡ tình cờ ở khách sạn và cả scandal bay đầy trời của Chu Bách Vũ nữa.
Đặc biệt là khi chị đuổi khỏi nhà, thể xuất hiện một cách trùng hợp đến ...
Cậu tin đời nhiều sự trùng hợp nhưng những điều trùng hợp giữa và chị thì quả thực là quá nhiều .
Nói gì mà trời cao tác hợp, mấy lời nhảm nhí đó, lừa con nít ba tuổi thì may .
"Chị, chị chị thích Hạ Văn Lễ. Vậy... thích chị ?" Chung Minh Diệu cúi đầu, chân dẫm lên chiếc bóng của mặt đất.
Chung Thư Ninh câu hỏi của cho sững sờ tại chỗ.
"Em nghĩ là thích chị."
"Hơn nữa..."
"Không là kiểu thích bình thường ."
Giọng Chung Minh Diệu yếu ớt, vẻ nhợt nhạt bất lực nhưng câu cuối cùng một cách dứt khoát lạ thường.
"Sao em ?" Chung Thư Ninh nén cảm xúc, bước theo .
"Trực giác của đàn ông thôi." Chung Minh Diệu cô.
Nói chính xác hơn thì: Đó là trực giác của một tình địch.
Cậu học nghệ thuật, vốn dĩ giác quan nhạy bén nên ngay từ đầu cảm nhận sự thù địch... đến từ Hạ Văn Lễ!
Nếu Hạ Văn Lễ chỉ xem chị là trò đùa, sẽ buông tay.
Cậu thậm chí còn hẹn gặp Chu Bách Vũ vì chuyện và thêm một vài chuyện sâu xa hơn từ .
Hạ Văn Lễ đối với chị : Chắc chắn là toan tính từ lâu!
Hơn nữa, qua chuyện cũng thể thấy, nhà họ Hạ bênh vực chị .
Cậu cũng từng Chung Minh Nguyệt phàn nàn mà rằng, ngay cả em trai của Hạ Văn Lễ cũng với chị miny. Nếu như thì cũng .
Chung Minh Diệu tiếp tục chủ đề nữa, mà chuyển sang hỏi về tình hình ở trại trẻ mồ côi. Trước khi nước ngoài, hễ thời gian rảnh là cùng Chung Thư Ninh đến trại trẻ mồ côi l..m t.ì.n.h nguyện. Thói quen duy trì cả khi ở nước ngoài.
Dạo gần đây, quả thực Chung Thư Ninh bận cuồng.
Thậm chí còn quên mất lời hẹn với viện trưởng Hách, rằng sẽ dành chút thời gian về thăm trại trẻ.
"Nếu chị về, hôm khác em cùng chị."
Chung Thư Ninh gật đầu.
trong lòng cô vẫn ngừng nghĩ về lời Chung Minh Diệu :
Hạ Văn Lễ... thích ư?
Có những chuyện sớm gieo lòng cô hạt giống của sự nghi ngờ, chỉ chờ ngày bén rễ nảy mầm.
Cái cách mà Hạ Văn Lễ đối xử đặc biệt với cô, Chung Thư Ninh hiểu rõ. Ban đầu, cô nghĩ đó chỉ là diễn xuất nhất thời, cho rằng tài diễn xuất. thời gian trôi qua, cô luôn cảm nhận rằng, nhiều lúc:
Anh giống như đang đóng kịch.
Ngay cả trong bữa tối, Chung Minh Diệu cũng nhận chị đang lơ đãng.
"Chị ." Cậu đột ngột lên tiếng.
"Sao thế?"
"Nhiều năm gặp, chị thể quan tâm hơn một chút đến đứa em trai của ?" Chung Minh Diệu thở dài: "Người trọng sắc khinh bạn, ngờ cả trọng sắc khinh em trai."
"Em gầy quá, ăn thêm ." Chung Thư Ninh vội vàng gắp thức ăn cho .
"Lại chuyển chủ đề , chị đúng là đang nghĩ về ."
"..."
Chung Thư Ninh cảm thấy đau đầu. Hồi nhỏ Chung Minh Diệu đáng yêu, mấy năm gặp khó đối phó như .
Sau bữa ăn, Chung Minh Diệu kiên quyết đưa cô về: "Không ngờ còn nhà ở Thanh Châu."
Mua nhà, đây chẳng là cố tình sắp đặt từ lâu ?
Người bình thường nào ngại đường xa, chạy sang một thành phố khác mua nhà, chứ dân đầu cơ bất động sản .
"Nếu em rảnh thì thể đến chơi." Chung Thư Ninh cảm thấy mối quan hệ của họ dường như trở như xưa.
Chung Minh Diệu chỉ .
Nếu thật sự đến, với danh tiếng của ngài Hạ , lẽ sẽ thể vẹn mà rời .
Lúc , Hạ Văn Lễ đang bên cửa sổ, hai chị em bên xe, chuyện hồi lâu, nhíu chặt mày.
Có nhiều chuyện để đến ?
Khi Chung Thư Ninh về đến nhà, cô phát hiện đang bên cạnh hồ nước cho cá ăn, sắc mặt vẫn như thường lệ.
Hạ Văn Dã bên cạnh líu lưỡi:
Con chó , đúng là diễn!
Chung Thư Ninh về phía Hạ Văn Lễ, thật sự thích ư?
"Tối nay em nghỉ sớm , ngày mai còn việc, lẽ cần dậy sớm." Hạ Văn Lễ liếc Chung Thư Ninh, đầu, tiếp tục cho cá ăn.
"Việc gì ?"
"Ngày mai là thứ Sáu." Là ngày việc cuối cùng trong tuần, với giọng điềm đạm như đang về thời tiết: "Cục dân chính mở cửa lúc 8 giờ rưỡi.”