Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 76: Bố mẹ chồng đến, ngược đãi Ninh Ninh?
Cập nhật lúc: 2025-08-07 13:22:01
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bắc Kinh, nhà cũ của nhà họ Hạ.
Hai vợ chồng Hạ Bá Đường gọi về đột xuất. Lúc họ đến nơi, ông cụ đang tráng ấm rót chén, chuẩn pha . Bà cụ thì dựa ghế dựa, thong thả phe phẩy quạt nan.
“Bố gọi tụi con về, chuyện gì thế ạ?” Hạ Bá Đường uống xong một chén mới mở miệng.
“Chuyện bên nhà họ Chung, mày gì ?”
Hạ Bá Đường liếc vợ, Lương Giai Ân cũng mù tịt, mặt mày ngơ ngác.
Ông cụ thấy thì lạnh lùng hừ một tiếng: “Chuyện của con trai và con dâu mà mày chẳng buồn để tâm, bố kiểu gì hả?”
“Rốt cuộc là chuyện gì ạ?”
“Nghe … con bé đó với…”
Ông cụ kể sơ chuyện.
Hạ Bá Đường vuốt nhẹ chén tử sa bên tay: “Chuyện như , con còn gì mà khác đến tai bố ?”
Bà cụ giải thích: “Bạn ăn cũ của bố con đang định cư ở Thanh Châu, gọi điện hỏi thăm.”
Ông cụ tinh đời, chỉ khẩy: “Quá rõ ràng , cố tình để chuyện.”
Hạ Bá Đường gật đầu: “Cũng , trong nhà , chắc chỉ bố là hứng thú với mấy chuyện vặt vãnh nhất.”
“Mày!”
Nếu ngại con dâu đây, chắc ông cụ cầm gậy đánh cho một trận .
Cái thứ gì !
Làm như trong nhà chỉ ông là nhiều chuyện nhất bằng.
Nhớ , thằng nhóc Hạ Văn Lễ về lấy sổ hộ khẩu, ông còn kịp gọi ai về, cả nhà ùn ùn kéo về nhà cũ. Đến cả thằng ba - cái đứa suốt ngày vùi đầu công việc cũng bỏ hết thứ bay về ngay!
“Mày thấy đây chỉ là mấy tin nhảm vô bổ ?” Ông cụ ụ Hạ sang con trai.
Hạ Bá Đường chỉ , rót thêm cho ông một chén : “Theo như những gì bố , là con bé đó quyến rũ đứa con nhà họ Chung. Nếu đổi là con xử lý chuyện , một bên là con ruột, một bên là con nuôi, mà sợ đuổi con nuôi sẽ bàn tán …”
“Thì con sẽ chọn cách đưa con nuôi nước ngoài, chứ để con ruột dọn ngoài ở.”
“Muốn xử lý một đứa trẻ mồ côi, luôn cả nghìn cách.”
“Con bé học múa mà, tùy tiện liên hệ một đoàn nghệ thuật nào đó bên nước ngoài, cho con bé , để tự sinh tự diệt là .”
“Sao để con bé ở bên cạnh lâu như ?”
“Nên rõ ràng, chuyện bố chắc chắn chỗ đúng. Còn cụ thể là thế nào, con cũng tiện suy đoán.” Hạ Bá Đường chừng mực.
Ông cụ Hạ gật đầu: “Nói cũng lý.”
“Chỉ vì chuyện mà bố gọi con về tận đây ?” Hạ Bá Đường bố .
“Bố mày một chuyến đến Thanh Châu.”
“…”
“Nghe Tiểu Dã , con bé đó viện mấy hôm, mày cứ coi như đến thăm bệnh.” Ông cụ ho nhẹ một tiếng: “Đã cố tình đưa tin đến nhà chúng thì cũng hành động để đáp .”
“Vậy bố ?”
“Cái nhà họ Chung mà cũng xứng để bố tự đến chắc? Quá đề cao họ !”
“Thế là con ?” Hạ Bá Đường cau mày.
“Thăm con dâu một chuyến, tiện thể bồi dưỡng tình cảm bố con. Chẳng mày còn sẽ dẫn Giai Ân du lịch ? Bố thấy, Thanh Châu cũng hợp lý đấy.”
Hạ Bá Đường chỉ khổ.
là gió xoay chiều.
Trước đây chính ông cụ đẩy thằng con út , giờ thì đến lượt đẩy ngoài.
Có điều… dạo Văn Lễ từng gọi điện nhờ ông liên hệ ông Lữ xem thể phẫu thuật , Thanh Châu cũng tiện gặp mặt bàn bạc trực tiếp chuyện đó.
…
Khu biệt thự Lan Đình ở Thanh Châu.
Sau khi về nhà, Chung Thư Ninh nhanh chóng việc tập luyện. Cô tất đăng ký và chỉ ít ngày , vòng sơ loại, vòng loại, bán kết đến chung kết sẽ lượt diễn , lịch trình cực kỳ gấp gáp.
Trong nhà phòng tập chuyên nghiệp, nên cô phòng nhảy cũ - nơi cô vẫn lui tới.
Còn chuyện giữa cô và Chung Minh Diệu…
Giống như một đốm lửa bùng lên giữa hoang mạc, chỉ cần một cơn gió nhẹ lan khắp nơi, cháy rực cả một vùng trời. Tin đồn nhanh chóng phủ khắp thành phố Thanh Châu.
Hạ Văn Lễ thì chẳng vẻ gì là bận tâm, cũng hỏi cô lấy một lời.
Do vòng sơ loại và vòng loại diễn sát , nên khi Chung Thư Ninh xuất hiện tại địa điểm thi thu hút nhiều ánh mắt và cả những lời bàn tán.
“Chẳng cô thương ở chân ? Vẫn thi ?”
“Có khi nào ‘lo liệu’ xong cả , chuẩn ẵm giải nhất ít cũng top ?”
“Làm cái chuyện đó với em trai mà còn dám xuất hiện, da mặt đúng là dày thật đấy.”
…
Ở cũng thiếu nhiều chuyện.
Thí sinh tham gia vòng sơ loại đông, theo thứ tự bốc thăm, Chung Thư Ninh thi gần cuối. Đã quá lâu lên sân khấu, cô khỏi thấy căng thẳng.
Màn thi chỉ kéo dài vài phút nhưng kết quả ngay đó.
Dù chân vẫn còn hồi phục nhưng với trình độ của cô, vượt qua vòng sơ loại là chuyện thành vấn đề.
Cô đang thu dọn đồ đạc chuẩn rời thì bỗng bắt gặp một bóng dáng quen thuộc ngay ngoài hội trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-76-bo-me-chong-den-nguoc-dai-ninh-ninh.html.]
Hạ Bá Đường mặc một bộ vest chỉn chu, đang bảng thông báo dán áp phích giải đấu. Khí chất của ông khác hẳn với Hạ Văn Lễ - nho nhã hơn, đường nét khuôn mặt cũng mềm mại hơn nhiều.
Thực , ông trông giống bà cụ Hạ hơn.
Bên cạnh ông là hai đàn ông mặc đồ đen, vóc dáng cao lớn vạm vỡ, xuất hiện khiến ít ngoái .
Ngay cả Lý Khải, phụ trách đưa đón Chung Thư Ninh cũng cạnh ông , nhưng mặt Hạ Bá Đường, chỉ cúi đầu, im lặng.
Chung Thư Ninh ngờ ông đến đây.
Dù từng gặp qua nhưng khi ánh mắt chạm , tim Chung Thư Ninh vẫn thót lên một nhịp. Cô còn kịp phản ứng thì Hạ Bá Đường lên tiếng :
“Sao? Không nhận nữa ?”
“Con chào chú Hạ ạ.”
“Con thi xong ?”
Giọng ông chút cảm xúc, lạnh lùng đến mức khiến tim Chung Thư Ninh chùng xuống.
Huống hồ lưng ông còn hai đàn ông mặc đồ đen, trông nghiêm nghị nguy hiểm.
Cô khẽ gật đầu.
“Lên xe .”
“…”
Tuy từng ở nhà họ Hạ vài hôm, nhưng giữa cô và Hạ Bá Đường thực sự thiết. Tính cách ông thế nào, cô cũng rõ, chỉ Hạ Văn Dã qua vài câu, rằng bố cũng chẳng tử tế gì cho cam.
Cô rụt rè theo ông lên xe, lúc mới phát hiện Lương Giai Ân cũng ở trong xe.
“Dì Lương ạ.”
“Thi xong mệt ? Con uống chút nước .” Bà đưa cho cô một cốc nước ấm, Chung Thư Ninh mỉm đón lấy.
“Con qua vòng sơ tuyển ?”
“Dạ ạ.”
“Tốt quá. Bọn dì đặt phòng ở khách sạn .” Giọng điệu ôn hòa, dịu dàng của Lương Giai Ân khiến Chung Thư Ninh cảm thấy thoải mái hơn đôi chút nhưng trong lòng vẫn đầy lo lắng.
Họ đến đây gì?
Nếu gần đây chuyện gì bất thường thì chỉ tin đồn giữa cô và Chung Minh Diệu.
Chẳng lẽ là họ đến vì chuyện đó?
“Nghe dạo gần đây con ốm, còn nhập viện?” Lương Giai Ân hỏi han.
“Con cảm cúm do virus, sốt mấy hôm ạ.”
“Lúc rời còn dặn con chú ý sức khỏe, mới đó mà xảy chuyện . cũng đúng, Văn Lễ và Tiểu Dã là hai đàn ông mà, nào chăm sóc ai…” Dì Lương trách nhẹ.
Chung Thư Ninh chỉ thấy trong lòng rối bời. Cô tranh thủ nhắn tin cho Hạ Văn Lễ nhưng đến thời gian điện thoại cũng .
Meivory
…
Ở một bên khác.
Sau khi Chung Thư Ninh Hạ Bá Đường đón ngay buổi thi, tin tức nhanh chóng lan khắp Thanh Châu, dĩ nhiên cũng truyền tới tai nhà họ Chung.
“Ai đến cơ?” Chung Triệu Khánh hớn hở hỏi, vẻ mặt đầy phấn khởi.
Cuối cùng nhà họ Hạ cũng yên nữa !
“Hạ Bá Đường, bố của Hạ Văn Lễ.” Lưu Tuệ An tươi: “Vẫn là cách của Minh Nguyệt hiệu quả. Hạ Văn Lễ cứ dính dáng rõ ràng với con nhỏ đó, nhà họ Hạ chắc chắn hài lòng. Giờ còn rùm beng cái tai tiếng , họ thể ?”
“Nghe hai vợ chồng đến cùng , lúc đưa con nhỏ , sắc mặt cũng dễ coi gì cho cam.”
Hạ Bá Đường xuất hiện quá là rầm rộ nên dò tin cũng chẳng khó.
Lưu Tuệ An sang đang sofa:
“Minh Diệu…”
“Giờ chắc con cũng thấy rõ nó là thế nào chứ? Vì đạt mục đích mà sẵn sàng bán cả xác.”
“Bảo con chứng chống nó, vì giúp và bố con , mà là đang giúp chính con đấy.”
“Sau nhà cũng là của con với chị con.”
Chung Minh Diệu gật đầu: “Con gì. con một điều kiện…”
…
Cùng lúc đó, Hạ Văn Lễ đang công tác ở một quận khác trong thành phố Thanh Châu. Xong việc, mới bố đến.
“Sao tự nhiên họ tới đây?”
Trần Tối tỏ vẻ vô tội: “Chuyện … ? đủ tư cách chuyện đó chắc? Có lẽ là vì mấy lời đồn gần đây?”
“Ninh Ninh ?”
“Họ đón bà chủ .”
“Tiểu Dã đang gì?”
“Cậu đến khách sạn .”
Khi Hạ Văn Dã tới nơi, cả bàn ăn đầy ắp các món đặc sản của Thanh Châu. Bố đang ăn uống ngon lành, chỉ mặt chị dâu là vỏn vẹn một ly nước trắng và một đĩa rau luộc.
…
“Bố , bố bắt nạt chị dâu đấy ?” Hạ Văn Dã lên tiếng.
“Hử?” Hạ Bá Đường nhướng mày.
“Hai thấy ngại hả? Hai thì ăn thịt, để chị ăn rau luộc.”