Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 87: Khi kết hôn, sẽ gửi thiệp mời cho bà.

Cập nhật lúc: 2025-08-12 05:54:34
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lễ cưới ư?

Đó là điều Chung Thư Ninh bao giờ dám nghĩ tới.

Từ lúc mơ hồ mù mịt bước cuộc hôn nhân với Hạ Văn Lễ, cô chỉ mong thể yên sống trong nhà họ Hạ, an vượt qua thời hạn của bản hợp đồng.

Về tình yêu, lễ cưới… cô dám kỳ vọng. Chỉ cần hai thể kính trọng , xâm phạm ranh giới, thế là cô thấy đủ .

Thế nhưng, tình hình hiện tại vượt xa những gì cô từng nghĩ.

Sau khi cô cúp máy, xe cũng lăn bánh khu biệt thự nơi nhà họ Chung sinh sống.

Quay nơi một nữa, trong lòng cô cảm giác ngỡ ngàng. Cảnh vật vẫn nhưng khác xưa.

Chung Minh Diệu cùng xe với cô. Xe dừng cổng nhà họ Chu, tài xế đầu : “ sẽ cùng Chung.”

Chung Thư Ninh gật đầu.

Đi theo Hạ Văn Lễ lâu, Lý Khải tình huống.

Nếu Chung Minh Diệu thật sự lòng thì thể mượn chuyện chấm dứt quan hệ để ép buộc cô. thế.

Ít nhất, cho đến lúc , vẫn là thể tin .

Nghe khi thương ở chân, Chung Thư Ninh từng đoạt vô giải thưởng. Cúp và huy chương chắc chắn ít, một sợ là mấy mới lấy hết .

Lý Khải là đầu tiên bê một thùng, đặt cốp xe, : “Cậu Chung bảo đưa một thùng cho cô kiểm tra xem thiếu gì , hoặc món nào đặc biệt mang nữa thì luôn.”

Chung Thư Ninh khẽ gật đầu, bước xuống xe kiểm tra. Trong lúc đó, Lý Khải nhà tiếp tục khuân đồ.

Chung Minh Diệu đúng là tỉ mỉ, từng huy chương đều cất trong hộp nhựa trong suốt, sắp xếp theo thứ tự thời gian rõ ràng. Cúp cũng lau chùi sạch sẽ, vương một hạt bụi.

Ngoài còn cả vài cuốn album ảnh, là lúc cô luyện tập và thi đấu, chụp .

“Chung Thư Ninh, mày vui lắm ?”

ngẩng đầu lên thấy Lưu Tuệ An đang giận dữ cửa biệt thự.

“Biết rõ điểm yếu của chúng nên mới sai Minh Diệu tay, ép chúng nhả đúng ?”

Gần đây, Lưu Tuệ An đến bờ vực sụp đổ. Đứa con trai mà bà mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, đặt hết kỳ vọng - Cuối cùng phản bội bà , đối với tình thương của bà thì dửng dưng, còn hết lòng bênh vực Chung Thư Ninh.

dù thế, đó vẫn là con ruột mà bà đẻ . Càng đau lòng, bà càng chẳng gì.

Giờ chỉ dồn hết cơn giận sang Chung Thư Ninh.

Chắc chắn là do con ranh đó lợi dụng việc con trai thích nó, thao túng thằng bé!

“Là bọn tao đưa mày khỏi trại trẻ mồ côi, nuôi mày ăn học, cho mày chỗ ở, lo cho cô đủ đường! Bây giờ thì ? Dùng xong là đá! Mày dứt tình dứt nghĩa, còn ôm chân nhà họ Hạ nữa, đắc ý lắm chứ gì?”

“Đạp lên bọn tao để trèo cao, mày quên mất phận của ?”

“Trèo quá cao, cẩn thận…”

“Ngã xuống đấy, tan xác!”

Vốn dĩ Lưu Tuệ An là giữ hình tượng nhưng giờ đây, chính con ruột phản bội, tim như lửa đốt, bà thể tiếp tục đóng vai hiền nữa.

Trong mắt bà tràn ngập tức giận.

Thiếu điều khiến Chung Thư Ninh biến mất khỏi thế gian.

Thế nhưng bà một tràng dài, luật sư ghế phụ trong xe cũng bắt đầu lo chuyện nên mở cửa xuống xe quan sát tình hình. Vậy mà Chung Thư Ninh phản ứng.

Cô kiểm tra xong đồ đạc trong thùng, xoay chuẩn lên xe.

Meivory

Thái độ điềm nhiên, sống lưng thẳng tắp, váy trắng tinh khôi, cổ cao vai thon - Dáng vẻ thanh nhã như một con thiên nga kiêu hãnh.

Còn bà

Lại giống như một con ch.ó nhà tang, phát điên giữa đường.

Sự thờ ơ lạnh nhạt của cô, giống như một cú tát vô hình, đầy mỉa mai và thách thức trong mắt bà .

“Tuệ An.” Chung Triệu Khánh vỗ nhẹ vai vợ, hiệu bảo bà bình tĩnh .

Ông mới ngất, viện vài ngày, giờ vẫn còn yếu. Việc xử lý chuyện công ty cũng khiến ông kiệt sức.

“Chung Thư Ninh, bọn tao theo ý mày, chấm dứt quan hệ nuôi dưỡng. Dù bọn tao cũng nuôi mày mười mấy năm, tao chỉ nhờ mày một việc.”

Vài ngày ngắn ngủi, trông Chung Triệu Khánh như già cả chục tuổi, tóc mai bạc trắng.

“Làm ơn… với ngài Hạ một tiếng, đừng gây khó dễ cho nhà bọn tao nữa.”

Chung Thư Ninh chỉ liếc ông một cái, thờ ơ đáp: “Chuyện ăn hiểu, cũng xen .”

Chung Triệu Khánh nhíu mày, gì thêm.

Lưu Tuệ An giễu: “ bản lĩnh thật.”

“Bảo mày chuyển lời khó thế ? Nhất quyết ép nhà tao tới đường cùng mày mới hài lòng ?”

Chung Thư Ninh chẳng buồn đôi co, cô đang định lên xe thì Lưu Tuệ An bất ngờ lao tới.

Đến cả Chung Triệu Khánh cũng sững sờ.

Ông định giữ vợ nhưng kịp.

Lưu Tuệ An túm lấy cánh tay Chung Thư Ninh, giật mạnh, cánh tay vung lên định…

lớn tuổi, mất ngủ mấy ngày nay, động tác chậm chạp. Mà Chung Thư Ninh là diễn viên múa, phản xạ hơn bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-87-khi-ket-hon-se-gui-thiep-moi-cho-ba.html.]

Cái tát còn kịp vung xuống, cô giơ tay lên, giữ chặt cổ tay bà : “Bà Chung, nếu bà còn càn, sẽ khách sáo nữa !”

“Mày dám?” Lưu Tuệ An nghiến răng nhưng cổ tay giữ chặt, tài nào vùng .

“Muốn thử thì cứ thử .”

Chung Thư Ninh dứt lời, cổ tay khẽ dùng sức, hất mạnh tay bà . Lưu Tuệ An phòng , lảo đảo suýt ngã nhào!

giận tím mặt, nghiến răng: “Tốt lắm!”

“Bám Hạ Văn Lễ , đúng là khác hẳn! Tao thật xem xem, mày thể ngông nghênh bao lâu!”

Chung Thư Ninh chỉ mỉm : “Yên tâm , chờ kết hôn với ngài Hạ, sẽ gửi thiệp mời cho bà.”

“Kết hôn ?” Lưu Tuệ An như chuyện hoang đường, bật , giọng đầy châm chọc: “Mơ mộng hão huyền!”

“Mày tưởng nhà họ Hạ mày khác một chút là đủ để gả nhà họ ? Đừng mơ!”

“Đợi Hạ Văn Lễ chơi chán , sẽ đá mày như đồ bỏ thôi.”

“Mày tưởng cắt đứt quan hệ với nhà tao là chuyện ? Tao sẽ chờ ngày mày lóc cầu xin tao!”

Giọng Chung Thư Ninh vẫn nhẹ như gió:

“Vậy cứ chờ xem.”

Lời dứt, Chung Minh Diệu và Lý Khải mỗi ôm một thùng đồ từ trong nhà .

“Minh Diệu…” Lưu Tuệ An cố gắng gọi tên con trai, mong chú ý.

Thế nhưng Chung Minh Diệu coi như thấy, chỉ về phía Chung Thư Ninh, hỏi:

“Chị, tối nay ăn tối cùng em nhé?”

“Coi như mừng chị tái sinh.”

Một câu nhẹ nhàng nhưng vợ chồng Chung Triệu Khánh tức đến nỗi suýt hộc máu!

là thằng mất dạy! Một mối nghiệt duyên!

Giá như ngày đó họ nhận nuôi Chung Thư Ninh, càng nên tốn công sức sinh đứa con trai !

Đợi khi xe rời , Chung Triệu Khánh mới đỡ vợ nhà, khẽ trách:

“Giờ con nhỏ đó Hạ Văn Lễ chống lưng, Minh Diệu bênh nó, đang đắc thế lắm, em dây gì?”

em tức lắm!” Lưu Tuệ An , đôi mắt đỏ hoe.

Về đến nhà, họ mới phát hiện Chung Minh Nguyệt ở đó. Dạo mê mẩn mua sắm và , thèm quan tâm tới tình hình tài chính gia đình.

Con trai và con gái, đứa nào khiến yên tâm !

Bên .

Hạ Văn Lễ hủy hết lịch việc buổi chiều, về đến Lan Đình từ lâu.

Vợ chồng Hạ Bá Đường đang nghỉ dưỡng hai ngày một đêm ở ngoại ô, Hạ Văn Dã thì ôm máy chơi game, ru rú ở nhà.

Thấy cả về sớm, ngạc nhiên:

“Ủa, hôm nay tan sớm ghê ha?”

“Không bận.”

“Uầy, còn mua hoa nữa hả?”

Trong tay Hạ Văn Lễ là một bó lan hương trắng muốt, gói bằng giấy màu xanh nhạt, thanh thoát nhã nhặn.

Lan hương - loài hoa tượng trưng cho sự tái sinh.

Anh tặng cho Chung Thư Ninh.

“Hôm nay ông chủ về ăn cơm ạ? Vậy sẽ thêm vài món ngon.” Dì Trương tươi, chuẩn bước bếp.

“Để cháu nấu, dì nghỉ một hôm .” Hạ Văn Lễ đặt bó hoa vị trí dễ nhất trong phòng.

Dì Trương thì mừng rỡ, nghỉ ngơi, tất nhiên là vui lòng.

đồ chuẩn bếp, điện thoại rung lên, là cuộc gọi từ Lý Khải:

“Sếp ơi.”

“Ừ?”

“Bà chủ hẹn ăn tối với Chung Minh Diệu, chắc sẽ về trễ.”

“…”

“Bây giờ còn sớm, hình như hai họ còn định ghé đó nữa. Cụ thể rõ… thể là ‘căn cứ bí mật’ gì đó.”

Hạ Văn Dã trai bếp thì phấn khích nhào phòng bếp:

“Anh! Hôm nay nấu gì ngon , em đặt món ?”

“Không nấu nữa, em gọi đồ ăn ngoài .”

Hạ Văn Dã ngơ .

Ủa, gì kì ?

Bây giờ, tâm trạng cả thất thường tới mức luôn hả?

Loading...