Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 84: Là kẻ điên, dám giết người vì cô (Ngoại truyện nhỏ).

Cập nhật lúc: 2025-08-12 05:54:31
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn dĩ da mặt của Hạ Văn Dã dày, chắc cũng quen với cái kiểu nắng mưa thất thường của bố , vẫn dám gần ông .

“Bố , sắp khai giảng , bố đừng quên chuyển tiền học phí và sinh hoạt phí cho con đó.”

Thực thiếu tiền, chỉ là chịu , chẳng kiếm xu nào, nguồn tiền chỉ trông chờ bố và mấy ông thỉnh thoảng "thưởng" cho nên dĩ nhiên chẳng nỡ tiêu.

Hạ Bá Đường cau mày: “Nghe con trượt cấp 6?”

“…”

“Cắt một nửa sinh hoạt phí!”

Đồng tử Hạ Văn Dã chấn động!

Toang , trời sập !

Rốt cuộc là tên trời đánh nào chọc giận bố chứ?

lúc đó, trai nào đó - tên trời đánh - bưng cơm lên bàn, động tác nhã nhặn, phong thái tao nhã. Đối mặt với cơn giận của bố sự suy sụp của em trai, cứ ngơ như chẳng chuyện gì xảy .

Chung Thư Ninh đưa ly nước trái cây ép xong cho Hạ Bá Đường. Trời thu, dù bỏ đá nhưng vẫn thanh mát, dễ uống.

“Lúc ở nhà cũ, con để ý thấy chú ăn cơm mấy mặn mà với đồ ngọt nên nước con cho thêm đường.” Chung Thư Ninh tinh ý quan sát, trừ hai ông bà cụ Hạ thì những khác đều ưa chuộng vị ngọt.

Meivory

“Cháu chu đáo đấy.” Hạ Bá Đường nhấp một ngụm, lòng thoáng cảm khái - Sao ngày xưa ông sinh một đứa con gái cơ chứ.

Hồi đó Lương Gia Nhân vì quan tâm đến cảm xúc của Hạ Văn Lễ nên định sinh con.

Cũng là do Hạ Văn Lễ chủ động nhắc đến chuyện , hai vợ chồng mới bắt đầu tính chuyện con.

Mà họ cũng bàn bạc từ đầu, dù con trai con gái thì chỉ cần một đứa là đủ. Rồi đó, họ đứa ngốc Hạ Văn Dã.

Còn lúc , tại bệnh viện.

Chung Triệu Khánh ngất xỉu vì tức giận quá độ. Khi Chung Minh Diệu tới nơi, còn kịp mở miệng thì Chung Minh Nguyệt lao lên, mặt đỏ gay, miệng ngừng buông lời trách mắng.

“Rốt cuộc cô cho em cái gì, là bỏ bùa mê gì , mà em cứ một mực bênh cô hả?”

“Em điên ? Cô chỉ là ngoài, còn chúng mới là của em đấy!”

“Vậy mà em đ.â.m lưng nhà một d.a.o vì con khốn đó!”

Chung Triệu Khánh và vợ cũng bực đến nghẹn họng nhưng cản Chung Minh Nguyệt.

Chung Minh Diệu lên tiếng, chỉ lặng lẽ chằm chằm chị gái. Cậu lùn, ít nhất cũng cao 1m8, dáng gầy gò, nước da trắng bệch. Cậu khoác một màu đen, ánh mắt âm u và lạnh lẽo đến kỳ dị.

Cậu cứ chằm chằm như thế, ánh mắt hề chớp lấy một cái, khiến lạnh sống lưng.

Chung Minh Nguyệt ánh mắt dọa đến tê cả da đầu, giọng cũng mất chút tự tin.

“Em chị gì? Chị sai chỗ nào ?”

“Cô mà dám thêm một câu về chị , tin là…”

Cậu đột ngột áp sát.

Hơi thở lạnh lẽo, giọng khàn khàn, thấp trầm kỳ quái, như thể còn pha chút ý : “ g.i.ế.c cô đấy.”

“Em… em dám…” Giọng Chung Minh Nguyệt run rẩy: “Giết là phạm pháp!”

bệnh tâm thần, cô thử ?”

Một luồng khí lạnh lập tức xuyên thấu qua chân tay, thấm tận xương sống. Chung Minh Nguyệt cứng đờ cả , chôn chân tại chỗ, dám nhúc nhích.

Điên !

Cậu thật sự là một kẻ điên hơn kém!

“Minh Diệu, rốt cuộc con định gì hả?” Lưu Tuệ An lo giận.

“Con , để chị tự do.”

“Không đời nào!” Chung Triệu Khánh mới tỉnh , như tỉnh táo từ cơn hấp hối. Ông lập tức bật dậy dậy, giận đến run cả .

“Bố thấy con con nhỏ đó tẩy não ! Ra nước ngoài bao nhiêu năm, thế mà vẫn còn nhớ đến nó.”

“Là nó xúi con , đúng !”

Chung Minh Diệu khẽ bật : “Bố nghĩ cũng . với tình hình công ty bây giờ, bố đủ sức cá cược với con .”

“Nếu công ty mà sụp đổ, bố con cùng chết.” Chung Triệu Khánh nghiến răng đe dọa.

Chung Minh Diệu chẳng hề lay động, chỉ thản nhiên đáp một câu: “Từ lúc hai tống con nước ngoài…”

“Thì con c.h.ế.t .”

Lưu Tuệ An sững sờ vài giây, nước mắt lập tức tuôn rơi ào ào, trách:

“Tội … Bố gì nên tội mà sinh cái thứ vong ơn bội nghĩa như con chứ…”

Mấy bất động sản mà đem bán, ít nhất cũng mấy chục triệu, đủ để chống đỡ cho công ty lúc .

đó là con đường lui cuối cùng của nhà họ Chung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-84-la-ke-dien-dam-giet-nguoi-vi-co-ngoai-truyen-nho.html.]

Giờ chính con trai đem uy hiếp.

Và họ hiểu rõ, cuối cùng, chỉ thể là họ nhượng bộ.

Cho dù như

Tình bố con cũng thể trở như xưa nữa.

Những năm Chung Minh Diệu ở nước ngoài, từng hỏi han gì về Chung Thư Ninh. Dù đính hôn, cũng chỉ hời hợt một câu: “Giúp con gửi lời chúc mừng.”

Hai vợ chồng Chung Triệu Khánh luôn nghĩ rằng, con trai thích cô cũng chỉ là nhất thời. Một khi hai xa cách, tình cảm tự khắc sẽ phai nhạt.

Huống hồ, Chung Minh Nguyệt nuôi dưỡng bên cạnh họ, thêm đó trọng nam khinh nữ nên họ cũng luôn thiên về việc để tài sản cho con trai, gần như chút đề phòng nào với .

Họ càng thể tin , phản bội họ vì Chung Thư Ninh.

“Minh Diệu , con bé đó cao ngạo. Giờ nó theo Hạ Văn Lễ thì thể về với con , con từ bỏ !” Lưu Tuệ An khuyên nhủ, giọng đầy chân thành: “Trên đời thiếu gì con gái , con cứ cố chấp với một ?”

Chung Minh Diệu đáp.

Con gái thì nhiều…

cô chỉ một!

Lúc , Hạ Văn Lễ ăn xong, lúc trở về thư phòng thì thấy hồ sơ cá nhân của Chung Minh Diệu đặt sẵn bàn.

“Chung Minh Diệu từng tìm bác sĩ tâm lý ở nước ngoài, vẫn luôn uống thuốc.” Trần Tối rà soát bộ tư liệu về : “ cụ thể là bệnh gì thì thuộc phạm vi riêng tư, điều tra .”

“Bắt đầu từ khi nào?” Hạ Văn Lễ lật hồ sơ hỏi.

“Khoảng nửa năm khi sang nước ngoài. Nghe lúc mới qua, trầm cảm, quen sống cô độc, còn từng bạn học cô lập.”

“Sau đó thì đổi chuyên ngành.”

Hạ Văn Lễ gật đầu: “Ở bên đó, từng gì quá khích ?”

Một ánh mắt thôi, cũng thể tiết lộ nhiều điều.

Ánh mắt của Chung Minh Diệu giống với cùng tuổi.

Thỉnh thoảng, thậm chí còn ánh lên nét điên cuồng.

Có lẽ là kiểu dễ rơi trạng thái cảm xúc cực đoan.

Nếu kiểm soát cảm xúc của thì càng yêu sâu đậm, càng dễ chuyển thành thù hận. Cũng thể, sẽ chuyện gì đó cực đoan với Chung Thư Ninh.

Vì thế, chắc chắn điều tra rõ ràng.

“Chưa thấy hành vi gì quá khích cả, định kỳ vẫn tư vấn tâm lý.”

“Có lẽ là theo lời khuyên của bác sĩ, thường xuyên nhảy dù, leo núi hoặc chơi bungee, chắc là để giải tỏa cảm xúc.”

Trần Tối tiếp: “Cậu giỏi giao tiếp nhưng thành tích học tập .”

“Sau khi đổi ngành, học về nghệ thuật. Mà giới thì thiếu cá tính, nhiều tính tình lạnh lùng, cô độc, hành xử khác biệt, kiểu như cũng cá biệt.”

“Thỉnh thoảng cũng thêm. Mấy năm nay hình như từng tiêu tiền của gia đình, hơn nữa…”

Hạ Văn Lễ nhướng mày: “Hơn nữa ?”

“Cậu còn thường xuyên từ thiện. Có lúc đến trại trẻ mồ côi l..m t.ì.n.h nguyện, lúc cứu mấy con ch.ó mèo lang thang. Anh tin nổi ?”

Nếu gặp tận mắt, Trần Tối còn tưởng là một trai ưu tú, tích cực và giàu lòng nhân ái.

Hạ Văn Lễ khép tập hồ sơ , từ bề nổi, quả thực giống nguy hiểm.

Vì sự xuất hiện của Hạ Bá Đường và Lương Gia Nhân, nhịp sống đều đặn của Chung Thư Ninh cũng phá vỡ. Dạo gần đây, cô dành hầu hết thời gian để chuẩn cho cuộc thi, bình thường khi luyện tập xong thì sẽ phòng điều chế hương. Thế mà…

Giờ Lương Gia Nhân kéo massage, , spa đủ kiểu.

“Ngày nào cũng luyện tập, con thấy mệt ? Nên ngoài hưởng thụ một chút . Làm massage, bóp chân, day vai, dễ chịu bao nhiêu.”

“Đừng để căng như dây đàn mãi, thỉnh thoảng cũng thả lỏng một chút.”

“Cơ thể mới là gốc rễ của tất cả.”

Chung Thư Ninh chợt cảm thấy, hình như cô từng ai đó qua về mấy lý lẽ .

Sau đó cô mới nhớ là Hạ Văn Dã - luôn sống theo kiểu vui đó, chẳng lo nghĩ chuyện mai . Xem , cũng vài phần giống thật.

Lúc cô đang massage, điện thoại bất chợt rung lên, là một lạ.

Cô bắt máy, ngờ là cuộc gọi từ Chung Minh Diệu.

“Chị…” Giọng vẫn trầm thấp u ám, chút sức sống.

Chung Thư Ninh từng rõ: Chỉ cần còn gọi cô là “chị” thì giữa họ mãi mãi sẽ khả năng nào khác. Nên việc Chung Minh Diệu xưng hô như , cũng là một cách thể hiện thái độ.

Cô khẽ đáp một tiếng.

“Ngày , chị nhớ mang theo đầy đủ giấy tờ. Em sẽ cùng chị thủ tục hủy bỏ quan hệ nhận nuôi.”

Loading...