Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 74: Nắm thóp, cảnh cáo, không hổ là Đại Ma Vương.
Cập nhật lúc: 2025-08-07 13:21:47
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chung Thư Ninh đang rửa mặt thì thấy tiếng xông phòng bệnh: "Cô Chung, cô ở đó ?"
"Sao ạ?"
Cô bước từ nhà vệ sinh thì thấy một cô y tá thở gấp gáp chỉ ngoài: "Cô mau xem ."
"Có chuyện gì ?"
"Là cô Chung Minh Nguyệt cô..." Cô y tá thở dốc, đợi thở đều một chút mới tiếp: "... khiến ngài Hạ vui, sai đánh cô ."
"Vậy ?" Chung Thư Ninh lau những giọt nước mặt: "Đánh ?"
"Nghiêm trọng lắm, cô mau xem ."
Những thể ở trong khu bệnh đa đều là các gia đình quyền quý ở Thanh Châu, ai nấy đều điều. Có dứt khoát trốn về phòng bệnh hóng chuyện, căn bản ai dám can ngăn.
Nhân viên y tế thấy cảnh cũng ngơ ngác.
Toàn là những họ đắc tội nổi nên chỉ thể tìm Chung Thư Ninh.
"Chị đừng vội." Chung Thư Ninh thong thả cùng cô y tá ngoài, trong lòng thầm cảm thán, não của Chung Minh Nguyệt đúng là vấn đề, yên lành , chọc Hạ Văn Lễ gì?
Một đủ, còn dám đến thứ hai!
Cô đúng là ngứa đòn mà.
Khi cô đến nơi, những cái tát dừng .
Lý Khải tay nặng, nương tình, vốn dĩ mặt của Chung Minh Nguyệt đang trong giai đoạn hồi phục, ...
Lại đánh cho nát bét .
Hai bên khóe miệng đều rỉ máu, mặt mũi sưng đỏ, tụ máu, vết ngón tay hằn rõ mồn một.
Cô năng cũng khó khăn, bệt xuống đất, nước mắt ngừng tuôn rơi.
"Có chuyện gì ?" Chung Thư Ninh vẻ hiểu, chỉ về phía Hạ Văn Lễ.
Hạ Văn Lễ: "Miệng nặng nghiệp*."
(*) Nguyên văn 嘴欠 – miệng nợ: dùng để chỉ việc năng thô bạo, thấu óc, những điều vô nghĩa.
"Ư... ưm..." Lúc , miệng Chung Minh Nguyệt sưng vù, trong khoang miệng mùi m.á.u tanh, nhất thời câu nào.
Chung Thư Ninh gật đầu, Hạ Văn Lễ chỉ cúi mắt cô: "Sao em đây? Đói ?"
"Vẫn ạ."
Mặt Chung Minh Nguyệt đau điếng.
Cô cũng nhớ nổi tát bao nhiêu cái, lúc cả gương mặt đều tê rần.
Mình đánh đến nông nỗi , mà chỉ quan tâm Chung Thư Ninh đói ?
Quá sỉ nhục mà!
Rốt cuộc trong mắt họ cơ chứ.
lúc , bố nuôi nhà họ Phùng tiếng cũng vội chạy tới. Họ nuôi nấng Chung Minh Nguyệt bao năm như con đẻ, tự nhiên là yêu thương hết mực. Bố Phùng thẳng: “ báo cảnh sát! Mấy lộng hành quá , đúng là coi trời bằng vung!”
“Được thôi, thì chuyện với cảnh sát một thể luôn.” Hạ Văn Lễ Chung Minh Nguyệt.
Ánh mắt hai chạm , cô chỉ cảm thấy một luồng lạnh chạy dọc sống lưng.
Chuyện lúc mà , chính là chuyện cô cởi đồ để quyến rũ .
Không , chuyện tuyệt đối thể để lộ !
“Đừng…” Cô vội vàng ngăn bố nuôi đang định lấy điện thoại báo cảnh sát.
“Phương Phương , con đừng sợ, chỉ cần cảnh sát tới, tin dám ngông cuồng như . Họ chắc chắn sẽ đòi công bằng cho con.” Mẹ Phùng cũng đau lòng hết mực.
“Đừng, đừng gọi.” Chung Minh Nguyệt khó khăn : “Chúng con… chúng con chỉ đùa giỡn thôi.”
“Con cái gì ?” Bố Phùng đều ngây .
“Con , thật sự mà.”
Chung Minh Nguyệt chống hai tay xuống đất, vội vàng dậy: “Bố đừng gọi, báo cảnh sát.”
“Rốt cuộc con sợ cái gì chứ! Dù quyền thế đến cũng thể lớn hơn pháp luật .” Bố Phùng sốt ruột đến c.h.ế.t .
Loại tranh chấp , chỉ cần Chung Minh Nguyệt truy cứu thì cảnh sát đến cũng vô dụng.
Đám đông hóng chuyện chợt tỉnh táo.
Lúc , họ còn tưởng Hạ Văn Lễ dám là vì cho rằng Chung Minh Nguyệt dám chọc và nhà họ Hạ lưng .
Hóa , thứ mà cô sợ chỉ .
Hạ Văn Lễ thật sự nắm thóp cô , ghim cô c.h.ế.t cứng.
Trận đòn , coi như là đánh vô ích .
Hạ Văn Dã tặc lưỡi.
Bởi mới , chọc Đại Ma Vương gì cơ chứ?
là đồ ngốc!
Hôm nay Chung Minh Nguyệt xuất viện. Là bố ruột, vợ chồng Chung Triệu Khánh tất nhiên đến đón con gái về. Đến phòng bệnh thấy ai, gọi điện cũng máy, họ đành đến quầy y tá hỏi thăm thì mới xảy chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-74-nam-thop-canh-cao-khong-ho-la-dai-ma-vuong.html.]
Lúc hai vội vã chạy đến, bố Phùng túm lấy cánh tay Chung Triệu Khánh: “Ông mau khuyên Phương Phương , đánh thành thế mà nó còn cho báo cảnh sát. Nhà họ Chung các thế lực ở Thanh Châu ? Chẳng ông sẽ để nó chịu chút ấm ức nào ư?”
“Vợ chồng ông bà giúp nó chứ.”
“Có chuyện gì ?” Lưu Tuệ An thấy dáng vẻ thảm hại của Chung Minh Nguyệt, sang Hạ Văn Lễ và Chung Thư Ninh, tim bất giác đập thình thịch.
Đang yên đang lành, đụng họ nữa !
“Con .”
Chung Minh Nguyệt lo sợ video cởi đồ quyến rũ Hạ Văn Lễ tung , kéo mấy họ .
Vợ chồng Chung Triệu Khánh chắc chắn nội tình nên cũng gì.
Vợ chồng nhà họ Phùng báo cảnh sát nhưng Chung Minh Nguyệt là đầu tiên đồng ý, họ cũng đành chịu.
“Tổng giám đốc Chung,” Hạ Văn Lễ lên tiếng.
Chung Triệu Khánh đầu : “Ngài Hạ, chuyện gì ?”
“Quản cho kỹ con gái ông , tính kiên nhẫn của hạn thôi, dung túng việc cô cứ hết đến khác nhảy nhót mặt .” Hạ Văn Lễ ông một cái thật sâu.
“Chung thị quy mô như ngày hôm nay dễ dàng gì, là do bố ông sáng lập.”
“Uốn lưỡi bảy khi , đừng để cả nhà họ Chung chôn theo.”
Khóe miệng Chung Triệu Khánh giật mạnh một cái.
Meivory
Đây rõ ràng là một lời cảnh cáo hề che đậy!
Trong lòng ông tức tối uất ức. Hạ Văn Lễ chỉ lớn hơn Chung Thư Ninh 5 tuổi, xét về vai vế cũng chỉ là hậu bối. Vậy mà ăn hỗn xược mấy , khiến ông cũng cảm thấy mất mặt.
Hết cách , ông đấu .
Chỉ đành ngậm bồ hòn ngọt.
Ông gật đầu: “Cảm ơn ngài Hạ nhắc nhở, nhớ .”
Hạ Văn Lễ xong thì sang Chung Thư Ninh: “Chúng về ăn cơm thôi, bữa sáng nguội hết .”
“Vâng.”
Chung Thư Ninh chỉ .
Trông tình cảm của hai vẻ .
Lại một nữa khiến Chung Minh Nguyệt tức đến hộc máu.
Sau khi xuất viện, trở về nhà, vợ chồng Chung Triệu Khánh mới ngóng từ tin tức bên lề rằng Chung Minh Nguyệt đem chuyện riêng trong nhà rêu rao khắp nơi, tức đến xanh cả mặt.
“Không bố với con là chuyện tuyệt đối ngoài ?” Chung Triệu Khánh tức đến mức suýt nữa đánh cô , nhưng vốn dĩ gương mặt của cô đánh nát bét, ông cũng xuống tay .
Chỉ đành nghiến răng cảnh cáo cô : “Bố sẽ mời bác sĩ đến nhà chữa trị cho con, dạo con cứ ở yên trong nhà, cả.”
“Bố, bố giam lỏng con ?”
“Bố là vì cho con!”
“Con thấy bố đang sợ Hạ Văn Lễ thì . Chuyện Chung Thư Ninh quyến rũ em trai là sự thật, hai gì mà sợ cô ? Chỉ cần bôi nhọ cô , ầm lên cho cả nhà họ Hạ đều , họ sẽ gây áp lực cho Hạ Văn Lễ, tự nhiên sẽ rời xa con ranh Chung Thư Ninh .”
Chung Minh Nguyệt phân tích: “Công ty nhà nông nỗi , con tin là Hạ Văn Lễ thêm dầu lửa.”
“Chỉ cần tay nữa, cơn khủng hoảng của nhà sẽ giải quyết.”
Vợ chồng Chung Triệu Khánh .
Lưu Tuệ An : “ dù thì đây cũng là chuyện trong nhà.”
“Phải đó.” Chung Triệu Khánh thở dài: “Hôm nay con giữa chốn đông như , ai tin ?”
“Có thể gọi em trai về chứng minh mà.”
“Em trai con căng với bố vì nó, sợ là thằng bé chịu về .” Lưu Tuệ An liên tục thở dài: “Biết thì ngày đó nhận nuôi nó.”
“Lúc đó em trai còn nhỏ, bây giờ nó cũng trưởng thành , nó ai mới là thật lòng với nó.”
Lúc , Chung Triệu Khánh cũng cùng đường bí lối, xoay tiền.
Cứ tiếp tục thế , đến lương nhân viên cũng trả nổi.
Có lẽ, cũng thể thử cách xem .
…
Trong khi đó, ở một nơi khác.
Chung Thư Ninh vẫn xảy chuyện gì. Trước nay, Hạ Văn Lễ luôn giỏi che giấu, trông gì khác thường. Ngược , ánh mắt của Hạ Văn Dã cứ lơ đãng bất định nhưng cuối cùng vẫn dừng cô.
Cô bước tới: “Tiểu Dã, lúc nãy Chung Minh Nguyệt gì ?”
“Cũng gì.”
Hạ Văn Dã ho khan hai tiếng, mở bình giữ nhiệt uống một ngụm nước, tránh : “Chung Minh Nguyệt đúng là một đứa não tàn, cô … chị thích em.”
“Cô sai .”
“Hả?”
“Chị thật sự thích em mà.”
Cuối cùng, biểu cảm gương mặt luôn phẳng lặng như nước của Hạ Văn Lễ cũng d.a.o động, còn Hạ Văn Dã thì như gặp đại địch, sợ đến trắng cả mặt.