Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 67: Mang ý xấu, cố tình trêu chọc cô.

Cập nhật lúc: 2025-08-05 14:49:39
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chung Thư Ninh ngờ sẽ hỏi câu , đầu óc cô trống rỗng, đồng tử giãn . Trong khi đó, Hạ Văn Lễ thẳng dậy, ánh mắt dò xét, cô đến mức khiến cô chỉ tìm một cái lỗ để chui xuống.

“Em là ai, rõ mặt.” Chung Thư Ninh cứng miệng chối.

“Thật ?”

Cảm giác dồn ép khi Hạ Văn Lễ cứ chằm chằm khiến Chung Thư Ninh cảm thấy, bất kỳ suy nghĩ thầm kín nào cũng thể che giấu nổi mặt .

Tim Chung Thư Ninh đập loạn như trống dồn, cô cứng miệng gật đầu: “ rõ thật.”

“Vậy em nhớ đêm qua mơ thấy gì ?”

Còn thể là gì nữa chứ!

Là mộng xuân đó.

Sao Chung Thư Ninh dám , giọng cô ấp úng, ngập ngừng đáp: “Em cũng nhớ rõ nữa.”

“Thế nên em nhớ ?”

“Không nhớ!” Cô quyết định giả ngốc đến cùng.

“Xem , cần giúp em nhớ một chút…” Vừa , cúi , cả chiếc cằm gần như tựa hõm cổ cô.

thể cảm nhận rõ ràng, môi đặt xuống.

Ấm áp, mềm mại.

Cơ thể Chung Thư Ninh cứng đờ, lòng căng thẳng thấp thỏm.

Cảm giác đó, giống như thể thở, nhịp tim đều do cô tự chủ nữa.

Ngay khoảnh khắc mở miệng, cô cảm thấy hàm răng đang chạm cổ ...

Cô nín thở theo bản năng, những ngón tay níu chặt lấy vạt áo bên hông .

Anh cắn mạnh, chỉ khẽ day vùng thịt mềm cổ cô.

Vậy mà cảm giác tê dại lan cũng đủ khiến chân cô bắt đầu bủn rủn.

“Anh còn tưởng, tối qua em mơ thấy chứ.”

Anh khẽ kéo dài giọng cuối câu, khóe miệng nhếch lên, nụ đầy ẩn ý.

Chung Thư Ninh ngốc.

Bình thường chuyện kiểu .

Cái giọng điệu rõ ràng là ý , cố tình trêu chọc cô.

Cô đưa tay định đẩy nhưng khổ nỗi một bên cổ tay vẫn nắm chặt. Anh buông , chỉ đưa mắt xuống chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ vì cô níu chặt: “Bà Hạ, quần áo vẫn sửa soạn xong .”

Chung Thư Ninh nghiến răng, túm lấy góc áo , giật mạnh hai cái như để trút giận: “Xong đấy.”

Thấy cô thẹn quá hóa giận, Hạ Văn Lễ cũng trêu cô nữa.

Bởi vì, Trần Tối gõ cửa bước .

Anh ôm một chồng tài liệu lớn, lưng còn đeo chéo cả laptop của Hạ Văn Lễ. Thấy khí trong phòng gì đó là lạ, thầm kêu .

Mình đúng lúc ! Khoản tiền thưởng khó khăn lắm mới , chẳng lẽ sắp bay màu mất ?

lúc , một cô y tá gõ cửa, nhắc Chung Thư Ninh kiểm tra. Cô ở phòng bệnh VIP nên việc kiểm tra chỉ ưu tiên mà còn nhân viên y tế cùng.

“Kiểm tra xong, buổi sáng cô vẫn tiếp tục truyền dịch.” Cô y tá .

“Anh sắp xếp cho em chụp CT chân, nhân tiện đến bệnh viện thì kiểm tra luôn.” Hạ Văn Lễ giải thích: “Để cùng em nhé?”

“Không cần , bận mà.”

Lúc , Chung Thư Ninh chỉ ước thể tránh xa càng xa càng .

Trước đây , cô cảm thấy giống như một ngọn núi tuyết, xa vời thể với tới, lạnh lẽo và nguy hiểm.

thì, một khi núi tuyết lở, sẽ ai thể sống sót.

dần dần cô phát hiện, Hạ Văn Lễ thực khá , hôm nay khám phá một mặt khác của :

Anh còn cả tâm địa xa nữa!

Cô vô thức nhớ đến nhà họ Chu đây, từng Chu Dịch Học :

Những quá ngay thẳng khó tồn tại thương trường, những kẻ nên chuyện, ai mà một chút thủ đoạn. Cho dù quyền thế, gia tộc che chở nhưng chỉ cần đầu óc và mưu mẹo, cũng sẽ nuốt còn một mẩu xương.

Những kẻ lăn lộn trong giới kinh doanh đều là một lũ tim đen tay độc, chẳng ai cả.

Chu Dịch Học cảm thấy con trai là Chu Bách Vũ đầu óc lanh lợi cho lắm, ăn nên mới đặc biệt dặn dò .

Lúc đó, Chung Thư Ninh cảm thấy lời ông quá tuyệt đối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-67-mang-y-xau-co-tinh-treu-choc-co.html.]

Bây giờ nghĩ

Dường như cũng lý.

Tóm , lúc hình tượng của Hạ Văn Lễ trong lòng cô khác .

Trở nên đa chiều hơn, sống động hơn và cũng… giống một bình thường hơn.

Sau khi Chung Thư Ninh rời , Trần Tối sắp xếp tài liệu, lượt báo cáo những công việc cần xử lý gấp gần đây. Thế nhưng phát hiện ông chủ nhà đang sofa, một tay cầm tài liệu, tay chống cằm, đầu ngón tay còn đang xoa khóe miệng.

Dường như…

Đang nhớ dư vị gì đó!

Trời đất ơi, ông chủ của ơi, đang trong giờ việc đó, tập trung việc giùm cái.

Anh để ý thấy áo sơ mi của Hạ Văn Lễ nhàu, bèn nhỏ giọng hỏi: “Sếp , cần mang bộ đồ khác cho ?”

Vốn dĩ Hạ Văn Lễ kỹ tính, cũng chú trọng chi tiết nhỏ, lúc nào áo sơ mi cũng ủi cho phẳng phiu.

“Không cần, cứ để . Buổi sáng hẹn với ai, mặc gì cũng cả.”

Trần Tối thầm tắc lưỡi trong lòng:

Người đàn ông lấy vợ , tính cách trở nên thất thường đành. Sao đến cả những chi tiết nhỏ cũng còn để ý nữa ?

Vốn dĩ Chung Thư Ninh định kiểm tra nhưng lúc , cô chẳng ở chung phòng với nào đó nên mượn cớ kiểm tra để ngoài trốn một lát. Ở hành lang, cô gặp Hạ Văn Dã đang xách một chiếc bình giữ nhiệt.

Vốn dĩ chẳng việc gì , cũng ở cùng trai nên dứt khoát đưa cô kiểm tra.

Hai tán gẫu, Chung Thư Ninh hỏi một cách bâng quơ: “Lúc nào trai em cũng bận thế ?”

ạ, bình thường bọn em ở chung, gặp một cũng khó lắm.”

“Không ai giúp ?”

Trong ấn tượng hạn hẹp của Chung Thư Ninh, cô từng trong tập đoàn Hạ thị chú bác em nào của .

Bởi vì Chu Bách Vũ từng :

Thủ đoạn của ngài Hạ cao tay, đuổi hết tất cả họ hàng khỏi công ty .

Hạ Văn Dã tiếp: “Nhà em chẳng ai công ty của gia đình cả.”

“Bố em tự mở công ty dược phẩm riêng, đây chú hai giúp ông nội quản lý một thời gian nhưng khi cả công ty thì chú về hưu sớm luôn, còn chú út thì càng .”

Chung Thư Ninh sững sờ: “Mấy họ con nhà chú hai em cũng ?”

“Hai ông đó chỉ cho lệ vài tháng hồi học đại học để lấy giấy chứng nhận thực tập thôi.” Hạ Văn Dã khẽ hừ một tiếng.

Hai họ đến công ty ăn , chặn hết đường phát triển của , đến nỗi nghỉ hè hai họ xin một cái giấy chứng nhận thực tập cho lệ mà trai cũng cho bất kỳ ai đóng dấu giúp.

“Thông thường mà , vì tranh quyền đoạt lợi, chẳng đều tranh giành đến sứt đầu mẻ trán ?” Chung Thư Ninh hỏi.

Hạ Văn Dã mở bình giữ nhiệt, uống một ngụm nước ấm, cố tỏ vẻ thâm trầm:

“Người nhà ít nhiều cũng một chút cổ phần ở công ty, chỉ là ít nhiều thôi. Anh em tương đối nhiều, lúc em trưởng thành, ông nội cũng cho em một ít cổ phần.”

“Ở nhà hưởng phúc, chờ chia tiền hơn ?”

“Tiền nhiều đến mấy, một ngày cũng chỉ ăn ba bữa.”

“Em cũng chẳng đầu óc kinh doanh gì. Nếu em mà quản lý công ty thì gia sản nhà sớm muộn gì cũng em phá cho sạch, thà một con mọt gạo còn hơn.”

Hạ Văn Dã .

Thế nên, vốn dĩ nhà họ Hạ hề tồn tại cái gọi là tranh quyền đoạt lợi, đấu đá chèn ép.

Tính cách của kế ngài Hạ trông cũng .

Vậy rốt cuộc là ai Hạ Văn Lễ đến ngày hôm nay là nhờ dùng nhiều thủ đoạn tàn độc chứ!

Hóa ngay từ đầu, sự hiểu lầm của cô về Hạ Văn Lễ sâu đến .

“À đúng …” Chung Thư Ninh giả vờ vô tình hỏi: “Có nhiều cô gái tự động sà lòng trai em ?”

Hạ Văn Dã đang chuyện với cô hăng say, chút phòng .

Cậu buột miệng một câu:

“Nhiều á?”

“Chị cũng coi thường em quá đấy, gọi là cực kỳ nhiều luôn !”

“Hồi học nhiều bạn nữ tỏ tình với . Mới gần đây thôi, chắc là nửa tháng khi hai kết hôn, còn một nữ minh tinh…”

Cậu nửa câu thiếu điều tự vả cho hai bạt tai.

Meivory

Hạ Văn Dã, cái miệng bép xép của mày, đúng là cái đồ vạ miệng.

Loading...